Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tiểu thúc ác ma thật biến thái[3]

"Ân...tiểu thúc...đau a...ngươi đừng đẩy...sâu như vậy...ưm...."

Bên trong hoa huyệt vừa ướt át lại liên tục co thắt, mút lấy cự vật làm Hứa Vĩ Quân không nhịn được mất hết lí trí, liên tục luân động, ma sát với hai vách thịt.

"Rõ ràng là ngươi thích chết, miệng nhỏ bên dưới mút lấy ta chặt như vậy a?" dù vậy nhưng hắn vẫn không quên buông những lời dâm dục bên tai nàng.

Quy đầu cứ liên tục rút ra rồi đâm vào tử cung, mật dịch theo đó chảy ra ướt  khắp nơi hai người kết hợp.

Được thêm một lúc như vậy, Hứa Vĩ Quân tăng nhanh tốc độ, tiếng thở gấp rên rỉ của Hứa Nguyệt Hy cũng theo đó trở nên gấp rút.

"Ân...tiểu thúc...aaa...chậm...chậm chút...ư...." hai cửa huyệt cùng một ít nộn thịt bên trong sưng đỏ nhờ ma sát, chất dịch nhầy nhậy tưới ướt cả một mảnh bên ngoài hoa huyệt.

Cuối cùng hắn hừ nhẹ trong cổ họng, quy đầu đâm mạnh một cái, phóng hết tinh hoa vào u cốc.

"Ân...ưm...'' Cô cũng không nhịn được tiếng hét, run rẩy cùng tiểu thúc lên đỉnh lần nữa.

"Tiểu thúc...người mau lấy ra...bụng ta...thật trướng..." nàng vừa thở dốc vừa mềm oặt dựa vào lồng ngực tiểu thúc, khẩn cầu lấy thứ to lớn đó ra khỏi cơ thể. Mới vừa đạt cao trào thêm lần nữa, giọng cô nghe đậm mùi tình dục, nũng nịu kích thích hoocmon đàn ông của Hứa Vĩ Quân.

"Nếu ta lấy ra có lẽ dâm thủy của ngươi sẽ chảy đầy sàn mất. Ngươi muốn dì Tần biết ta và ngươi đã làm gì ngay trước cửa lớn sao?"

Nhắc đến dì Tần, cô không khỏi lo sợ đảo mắt xung quanh tìm kiếm. Nãy giờ kêu to như thế liệu có ai nghe thấy?

"Không muốn..."

Hắn yêu chiều nhéo mũi cô một cái, cười khẩy giải thích "Hôm nay dì Tần có việc bận, xin nghỉ một ngày không làm việc, bây giờ đang ở nơi khác. Ở đây chỉ có ta và ngươi."

Nghe hắn giải thích, trái tim đang treo lơ lửng của Hứa Nguyệt Hy hạ xuống. Nhưng rồi lại tức giận cắn mạnh vào cánh tay đang ôm ngực cô.

"Sao người không nói sớm, hại con lo lắng cả buổi..."

Mắt long lanh ngập nước ai oán nhìn hắn, đáy mắt vẫn còn màn sương dục vọng chưa tan, yêu kiều mà mĩ lệ.

Bộ dạng ngươi sợ hãi chột dạ rất đáng yêu a!

Hứa Vĩ Quân trong lòng thầm cảm thán vẻ đẹp của Hứa Nguyệt Hy, càng nhìn càng thuận mắt, càng nhìn càng yêu thương.

"Đồ ta bị ngươi làm bẩn hết rồi, mau hầu hạ ta thay đồ." hắn cụp mắt nhìn sang nơi khác, nghiêm túc ra lệnh.

"Đây là người tự làm bẩn a. Tại sao ta phải thay?"

Hắn vỗ mạnh vào mông nàng một cái, kéo tay nàng chạm đến nơi hai người đang kết hợp, bắt những ngón tay trắng muốt cảm nhận ướt át nơi tư mật. "Ngươi còn nói, đây không phải là của ngươi sao?"

Hứa Nguyệt Hy đã biết thừa không thể chống cự vẫn cố đấu tranh "Rõ ràng nó là của ngươi a!"

Hứa Vĩ Quân nghe vậy khẽ động hông, cự vật chôn trong u cốc khẽ cử động, ngóc cao đầu. "Của ta tất cả đã ở trong này rồi, ngươi còn không biết sao?'

Nàng cảm nhận được cự long trong cơ thể vừa mềm nhũn nhanh như cắt cứng rắn, biến thành vật to lớn hung tợn ban nãy, sợ đến run người, không dám cãi ý tiểu thúc "Được, được, được a, ta sẽ hầu hạ người thay đồ, đừng tiếp tục nữa..."

Nghe được lời hợp ý, Hứa Vĩ Quân cũng không cố gắng bắt ép. Chỉ là nam căn vẫn không có ý muốn rời khỏi u cốc, mạnh mẽ xoay người Hứa Nguyệt Hy, nâng mông cô lên bước thẳng đến phòng ngủ.

"Tiểu thúc, tiểu thúc...a...ta tự đi được, ngươi mau đi ra...không cần...ân..." mỗi bước đi, cự vật của tiểu thúc không biết vô tình hay cố ý mà liên tục đâm mạnh vào hoa huyệt, Hứa Nguyền Hy gần như khóc thét.

Tiểu thúc cô vẫn chưa muốn lấy ra có nghĩ là vẫn còn có ý muốn tiếp tục...?

"Ngươi mau yên lặng và ngoan ngoãn bám cho chặt, không ta tại nơi này tiếp tục thao ngươi." câu nói này xem như câu trả lời cho nghi hoặc của cô rồi.

"Tiểu thúc a...ngươi còn phải đi công tác...ân....không cần dưỡng sức để ngồi máy bay nữa...Ân...?" còn chưa kịp nói hết câu, Hứa Vĩ Quân đã đến phong ngủ, nàng chỉ nghe một tiếng 'rầm' bên tai, hoa huyệt lập tức bị quy đầu tấn công mạnh mẽ.

"Ahhh...tiểu thúc...thật đau a...người nhẹ chút..." lưng còn chưa kịp đặt xuống giường, hắn vội đến mức ấn cả người nàng lên cửa phòng, hung hăn đẩy mạnh mấy cái khiến Hứa Nguyệt Hy khóc thét.

"Chẳng phải ngươi nói hầu hạ ta thay đồ sao? Còn không mau cởi ra."

Hứa Nguyệt Hy chỉ còn cách phục tùng hắn, những ngón tay run run mò tới trước lồng ngực Hứa Vĩ Quân, bắt lấy hai hàng cúc áo.

Nhưng dù cố thể nào vẫn không cởi ra được, vì mỗi lần nàng tìm thấy được một cúc, cự vật bên dưới lại đâm mạnh thêm lần nữa khiến nàng thần hồn điên đảo.

"...tiểu thúc...ân...người như vậy...ta không được...ưm...ah...." đây là ý gì, rõ ràng muốn trêu chọc nàng. Nàng biết nhưng lại không thể làm khác.

"Như vậy là như thế nào?" hắn lại đâm mạnh quy đầu vào tử cung, đôi mắt lạnh lùng thường ngày tràn ngập sắc dục, nhìn kĩ có thể thấy ý trêu đùa "Là như vầy sao?"

Lại đâm mạnh thêm lần nữa, lần sau mạnh hơn lần trước "Hay như vậy?"

"Tiểu thúc...ưm...không phải...xin người...ân.." nàng từ bỏ việc cởi áo của hắn, chỉ mong hắn đừng giày vò nàng thêm nữa.

Mông bị Hứa Vĩ Quân nâng lên, đè cả thân người Hứa Nguyệt Hy lên cửa, ép nàng vài một tư thế chỉ có thể bị động đón nhận.

"Tiểu thúc...ân...lên giường...lên giường...được không...ưm..."lưng cô bị  đẩy về phía cửa gỗ cứng rắn rất đau.

"Được, lên giường ta hảo hảo dạy dỗ ngươi. Còn dám nghi ngờ năng lực của ta."

Thì ra ngươi giận vì như vậy thôi sao? Trong lòng Hứa Nguyệt Hy đã thầm chửi rủa Hứa Vĩ Quân một ngàn lần, nhưng vẫn còn phải dưỡng sức để tiếp tục chiến đấu nữa a.

***

Lúc kết thúc, hình như tiểu thúc vẫn còn lưu luyến cơ thể cô, cứ gặm cắn hai bầu ngực không buông khiến chúng chỉ toàn những vết đỏ ửng của hắn.

"Tiểu thúc, hôm nay ta có hẹn đi chơi với bạn. Có thể đi không?"

"Bạn? Mấy người? Nam hay nữ?'' mày kiếm khẽ chau lại, cư nhiên lại không vui khi cháu gái đi chơi với bạn.

"Thêm con nữa là năm người, có 3 nữ 2 nam. Ta sẽ về sớm, người có thể cho ta đi không?"

"Không được." hắn lạnh lùng buông một câu, chỉ cần nghe có nam nhân đi theo cùng hắn lại chịu không được.

"Tiểu thúc, ta hứa sẽ cách xa bọn họ mà, còn có cả A Ngưng đi nữa." cô chớp chớp đôi mắt to tròn, ánh sáng phát ra còn sáng hơn cả những vì sao.

"Ngươi dậy sớm không phải để tiễn ta mà là nói những lời đó sao?"

Bị hắn đoán trúng tâm tư, đôi mắt Hứa Nguyệt Hy hơi lãng tránh "Tiểu thúc a, người ta thật sự dậy sớm để tiễn người. Người đi những nửa tháng, nếu không gặp được chắc ta nhớ chết mất."

"Miệng lưỡi ngày càng giảo hoạt." tuy miệng nói vậy nhưng thần sắc Hứa Vĩ Quân đã vui vẻ hơn nhiều. Cuối xuống gặp lấy một bên đầu nhũ tiêm, hắn cuối cùng cũng thỏa thuận "Khi đi phải đảm bảo cách bọn họ một mét trở lên."

"Người yên tâm, chẳng phải có A Ngưng giám sát sao." đôi mắt cô tràn ngập niềm vui, hơi nâng đầu hôn lên môi hắn nhưng không ngờ bị giữ lại, nụ hôn đơn giản trở nên ướt át ngập tràn dục vọng.

"Ta đi rồi cấm ngươi qua lại với nam nhân khác." hắn cúi xuống, ngậm mút lấy đầu hoa, bên còn lại bị bàn tay to lớn nhào nặn đủ hình dạng, hai quả đồi sưng đỏ nhô cao.

"Con nhớ rồi, người mau đi sắp trễ a." cô ưỡn cao ngực, như có dòng điện chạy khắp cơ thể.

Hứa Vĩ Quân cọ cọ sống mũi cô "Tiểu yêu tinh mẫn cảm."

Cuối cùng hắn đem người người nàng nhét trong chăn, lưu luyến mặc lại tây phục rời khỏi nhà.

Trong phòng chỉ còn lại một mình Hứa Nguyệt Hy, nàng không còn buồn ngủ nữa, chỉ muốn nằm suy nghĩ vẩn vơ.

Không biết từ khi nào mọi chuyện đã như vậy. Đến bây giờ nàng vẫn không thể tin được bản thân bị tiểu thúc, người cô gần như xem là cha mẹ, là người thân duy nhất của nàng hung hăng thượng dưới thân, ham muốn vô độ.

Thế giới này chỉ còn lại mình nàng và tiểu thúc, không biết là tốt hay xấu đây ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro