Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thau vệ sinh

Cánh cửa hầm bật mở, ánh sáng từ bên ngoài đua nhau chen vào căn phòng tối.

Mùi ngọt ngào đặc quánh trong không khí làm tim đập nhanh dần, cơ thể cũng trở nên ngứa ngáy một cách kì quái.

Mạch Tô bước vào, trên người hắn khoác độc mỗi lớp nội y trắng toát. Từng bước xuống bậc thang, đèn dầu cũng theo chân hắn mà vụt cháy thắp sáng màn đêm.

Tầng hầm rộng lớn mà im như tờ, tiếng bước chân vang vọng thấy rõ

Cộp...

Cộp...

Rồi dừng lại

Mạch Tô hiện đang đứng trên chiếc bục lớn giữa phòng. Đưa tay phất một cái, căn phòng lập tức rực sáng, lửa cháy lên thành hình tròn quanh bục tròn hắn đứng, soi sáng khung cảnh xung quanh.

Hắn ngước lên nhìn, khoảng không cách hắn chưa đầy một cánh tay là một viên lụa trắng lớn lơ lửng giữa không trung, đang rỉ ra một chất dịch trong suốt nhỏ xuống sàn đá.

Với tay hạ viên lụa xuống, Mạch Tô cẩn thận mở từng lớp bọc ra, nâng niu như một đồ vật quý giá vậy. Mảnh lụa trắng cuối cùng gỡ ra, lộ bên trong là cơ thể trần truồng của một nam nhân, điều kì quái là, cơ thể này không có chi!

Người con trai trông xinh đẹp, lại có phần rắn chắc, khoẻ mạnh, nhưng hiện trạng lại có vẻ tàn tạ đáng thương. Trên tứ chi còn dấu của việc cắt đứt rời bộ phận, độ dài của chúng còn chẳng đều nhau: tay phải bị cắt tới tận vai, còn bên trái lại hạ ở tận khuỷu, chân cũng thể. Mái tóc dài thướt cũng bị cắt trụi lởm chởm, khuôn mặt trông như người đã chết, mắt trợn ngược, miệng còn sùi bọt nhả dãi. Thế nhưng chẳng hiểu sao, cái dương vật bé của cậu vẫn ngóc đầu lên cương cứng.

Mạch Tô cúi xuống, áp môi vào đầu dương vật hôn chụt một cái rồi bắt đầu liếm mút. Côn thịt bé xíu trong mồm hắn cứ run rẩy không ngừng, đỉnh đầu thì cứ rỉ thứ dịch trắng nhớp nháp, hắn cũng không ngại mà nuốt vào.

Hai tay mò mẫm, banh rộng hai cánh mông trắng nộn ra, để lộ chiếc lỗ đỏ sưng đang ráng sức rút lại trong vô vọng, bên trong, ủ một lượng tinh trùng của lần hoang dâm trước từ từ chảy đổ ra thành dòng.

"Hoà nhi ngoan, mau tỉnh dậy, đến giờ của ta rồi" -Mạch Tô ân cần gọi dậy, vừa mút chùn chụt dương vật nhỏ, vừa vỗ vào mông mấy cái. Nhưng người gọi là Hoà nhi kia hiển nhiên không tỉnh. Đoạn, hắn lấy từ người ra một cây châm dài- "ngủ mê thế này, tới cả nhiệm vụ cũng lười biếng. Yêu thương em cũng chỉ có ta, nên ta cũng phải nên phạt em rồi"

Chẳng mấy chốc kim châm đã xuyên da mà đâm vào tận huyệt, như đem hồn người chết trở về, cả cơ thể khiếm khuyết kia bỗng dưng điên cuồng mà co giật, quằn quại, rồi theo sau là tiếng la hét thảm thiết. Nhưng Mạch Tô vẫn điềm nhiên bú mút, tay còn ngoáy ngoáy móc móc, làm sạch cái âm huyệt lỏng lẻo.

Một lát sau, người kia cũng dần bình tĩnh lại, cả người phập phồng theo nhịp thở gấp gáp. Khuôn mặt tàn tạ nhưng cũng đã có hồn trở lại, khó khăn nhưng nhìn kỹ vẫn có thể trông ra nét mỹ nam thanh tú trên gương mặt đó, đôi mắt ngấn nước, sâu bên trong là cảm giác hoảng loạn đến tột cùng, cậu đang sợ hãi cái người trước mặt đang liếm láp nam căn của cậu.

"Hư quá đi mất. Em đã sớm đem quy củ học từ cấm vệ đem vứt cho chó gặm rồi à?"- hắn giọng điệu hờn dỗi như đang trêu đùa Hoà Liên, ngón tay cứ liên hồi vuốt chọt, trêu ghẹo làm dương vật nhỏ khổ sở mà giật giật -"quả là mắt ta nhìn không nhầm, dáng vẻ hạ tiện này hợp với em hơn là mặc giáp ôm đao. Mới có hai tháng đã thành ra như thế này, chỉ có thể trách em đã lọt vào mắt ta"

Hắn sà tới, cuộn cậu vào lớp lụa bế phốc vào lòng, mặc cho khuôn mặt cậu chất đầy kinh tởm và sợ hãi, vẫn vui vẻ hỏi:

"Ta chán rồi, hay là hai người chúng ta cùng đi chơi một chút nhé?"

Vừa nghe hai từ "đi chơi", Hoà Liên lập tức kích động mà vùng vẫy muốn thoát ra, không ngừng phát ra những tiếng ú ớ không thành tiếng, hắn cắt thanh quản cậu rồi.

Mạch Tô vẫn vui vui vẻ vẻ, gói Hoà Liên vào vải rồi bước đi. Bức tường trước mặt tự động tách ra, để lộ một huyệt đạo bí mật. Chân hắn vừa bước qua, bức tường cũng tự khép lại, nến đèn vụt tắt, và căn hầm lại trở về vẻ âm u mịt mù lúc đầu.
----------------------
Trong huyệt đạo là một căn phòng bí mật, căn phòng này, ngoài hai người ra, kẻ nào cả gan bước vào đều bị pháp trận ảnh hưởng, xâm chiếm tâm thần, cuối cùng là phát điên. Hai người kia cũng chẳng ai khác, chính là hắn và Hòa Liên.

Vứt người xuống chiếc đệm trắng giữa phòng, hắn quay sang đi về sau tấm bình phong. Hòa Liên run rẩy hoang mang nhìn quay quất, cậu muốn thoát khỏi đây.

Tứ chi bị chặt cụt, xem như khó di chuyển đi, đằng này lại cao thấp không đều, làm cậu không khỏi loạng choạng đi đứng, chẳng mấy chốc đem cả thân mình ngã rầm xuống sàn đá.

"Quân binh không nghe lệnh mà còn đào ngũ, đây há chẳng phải tội chết à?"-cậu giật mình quay ra sau, đã thấy hắn đứng sát lưng cậu rồi. Hắn nhìn chằm chằm cử động vụng về của người dưới đất, hết té ngã lại lật ngửa ra, thú vị vô cùng, cuối cùng cười phá lên thành tiếng sảng khoái.

Ngồi xuống giường, hắn lại lần nữa bế bổng cậu lên ôm vào lòng, trân quý như bảo bối. Kề môi sát vào tai cậu, hắn nói điều mà cậu sẽ chẳng bao giờ nghĩ tới

"Hoà nhi, ta mắc đái"

Não còn chưa kịp hiểu hết, hai tay hắn đã tách mông cậu ra, nhét dương vật của hắn vào. Cửa huyệt bị ép kéo căng ra nuốt lấy hắn, dương vật chưa cương như đã đâm tới tận trực tràng! Cái thứ quái quỷ gì thế này? Một dòng nước ấm nhanh chóng bơm thẳng vào bụng, cả cơ thể căng cứng vì sự tiếp nhận đột ngột này

"Mau đem hoa huyệt rút lại, không thì bữa ăn ngày hôm nay của em cũng đi tong đấy"-cậu nghe rõ tiếng rên đê mê thoả mãn của hắn sau tai. Hoà Liên chẳng nghĩ nhiều, liền siết lỗ hậu lại theo lời hắn, nhưng khổ nỗi, cái lỗ lại bị nong rộng từ trước, bây giờ chăng thể nào khép lại hoàn toàn, sau khi rút ra, nước thải cứ thể rỉ ra từng chút.

Đái trong bụng, tên khốn kiếp này nghĩ cái quái gì thế?

"Bây giờ thì liếm sạch cho ta đi"- Mạch Tô ra lệnh -"chạm răng một lần ta liền đem một cái răng bẻ đi"

Hoà Liên cũng phải miễn cưỡng nghe theo, đứng bằng bốn chi khấp khểnh không đều, phải giữ nước tiểu hắn trong bụng, lại còn phải khẩu giao cho hắn mà không chạm răng, cậu khó khăn lắm mới thực hiện được.

Khi nãy hoảng loạn không cảm nhận được, chỉ biết lúc hắn rút ra nghe một tiếng sụt dài, cảm giác lúc đó như trút hết ruột gan trong bụng ra ngoài. Giờ thì nó ở trước mặt, quả thật là một con quái vật: dương vật hắn gân guốc giờ cương cứng như đá, nóng tới toả khói, lại còn vừa to vừa dài, phải gấp ba, bốn lần so với 10 phân nhỏ bé của Hoà Liên. Cậu tự hỏi đây thật sự là thứ đã đâm vào bụng cậu à, nếu Mạch Tô dùng thứ này mà dùng với tiểu thư nhà nào đó, chắc chắn nàng ta sẽ bán sống bán chết, không chịu được cảm giác bị xé rách ra làm hai.

Thè lưỡi ra bắt đầu liếm mút, dương vật hắn nồng nặc mùi nước tiểu và dâm khí bên trong cậu, liếm sạch những giọt nước xung quanh, vét hết dơ bẩn, cậu rướn người ngậm thứ khổng lồ của hắn vào mồm. Nhưng miệng cậu chỉ đủ cho đầu khấc hắn, vậy nên Hoa Liên chỉ có thể nhiệt tình dùng lưỡi giúp hắn vệ sinh. Chiếc lưỡi mau lẹ khuâý đảo, uống sạch chất dịch rỉ ra từ đỉnh dương vật. Đột nhiên một bàn tay lớn nhẹ nhàng đặt phía sau gáy, rồi bất ngờ ấn mạnh xuống, nam căn khổng lồ cứ thể trượt thẳng vào cổ họng. Cảm giác buồn nôn dâng lên, cậu cảm thấy dịch dạ dày đang trào lên cuống họng

"Ta đã dạy em phải ngậm hết tới gốc cơ mà"- dịch nôn dần trào ngược lên, phủ đầy lên dương vật, nhưng hắn không quan tâm, liên tục rút ra nhấn vào cổ họng Hoà Liên như thể cậu là một món đồ chơi -"tiếp tục ngậm lấy, siết chặt cổ họng em vào, ta còn chưa tới"

Hoà Liên không ngừng sặc sụa, mùi dịch tanh tưởi làm chính cậu còn thấy buồn nôn, nhưng kẻ kia lại cứ liên tục ép cậu nuốt lấy của hắn. Khí quản bết dính dịch mật làm cậu muốn tắc thở, nhưng có Mạch Tô ở đây, hắn sẽ không để cậu chết dễ dàng như thế.

"Uống hết, không được rơi giọt nào. Không đúng là ta lại phạt em"

Hoà Liên cật lực bú mút, đem tất cả nhờn dính trên dương vật hắn nuốt vào bụng, nhưng đỉnh đầu chứ chọc vào cổ họng làm cậu trồi lên một cục, nôn oẹ không ngừng. Cùng lúc đó, tên kia lại một lần nữa ấn chặt đầu cậu vào giữa hai chân

Shhhhhhhhh

cậu cảm thấy được chất lỏng nóng ấm đang trôi tuột theo đường thực quản đốt cháy dạ dày, mùi tanh khai xộc lên làm Hoà Liên say xẩm mặt mày suýt ngã. Hắn lại lần nữa tiểu tiện vào cơ thể cậu, đâm sâu vào bên trong mà xả nước thải, Hòa Liên cảm thấy bản thân dần như một cái thau vệ sinh của hắn, chỉ thiếu điều ngậm phân mà sống nữa thôi.

Để ép chất lỏng xuống dạ dày mà cậu uống lấy uống để như người sắp chết khát, cậu phải nghe lời, cậu chưa muốn chết dưới tay tên điên kia!

Ực...ực...ực...

Mùi tanh choáng váng nhưng Hoà Liên phải vững tâm nuốt hết đống đó. Mạch Tô điềm tĩnh, tay vẫn ấn chặt đầu "bảo bối" của hắn ngậm sát gốc dương vật, làm cậu nôn thốc nôn tháo không ngừng.

Luồng tay lên trước, Mạch Tô bắt đầu lần tìm hai hạt đào cứng mẩy xinh đẹp

"Ta vẫn là nên xỏ khuyên cho em chứ nhỉ? Xuyên qua cái đầu ti này...thật là thiếu thốn quá đi"

"Ô...ô....uhm...."

Hai tay bắt đầu véo ngắt, hành hạ đầu ngực nhạy cảm. Mới đầu chỉ là vân vê nhẹ nhàng, càng về sau, động tác càng trở nên thô bạo: hắn vò nắn, xoắn mạnh làm cậu run rẩy vì đau đớn, hạt đậu nhỏ vì đối xử tàn bạo mà dựng cứng lên, đỏ mọng như dâu.

Chịu hổ tủi nhục nhã, còn bị đối xử không bằng người thế này, Hoà Liên bật khóc. Miệng vẫn phải ngậm cương dương nóng đến tê môi, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt làm cậu trông uỷ khuất và đáng thương vô cùng

Và Mạch Tô tất nhiên có để ý

"Đứa nhỏ này, em khóc cái gì đấy? Chẳng phải ta bảo đó là lỗi do em rồi hay sao?"-hắn cười híp mắt, âu yếm nhìn cậu

Phải, là lỗi do cậu, và vì cậu xinh đẹp nổi bật trong đám Cẩm Y Vệ, vì cậu mê đao kiếm mà tìm đến hắn học hỏi, vì cậu lỡ để mắt tới người khác mà do cậu, người đó....giờ chỉ còn là cái xác khô. Tất cả những việc xảy ra từ lúc Hoà Liên vào cung đến nay, tất cả đều do cậu.

"Bảo bối ngoan, em đừng nên suy nghĩ lung tung, chăm chỉ hầu hạ cho ta là được rồi"- tay xoa lên tóc, Mạch Tô như ân cần an ủi, nhưng hiển nhiên hắn không có ý như thế. Nắm lấy mái đầu lởm chởm, bất ngờ giật ngược cậu ra sau, áp lên cánh môi khô nứt của cậu mà cắn xé. Hắn vừa chạm tới đã đem dịch và chất nhầy bết dính trong vòm miệng nuốt vào.

"Kinh tởm..."- Hoà Liên nghĩ thầm. Cho dù tất cả là lỗi của cậu, thì cũng không thể phủ nhận việc kinh tởm hắn đang làm lúc này. Uổng phí 3 năm kể từ lần đầu cậu gặp Mạch Tô, Hoà Liên cứ ngỡ giữa hai người vẫn đơn thuần là thân thiết, chưa bao giờ nghĩ một ngày sẽ trở thành thau vệ sinh cho hắn.

Hắn nuốt một nụ hôn sâu, rồi tách ra. Hoà Liên tới lúc này gần như đã cạn kiện sức lực, cả người cũng đã rụng rời không nhúc nhích nổi.

Nhưng vấn đề không phải ở cậu, mà là ở hắn! Cự vật Mạch Tô vẫn chưa xuất, cậu cũng đừng nghĩ tới việc nhắm mắt nghỉ ngơi.

Thế nhưng hắn vẫn biết làm thế nào để chăm sóc cho sủng vật mà.

Ôm thân thể sõng soài nằm rạp dưới đất đặt sấp lên giường, hắn bắt đầu chuẩn bị cho cuộc vui tiếp theo. Nâng mông lên vừa tầm mắt, hắn ngắm nghía, bóp véo da thịt phấn nộn hồi lâu. Ngón tay lướt đều từ gáy, dọc theo xương sống rồi chen vào hai cánh mông non mềm, không khó để chạm tới cửa miệng rỉ nước. Chất thải khi nãy vẫn không ngừng chảy ra, làm trơn tuột cửa mình, ngón tay hắn vừa chạm tới miệng huyệt lập tức trượt vào dễ dàng vào bên trong, tường thịt nóng ấm liền co rút nuốt lấy vật lạ.

Mạch Tô lại nâng mông cậu lên cao hơn, thành thục luồn tay phía dưới bóp nắn dương vật Hoà Liên. Tiểu đệ yếu ớt phản ứng lại, nó cũng kiệt quệ rồi, sắp không dùng được nữa rồi. Vân vê tiểu dương vật mềm nhũn trong tay, hắn trầm ngâm, đoạn hắn vu vơ bảo cậu:

"Thứ không xài được thì nên cắt bỏ. Thứ này sắp trở nên vô dụng rồi. Biến em thành đàn bà, cũng không phải quá tệ"

Nghe đến đây Hoà Liên lập tức xanh mặt, hắn muốn cắt bỏ nam căn của cậu, biến cậu thành nữ nhân?! Không, không được! Cậu quay phắt ra sau, kinh sợ nhìn hắn.

Mạch Tô mặt vẫn không biến sắc, hai tay vẫn đều đều ra vào, vuốt ve hạ thể cậu. Hoà Liên muốn thoát ra, né xa khỏi hắn, nhưng cả người tê rần vô lực, tới cả nhúc nhích cũng không thể, lực bất tòng tâm nằm im để hắn tùy tiện sờ mó.

Chỉ có âm nhanh nhóp nhép liên tục phát ra từ cửa huyệt, kích thích thính giác, như hàng vạn con kiến bò qua làm ngứa ngáy cơ thể. Thịt nóng ma sát với ngón tay làm chỗ da mềm ở miệng huyệt càng lúc càng sưng tấy, đỏ mọng như bông hoa nở rộ. Khoái cảm cứ thế chầm chậm dâng lên, Hoà Liên cũng theo đó mà cảm thấy khó chịu. Bên trong bụng giờ như có ai đang đốt lò, dù Mạch Tô vẫn đang ở bên trong nhưng ngón tay hắn quá thon gầy, không đủ lấp kín những chỗ hở hay với tới điểm sướng. Phải chi có cái gì đó...lớn hơn chút....

"Hoà Nhi, em đang nghĩ bậy bạ à?" -câu hỏi đột ngột làm cậu giật mình. Làm sao hắn biết?

"Có thể em không để ý, nhưng bên trong em đang rất dâm đãng đấy"- Mạch Tô cười khẩy, tay vẫn đều đều -"chẳng có nam nhân nào lại tiết dịch lỗ hậu như em đâu, vả lại mông em còn đang ngoe nguẩy thế này"- hắn cúi sát sau tai cậu-" đây chẳng phải là đang quyến rũ muốn ta đụ sao?"

Hoà Liên xấu hổ mà đỏ bừng cả mặt! Cơ thể cậu thực sự làm điều đó ư?! Chổng mông lên cầu tình kẻ khác, không thể nào!

Động tác tay của Mạch Tô lại mỗi lúc một nhanh hơn, rót vào tai cậu lời lẽ nhục dục:

"Sao thế? Bên trong lại co rút kịch liệt thế này..."- từng lời của hắn làm cậu run rẩy không nguôi, giằng co với bản thân để ép tiếng rên ái muội xuống dưới, mắt cũng đã ngấn nước rồi-" nói đi, cầu xin ta đem dương vật cắm vào lỗ đít dâm đãng này"

Tâm trí Hoà Liên giờ đây căng như sợi dây đàn, nửa muốn nửa không. Cậu khóc nấc lên,nước mắt giàn giụa, không cản được tiếng rên thoát ra nữa rồi

Mạch Tô thấy cảnh tượng trước mắt mà phì cười. Gì đây? Muốn bị đâm tới thế mà vẫn do dự à? Tiểu yêu tinh, dụ người thế này...quả thật là loại tiện nhân.

Hắn rút ngón tay ra khỏi hậu huyệt, nhẹ nhàng xoa đầu Hoà Liên, như một sự trấn tĩnh, rồi bàn tay lần mò trên khuôn mặt thiếu niên, tìm môi hồng đào mềm mại tách ra, ép ngón tay phủ đầy dịch ruột vào trong.

"Làm sạch đi"- hắn ra lệnh

Cậu nhanh chóng tiếp nhận, đưa lưỡi ra, liếm lấy dịch thể phủ trên tay hắn, thành thục bú mút như thể đã quen từ lâu, trong đầu cậu giờ đây chỉ toàn hình ảnh nam căn khổng lồ nóng hổi đâm vào bụng mình.

"Tiểu dâm đãng, thật giỏi quá đi"

Chát!

Một tát giáng xuống cái mông nõn mềm, hằn lại vết 5 ngón tay đỏ hồng cháy da. Hoà Liên giật bắn mình, cơn đau truyền tới làm cậu khóc to hơn

"Em vẫn chưa cầu xin ta"- ngữ khí lập tức đổi, hắn đang mất vui

Cậu nức nở, dùng chút sức tàn dựng người dậy, cả cơ thể run bần bật trên tứ chi khập khiễng, rồi lui lại một chút, để đỉnh dương vật cương cứng chạm miệng huyệt đạo, lắc lắc cọ cọ. Phải, Hoà Liên chính là đang cầu tình.

Mạch Tô lập tức vui vẻ trở lại, hai bàn tay ôm hai cánh mông trắng mềm lên bóp nắn, mở banh ra. Cái lỗ nhỏ sưng tấy lỏng lẻo tới mức nhìn thấy được bên trong đang gắng sức siết lại, rỉ dịch nhờn ra bên ngoài. Hắn cười vui vẻ, đặt môi lên hôn một cái, liếm láp vài cái rồi nuốt vào mật ngọt của cậu.

Hoà Liên đỏ bừng mặt, một nam nhân đang vùi mặt vào hôn lỗ hậu của nam nhân khác, chuyện này còn hơn cả quái dị rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro