( #1 ) Cây
Lý do tôi được gọi là cây bởi vì tôi vẽ cây rất đẹp.Tôi thường sử dụng hình cái cây bên góc phải như là dấu hiệu riêng của mình trên tất cả bức tranh sơn nước của tôi.Tôi đã hẹn hò với năm cô bạn gái hồi còn học cấp ba.Có một cô gái tôi rất yêu mến nhưng tôi lại không dám theo đuổi.Cô ấy có khuôn mặt khả ái,dáng vóc không có vẻ quyến rũ nổi bật nào.Cô ấy chỉ là một cô gái bình thường.
Tôi thích cô ấy.Tôi rất thích cô ấy.Thích vẻ ngây thơ,thích tính thật thà của cô ấy.Thích nét nhí nhảnh,thích sự thông minh và cả sự mỏng manh của cô ấy.Lý do tôi không theo đuổi cô ấy là bởi vì tôi cảm thấy một người quá bình thường như cô ấy thì không hợp với tôi.Tôi cũng sợ rằng sau khi chúng tôi thành đôi thì tất cả những tình cảm tốt đẹp đó sẽ tan biến.Tôi cũng sợ rằng những lời bàn tán của người khác sẽ làm cô ấy đau lòng.Tôi cảm thấy ràng nếu cô ấy là bạn gái của tôi,cuối cùng cô ấy cũng sẽ là của tôi và tôi không phải từ bỏ tất cả chỉ vì cô ấy.Lý do cuối cùng,cô ấy đã là bạn thân của tôi suốt ba năm.Cô ấy đã chứng kiến tôi theo đuổi những cô gái khác,và tôi đã làm con tim của cô ấy thổn thức cả ba năm trời.
Cô ấy thì muốn trở thành diễn viên giỏi và tôi là một đạo diễn khắt khe.Khi tôi hôn người bạn gái thứ hai của mình,cô ấy tình cờ bắt gặp.Cô ấy khá bối rối nhưng chỉ mỉm cười và nói "Tiếp đi!" trước khi chạy mất biến.Hôm sau,tôi thấy hay mắt cô ấy sưng mọng.Tôi cố ý không nghĩ đến điều gì đã làm cô ấy khóc,chỉ cười với cô ấy suốt ngày.Khi ai cũng đã trở về nhà,cô ấy ở lại 1 mình trong lớp và khóc.Cô ấy không biết tôi ghé lại lớp lấy đồ sau buổi tập dợt đá banh.Tôi đã nhìn cô ấy khóc hơn cả một giờ.
Bạn gái thứ tư của tôi không thích cô ấy.Đã có lần họ cãi nhau.Tôi biết rằng với tính cách của cô ấy,cô ấy không phải là người khơi mào cuộc cãi vã.Nhưng tôi vẫn đứng về phía bạn gái tôi.Tôi quát cô ấy và ánh mắt cô ấy lộ vẻ kinh ngạc hãi hùng.Tôi đã không quan tâm đến cảm xúc của cô ấy và rời khỏi đó cùng người bạn gái.Hôm sau,cô ấy vẫn đùa giỡn với tôi như không có gì xảy ra.Tôi biết rằng cô ấy rất đau khổ nhưng cô ấy đâu biết rằng trái tim tôi cũng tan nát.
Khi tôi chia tay người bạn gái thứ năm,tôi mời cô ấy đi chơi.Sau khi chơi cả một ngày,tôi bảo cô ấy là tôi có chuyện muốn nói.Thật trùng hợp,cô ấy bảo cô ấy cũng có chuyện muốn nói với tôi.Tôi kể với cô ấy mối tình vừa chấm dứt của mình và cô ấy kể với tôi chuyện cô ấy đang hẹn hò.Tôi biết gã đó.Hắn theo cô ấy đã khá lâu.Đó là một anh chàng đầy sức sống,năng động và thú vị.Chuyện hắn theo đuổi cô ấy là đề tài tán gẫu trong trường lâu nay.Tôi không thể bày tỏ cho cô ấy biết con tim tôi đau khổ ngoài việc mỉm cười và chúc mừng cô ấy.Khi tôi về tới nhà,lòng tôi tan nát đến nỗi tôi không chịu được.Cứ như hàng tấn đá đè nặng lên ngực tôi.Tôi không thở được.Muốn hét cũng không xong.Nước mắt tuôn trào và tôi đổ sụp,oà khóc.Đã bao lần tôi thấy cô ấy khóc vì một chàng trai không biết sự hiện diện của mình.
Suốt thời gian tốt nghiệp,tôi đọc được một tin nhắn trong điện thoại.Tin được gửi cách đây mười ngày trước khi tôi sụp đổ và oà khóc.Tôi chưa từng đọc nó từ đó tới giờ.Tin nhắn viết," Lá ra đi vì sự yêu cầu của Gió.Hay bởi vì Cây không yêu cầu Lá ở lại."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro