
Kim Namjoon
Bạn và anh cãi nhau rất dữ dội. Anh không chịu nghe bạn, bạn khóc chạy ra ngoài đường mặc cho trời đang mưa. Dưới trời mưa, có một cô gái không ô che đi thẩn thờ dưới lề đường, ai cũng nhìn cô gái đó, có vài người tốt bụng nhường ô cho cô ấy nhưng cô ấy không nhận mà cứ thẩn thờ trong mưa. Nước mắt hoà với nước xen kẽ vào trong khoé miệng. Bạn không hề biết rằng có người đang hối lỗi mà chạy đi kiếm bạn khắp nơi. Bạn thẫn thờ đi qua đường trong khi đèn đỏ, xe chạy qua đều bấm kèn um cả trời. Có một chiếc xe dường như không thấy bạn, cứ lao về phía bạn. Ánh đèn chói loá trước mắt, bạn giơ tay lên che ánh đèn, chỉ còn 5s nữa thôi, anh sẽ không còn thấy bạn nữa.
Bang
Quái lạ, tại sao bạn lại không bị gì thế? Quay đầu lại, máu và nước mưa thi nhau chảy ra, người nằm dưới đó là anh. Bạn chạy đến, ôm anh vào lòng, đau khổ hét lên
"Namjoon à, em xin lỗi, em xin lỗi, anh mở mắt nhìn em đi, anh à"
Anh giương tay sờ khuôn mặt bạn, cánh tay buông lỏng xuống
"Namjoonnnnnnnnmmnnnnnn"
---
Bạn hét từ trong bếp
"Namjoon à, vào ăn cháo rồi uống thuốc này"
Anh nũng nịu đi vào
"Vết thương của anh đã lành rồi mà, anh không muốn uống thuốc đâu"
Bạn lắc đầu
"An tuê"
Anh làm ageyo
"Pleaseeeeeeeeeeeeeeee"
Bạn vẫn lắc đầu
"No"
Namjoon vẫn làm ageyo năn nỉ
"Wo bu chi daooooo"(anh không uống thuốc đâu)
Bạn vẫn lắc đầu
"Bu neng"(không được)
#Suniee
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro