Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Túy Mỹ Tương Tây (2)


"Hô – Bà nội cha nó, làm tôi sợ hết hồn."

Hành khách cuối cùng lên xe là một người đàn ông mập mạp cũng giật mình trước những dấu tay đẫm máu trên cửa sổ, bắt đầu chửi bới. Nhưng tâm tình hắn rất tốt khi lấy hộp thuốc lá ra đưa cho Vệ Tuân điếu thuốc, trên khuôn mặt mập mạp vẫn nở nụ cười.

"Xin lỗi anh bạn, cảm phiền nhường cho tôi một chỗ với."

Các ghế khác trên xe đều kín chỗ ngoài trừ ghế trống cạnh Vệ Tuân.

Vệ Tuân không lấy điếu thuốc, thu dọn đồ đạc rồi bước ra ngoài, để gã béo ngồi bên trong – Vệ Tuân có thể tự do di chuyển. Nhân lúc đứng lên, Vệ Tuân quét mắt nhìn một lượt bên trong xe.

Bầu không khí trên xe lúc này vô cùng kìm nén, không ai dám đến gần cửa sổ, không một ai nói chuyện với nhau, giống như một đám nhím đang xù long. Không thiếu ánh mắt dò xét, cảnh giác lướt qua Vệ Tuân, nhưng Vệ Tuân lại mặc bộ đồ mỗi khi cậu "phơi nắng" hằng ngày.

Nón, kính râm, khẩu trang, cổ áo khoác mỏng được lật lên và cài cúc phía trên, che kín hoàn toàn cả cổ của cậu. Cậu còn đeo thêm một đôi găng tay cụt ngón màu đen trên tay, gần như không để lộ chút da thịt nào.

Không ai biết danh tính thực sự cậu, đây cơ hội duy nhất của Vệ Tuân.

Nhất định phải thành công trong một lần.

Khi bản thân đang trong thế tương đối bất lợi, kẻ thù thì lại chưa được biết đến, việc bộc lộ bản thân là điều ngu ngốc nhất.

Ngụy Huân muốn người khác chủ động, nên cậu cẩn thận lựa chọn mục tiêu – nếu cậu muốn ai đó sụp đổ tinh thần, mục tiêu tốt nhất là người vốn đã cực kỳ bất ổn về cảm xúc.

Người đàn ông ngồi phía sau Vệ Tuân sắc mặt xanh xao, gầy gò dị thường. Đôi mắt chán nản không giấu được vẻ điên cuồng và sợ hãi, cả người không ngừng run rẩy lo lắng.

Không biết vì lý do gì, ngay khi hắn ta lên xe đã tỏ ra ác ý mạnh mẽ đối với Vệ Tuân, ánh mắt chán ghét không ngừng nhìn Vệ Tuân ít nhất 3 giây.

Nhất định là hắn.

Vì thế, khi đối phương đi ngang qua, Vệ Tuân kéo một góc khẩu trang, nhếch môi khinh thường nhín hắn.

Quả nhiên, hắn tuy không lập tức ra tay nhưng vẫn chủ động ngồi sau lưng Vệ Tuân. Lúc này, Vệ Tuân có thể cảm nhận được ánh mắt ác ý, điên cuồng dường như xuyên qua đầu cậu.

Làm ơn phù hộ con.

Vệ Tuân cầm mặt dây chuyền trong lòng bàn tay, cúi đầu hôn nhẹ lên nó. Bên trong viên pha lê trong suốt là những cánh bướm màu xanh tím to bằng móng bàn tay. Đây là vật duy nhất gia đình cậu để lại sau khi họ biến mất nhưng sau khi đến đây nó vẫn không biến mất.

Vệ Tuân không có tín ngưỡng, chỉ cầu nguyện theo thói quen.

Sau đó, Vệ Tuân ấn nút điều chỉnh dưới gầm ghế, lưng ghế đột nhiên nghiêng về sau.

Chỉ cần có một chút kích thích nhỏ nhất, đối phương sẽ ra tay.

"Em trai nhỏ mới tới à, trông lạ thế?"

Người đàn ông béo ngồi bên cạnh Vệ Tuân đột nhiên bắt chuyện. Anh ta mỉm cười, khuôn mặt tròn trịa trông đặc biệt tốt bụng:

"Này, để tôi nói cho cậu biết, Bính Cửu, hướng dẫn viên du lịch trong chuyến đi này, thích nhất là chăm sóc người mới đến."

Gần như ngay khi gã béo vừa nói 'hướng dẫn viên du lịch Bính Cửu', hơi thở của người đàn ông đằng sau Vệ Tuân đột nhiên nặng nề hơn, như một con thú hoang. Rõ ràng, từ 'hướng dẫn viên du lịch Bính Cửu' càng kích thích hắn ta hơn.

Vệ Tuân kinh ngạc không biết tại sao lúc này gã béo lại lên tiếng.

Gã phát hiện ý đồ của cậu?

Hoặc là chỉ muốn nói chuyện?

Dù thế nào đi nữa, điều này cũng giúp ích cho kế hoạch của Vệ Tuân.

Vệ Huân quay đầu lại nhìn gã béo, tỏ ra hứng thú. Đúng như dự đoán, gã béo càng vui vẻ hơn. Một nụ cười theo kiểu 'mà đàn ông ai cũng biết' hiện lên trên khuôn mặt mập mạp, gã thì thầm:

"Bính Cửu, hắn thích nhất chăm sóc người trẻ tuổi nhưng lại chỉ chọn những người đẹp nhất. Còn những người khác thì hehe."

"Cho nên, những người như anh em chúng ta, không dựa vào danh tiếng thì vẫn phải dựa vào năng lực thực sự của mình."

Gã béo không nhận ra cậu.

Vệ Tuân khẳng định Mập mạp không biết cậu vì sao che mặt, nói ra cũng không có ý gì tốt, hắn đang khuyến khích người khác kiểm tra thân phân thật của cậu.

Quả nhiên, có người lập tức cắn câu.

"Người mới? Hehehe, hahaha, đồ ngốc, sao có thể có người mới trong chuyến đi bậc nguy hiểm!"

Tiếng cười khàn khàn vang lên từ phía sau Ngụy Huân, sắc bén cùng điên cuồng. Hắn thực ra rất đẹp trai nhưng khuôn mặt lại méo mó, trông rất đáng sợ.

Lúc này hắn đang cười điên cuồng, lộ sự chán nản và sợ hãi trong lòng: "Nơi nào có người mới, chúng ta đều ở đây để chờ chết. Chúng ta là những con rệp bị ném ra khỏi khách sạn, ngươi hiểu không!"

Giọng nói của hắn gây ra náo động trong xe, một làn sóng chửi bới nhanh chóng tràn ngập trong xe.

"Im m-ẹ đi thằng ngu này!"

"Lâm Hi, anh điên à!"

Lâm Hi sôi trào đứng lên, Vệ Tuân cảm giác được ánh mắt khẩn trương cùng ác ý trên cao giáng xuống, không chút nao núng rơi vào trên người cậu, thanh âm vừa gay gắt vừa sắc bén:

"Không ai có thể sống sót trong hệ liệt 'Túy Mỹ Tương Tây', không một ai cả. Những người gặp phải trong chuyến hành trình lần trước tất cả bọn họ đều chết hết cả rồi!"

"Bính Cửu sẽ giết cả đội, haha haha, hắn sẽ giết tất cả mọi người, tất cả các người sẽ chết hết!"

Khi Lâm Hi gọi tên Bính Cửu, xe buýt đột nhiên rơi vào sự im lặng kỳ lạ, các hành khách giống như một đàn ngỗng bị bóp cổ đột ngột.

Trong xe bầu không khí nghiêm trọng bao trùm, ngay cả Mập mạp cũng cụp mày xuống, thở dài, vẻ mặt lo lắng.

Mọi người đều vô cùng sợ hãi đối với hướng dẫn viên du lịch Bính Cửu.

"Người mới à? Hửm..? Người mới?"

Lưỡi dao sắc bén cắt xuyên qua khẩu trang của Vệ Tuân, để lộ làn da trắng ngần, bàn tay cầm dao của Lâm Hi đang run rẩy. Ánh mắt hắn càng trở nên ác liệt hơn khi nhìn làn da nhợt nhạt, không tì vết của Vệ Tuân. Khuôn mặt gần như bị biến dạng.

"Anh Cửu thích tiểu bạch kiểm."

Lâm Hi đột nhiên hạ giọng:

"Nhưng tôi ghét điều đó."

Lâm Hi hai tay run rẩy, dao găm lủng lẳng trước mặt Vệ Tuân, trong giọng nói tràn đầy hận ý, sợ hãi lẫn chút ghen tị:

"Nguy hiểm trong chuyến hành trình, cho dù là anh Cửu cũng chỉ có thể bảo vệ được người nào đó, hắn sẽ chọn ta, hắn nhất định sẽ chọn ta, chỉ cần khuôn mặt ngươi bị hủy hoại... Ta muốn sống sót, ta muốn--"

Trong chớp mắt, con dao của hắn không thể di chuyển.

Bởi vì Vệ Huân cầm dao.

Con dao găm xuyên qua chiếc gang tay, máy chảy xuống đầu ngón tay nhợt nhạt, giống như đóa hồng nở rộ, khiến người ta bàng hoàng. Vệ Tuân bình tĩnh dị thường, tâm tình không hề dao động. Loại bình tĩnh này không phải là giả vờ chịu đựng nỗi đau mà thật sự thờ ơ.

Nhìn Vệ Tuân như vậy, Lâm Hi đột nhiên rùng mình. Hắn ta nhìn chằm chằm vào ngón tay của Vệ Tuân, ngơ ngác không kịp cử động khi bị Vệ Tuân dễ dàng giật lấy con dao.

Anh ta thực sự là kỳ cựu à?

Nhưng đây quả thực là một con dao găm tốt, do quân đội chế tạo, có khe máu, lưỡi dao vừa sắc bén vừa lạnh buốt. Với một cú xoay dao khéo léo giữa các ngón tay, Vệ Tuân dùng tay trái nhẹ nhàng đặt lưỡi dao sắc bén vào động mạch bên cổ Lâm Hi. Cậu có nhiều kinh nghiệm theo đuổi cảm giác mạnh, thông thạo mọi bộ phận trên cơ thể con người.

Nếu muốn mang lại cảm giác áp bức lớn nhất thì đây chính là trọng điểm.

Dọa chết là việc dễ làm nhất.

Nhất con dao găm xuống, Vệ Tuân nhìn chằm chằm vào mắt Lâm Hi mà không phát ra âm thanh.

Không ngôn ngữ nào ngột ngạt hơn sự im lặng lạnh lùng. Cho dù cậu không có ý định thực sự giết hắn, Vệ Tuân vẫn muốn uy hiếp và răn đe hắn—

Nhưng không ngờ, mặc dù Lâm Hi toàn thân run rẩy, ánh mắt nhìn thẳng, nhưng lực chú ý của hắn lại không đặt ở con dao găm, thậm chí còn không để ý đến vết máu do con dao găm gây ra trên cổ.

Đôi mắt sợ hãi của Lâm Hi dán chặt vào bàn tay đang chảy máu của Vệ Tuân, hắn càng lúc càng run rẩy, dường như đang cố gắng trốn thoát nhưng lại không dám trốn thoát.

Hắn ta sợ máu à?

Không, không đúng.

Không chỉ Lâm Hi, ánh mắt của gã mập đứng gần nhất cũng thay đổi.

Điều họ sợ là Vệ Tuân không hề đau đớn.

【Nhiệm vụ đếm ngược 00:05:15】

Mặc dù cậu không biết lý do, nhưng—

Vệ Tuân cử động ngón cái về phía trước và đặt nó trên phần sắc nét trên cạnh. Dùng ngón tay cái ấn xuống, cậu đẩy con dao găm về phía trước, ấn sát vào cổ Lâm Hi. Cùng lúc đó, ngón tay cái của Vệ Tuân bị dao găm cắt đứt, màu đỏ tươi chảy xuống nhuộm màu làn da trắng xanh của Lâm Hi, khiến người ta kinh hãi.

Vệ Tuân không hề cảm thấy đau đớn, cậu cũng không có cảm giác gì, thậm chí còn mỉm cười. Khẩu trang bị con dao găm cắt làm đôi, để lộ khóe miệng hơi nhếch lên.

Điều này khiến Lâm hi cuối cùng bị đánh bại vì sợ hãi.

"Xin anh đừng giận. Em không có mắt nên không thấy Thái Sơn. Em có mắt mà không thấy Thái Sơn -"

Lâm Hi thở hổn hển quỳ xuống trên mặt đất, trên mặt đầy nước mắt, gào thét như một con chó bị thương.

"Xin hãy tha thứ cho tôi, làm ơn, làm ơn—"

【Tích, nhiệm vụ hướng dẫn viên du lịch khởi đầu đã hoàn thành】

【Phần thưởng nhiệm vụ được phân phát—】

【Bạn nhận được 10 điểm】

【Bạn đã kích hoạt trạng thái duy nhất của khách du lịch đặc biệt loại X: Đặt chỗ hướng dẫn viên du lịch】

【Xin chúc mừng, bạn đã nhận được một vật phẩm đặc biệt cấp độ ẩn: Mặt nạ hướng dẫn viên du lịch (Đồng)】

【Mặt nạ hướng dẫn viên du lịch (Đồng): Hướng dẫn viên du lịch là những quý ông lịch lãm và bí ẩn ẩn mình trong bóng tối. Mỗi hướng dẫn viên du lịch đều nên có một chiếc mặt nạ của riêng mình. Đáng tiếc, mặt nạ hướng dẫn viên du lịch chỉ có kẻ mạnh mới có thể sở hữu được.】

【Đeo mặt nạ, bạn sẽ có thể che giấu thông tin ngoại hình và danh tính của mình, đồng thời sẽ không bị những người cấp dưới bạn hai cấp phát hiện】

Ngay khi tay cậu lạnh đi, một thứ gì đó lạnh và nặng rơi vào lòng bàn tay. Cảm giác lạnh như kim loại lan từ đầu ngón tay đến trái tim. Vệ Tuân thở phào nhẹ nhõm, vừa dùng điểm để kéo dài thời gian chết, vừa tò mò nhìn Lâm Hi đang khóc đến nước mũi và nước mắt tèm lem.

Nỗi sợ hãi cuối cùng đến mức suy sụp tinh thần của Lâm Hi không phải do anh ta, cũng không phải sự bàng hoàng và sợ hãi của gã béo.

Họ nhầm Vệ Tuân với một người khác, người cũng không có cảm giác đau đớn, để lại cho họ một bóng tối tâm lý sâu sắc.

Hắn ta là ai? Có lẽ nào hắn là hướng dẫn viên du lịch điên khùng Bính Cửu đã tàn sát cả đội?

Vệ Tuân thực sự tò mò về việc hướng dẫn viên du lịch Bính Cửu này điên đến mức nào - hả?

Vệ Tuân đột nhiên cau mày, tâm trạng thay đổi khiến Lâm Hi đang quỳ trên mặt đất lại run lên, rên rỉ không dám khóc lớn.

Vệ Tuân phớt lờ hắn.

【Tích— sự xâm nhập vào Khách sạn đã được gỡ bỏ, dịch vụ chăm sóc khách hàng mới sẵn sàng phục vụ bạn】

【Để bày tỏ lời xin lỗi, chúng tôi sẽ tặng bạn một gói quà lớn để đền bù】

Khách sạn bị tấn công?

Vệ Tuân kinh ngạc. Khách sạn bí ẩn,quyền lực đến nỗi có thể tùy ý điều khiển sự sống vẫn sẽ bị tấn công?

Bên kia sẽ là ai? Điều này thực sự, thực sự...

Thật thú vị!

Vệ Tuân cũng có chút ngứa ngáy, đáng tiếc cậu vẫn là người mới, phải dựa vào điểm kiếm được từ nhiệm vụ người mới mới có thể sống sót.

【Túi, túi, túi, túi——】

Sao lại bị mắc kẹt thế?

Vệ Tuân trở nên lo lắng. Chẳng lẽ khách sạn lại bị tấn công sao? Có nên cho thời gian để chuộc lại không?

Ù! ù ù...

Đột nhiên Vệ Tuân choáng váng, gần như hôn mê. Một loạt tin nhắn màu đỏ tươi lao về phía cậu, khiến Vệ Tuân không thể khống chế được cơ thể, chỉ có thể nhìn thấy tin nhắn hệ thống hiện lên. phía trước...

【Cảnh báo! Cảnh báo! Hành khách cấp dưới Vệ Tuân đã xảy ra lỗi trên hành trình ở mức độ nguy hiểm. Hành trình đã được bắt đầu và lỗi sẽ được loại bỏ khi đếm ngược là 5, 4, 3——】

【Bip—Thông tin mới nhất được lấy lại, trạng thái của hành khách bậc hạ Vệ Tuân đã thay đổi: hướng dẫn viên du lịch dự bị, báo động đã được gỡ bỏ】

【Cảnh báo! báo thức! Hướng dẫn viên du lịch đã được xác nhận là Bingjiu. Hai hướng dẫn viên du lịch không thể cùng tồn tại trong chuyến tham quan này! Hướng dẫn viên dự bị Wei Xun sắp bị loại, đếm ngược đến 5, 4, 3——】

【Cảnh báo! Cảnh báo! Cuộc tìm kiếm phát hiện hướng dẫn viên du lịch Bính Cửu đột nhiên mất tích, tìm kiếm lại... 24%... 47%...】

Ánh sáng đỏ tươi phản chiếu trong mắt Vệ Tuân, cảm giác cái chết đột ngột lại ập đến, tim Vệ Tuân đập càng lúc càng nhanh, gần như không thở được. Thời gian đếm ngược đến cái chết đang nhanh chóng giảm xuống, nhưng Vệ Tuân đã không thể ngăn chặn nó. Cậu thậm chí không thể đổi điểm mà mình vừa nhận được thành thời gian.

Có phải cậu sắp chết? Có phải mọi nỗ lực vừa rồi đều vô ích?

Không, cậu không muốn chết, cậu không muốn chết!

Mặc dù cơ thể không thể cử động, ý thức của Vệ Tuân vẫn đang vùng vẫy một cách tuyệt vọng và không chịu bỏ cuộc cho đến phút cuối cùng.

Trong bóng tối cận kề cái chết, tiếng còi chói tai chói tai vang lên trong tai cậu thành những âm thanh vô nghĩa. Tinh thần của cậu ngưng tụ đến cực hạn, Vệ Tuân, người gần như ngất đi, có thể mơ hồ nhìn thấy tia sáng xanh tím.

Đó là...

Đôi cánh có vảy chưa hoàn chỉnh của một con bướm...

【Tích— Phát hiện mảnh vỡ Bướm Maria (¼), ***dịch vụ của bạn】

Tin nhắn bị ập đến đột nhiên chuyển sang màu xanh, Vệ Tuân dường như đột nhiên tỉnh dậy từ một cơn ác mộng, thở hổn hển và quay trở lại từ bờ vực của cái chết. Cậu thực sự có chút quen với cảm giác này.

Vệ Tuân theo phản xạ liếc nhìn đồng hồ đếm ngược tử vong trước.

【Đếm ngược tử vong: 00:02:01】

Huh, may mắn là nó không trở về 0.

Nhưng âm thanh tiếp theo khiến cậu giật mình.

【Vệ Tuân, hướng dẫn viên du lịch dự bị, là khách du lịch đặc biệt loại X và có danh hiệu xanh "Vô Thống Giả", sở hữu đạo cụ đặc biệt: Mặt nạ hướng dẫn viên du lịch (Đồng)】

Đó là một giọng nam trầm hơn, tao nhã hơn, mượt mà và thần bí hơn. Nếu giọng nói của Tụng Tụng nghe giống như một AI thông minh thì giọng nam phát ra bây giờ giống sự tồn tại thực sự hơn.

Mạnh mẽ, bí ẩn và nguy hiểm, giọng điệu của anh ta tự nhiên và bất cần, giống như một người điều khiển bẩm sinh.

【Sau khi so sánh, Vệ Tuân và hướng dẫn viên du lịch Bính Cửu giống nhau đến 51%.】

【Cuộc hành trình đã bắt đầu và không thể dừng lại để đảm bảo hành trình diễn ra suôn sẻ, các kế hoạch đặc biệt sẽ được thực hiện.】

Giọng nam tao nhã tươi cười vang lên như lời mời gọi của ma quỷ, sâu thẳm trong lòng Vệ Tuân.

【Hướng dẫn viên Bính Cửu, hướng dẫn viên du lịch thứ chín xếp hạng C, có danh hiệu màu tím "Lãnh Huyết Giả" và có một đạo cụ đặc biệt: Mặt nạ hướng dẫn viên du lịch (Hắc Thiết)】

【Dưới chiếc mặt nạ đen như sắt, không ai biết diện mạo thật của Bính Cửu, không ai biết tên thật của Bính Cửu. Là một hướng dẫn viên du lịch mang đến nỗi sợ hãi cho du khách, mọi người đều ghét bỏ và sợ hãi hắn—— Và bây giờ, Bính Cửu đã biến mất】

【Cuộc hành trình đã bắt đầu và khách sạn không chấp nhận được sự vắng mặt của hướng dẫn viên Bính Cửu】

【Hướng dẫn viên dự bị Vệ Tuân, Khách sạn Toàn cầu Kinh Hoàng đã gửi cho bạn lời mời đặc biệt. Bạn có sẵn sàng làm hướng dẫn viên du lịch tạm thời cho chuyến đi này không?】

【Bạn sẽ trở thành Bính Cửu, tận hưởng sự uy nghiêm của Bính Cửu với tư cách là hướng dẫn viên du lịch và gánh chịu mọi nguy hiểm mà anh ta mang theo.】

【Có/Không】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro