7.
" Anh! Mình chia tay đi!" cậu nhìn anh, anh mỉm cười nhồi xuống xoa đầu cậu nói : " Không! Đừng nói chia tay với anh, anh không đồng ý đâu đồ ngốc!"
Cậu cúi đầu nhìn chân mình, ung thư giai đoạn cuối... Không thể trị nữa rồi.
Anh mỉm cười nói :" Ngốc này! Ngày mai chúng ta đi ngắm mặt trời mọc, ngày kia anh dẫn em đi biển xem lại nơi chúng ta kết hôn, rồi ngày tiếp theo..."
Giọt nước mắt lăn dài trên má của anh, nhìn cậu mệt mỏi cúi đầu trên xe lăn ngủ, anh muốn người bệnh là anh anh muốn chịu thay cậu toàn bộ nỗi đau này!
" Anh... Yêu em đau lắm phải không?"
" Không đau... Dù kiếp sau hay kiếp sau nữa anh vẫn muốn cùng em nắm tay, anh vẫn muốn đeo cho em chiếc nhẫn kết hôn, anh vẫn muốn cùng em trọn đời trọn kiếp bên nhau!"
" Em... Xin lỗi!"
Anh lặng lẽ ngồi đấy, nhìn cậu cạnh bên. Cứ có cảm giác cậu vẫn luôn bên cạnh anh mang lại mọi ấm áp.
Sự ra đi của cậu, chính là sự ra đi của linh hồn anh, sự ra đi của mọi niềm vui. Một cái xác không hồn trải qua chuỗi ngày đau đớn, một dòng nước lạnh lẽo bao trùm lấy thân thể anh ' Em đợi anh chúng ta cùng bên nhau lần nữa được không? Dù em có trả lời ra sau anh vẫn bắt được em! '
" Cắt ok cảnh diễn này ổn hai cậu làm tốt lắm!" đạo diễn hài lòng chỉ đạo dọn dẹp dụng cụ quay phim
Anh mắt cún con nhìn cậu :" khóc sưng mắt rồi huhu vợ ưi~"
Cậu vỗ nhẹ đầu anh :" ngoan~ em bù cho nhé!"
" Vậy thêm 5 lần nhé! Cho được 7 lần"
" Cút" dám được voi đòi tiên hả? Ông đây cho anh nhịn đói !!!
#Hoàng Diệp Song Phii
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro