Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đoản 2

chúng ta yêu nhau trong tình cảnh oái ăm nhưng lại yêu nhau đến lạ thường

" Kim Taehyung nhiêu đó vẫn chưa đủ để làm cậu từ bỏ con trai tôi sao "

" xin lỗi bác nhưng cháu thật sự không thể nào rời xa được Jeon jungkook "

" nhiêu đây không đủ thì tôi cho lên gấp nhiều lần con số hiện tại mong cậu bỏ nó hay tránh xa nó càng xa càng tốt "

" cháu nói rồi cháu sẽ không bao giờ chia tay đâu. cháu sẽ cùng em ấy đi đến hết cuộc đời "

" rồi cậu có gì để cho nó mà đòi nó đi theo cậu "

" cháu cam đam cái tình cảm này chắc chắn sẽ không có một ai nào có thể ngăn cản được "

...

Chuyện tình của cậu và anh bắt đầu rất nhanh chóng. khi đó cậu là thiếu gia của gia tộc họ Jeon quyền quý cao sang.không thiếu bất cứ thứ gì

Mà con người bản năng họ đã có tất cả sẽ rất nhanh nhàm chán, đi tìm cho mình một trò vui mới

Cậu cũng đã đến tuổi lập hôn ước nhiều thiếu gia muốn ngỏ ý cầu hôn nhưng cậu một mực từ chối để chờ đợi một cái gọi là tình yêu đích thực.

Cậu tức giận bỏ đi khỏi nhà vì gia đình cứ bắt ép cậu mãi không cho cậu một con đường cậu mong muốn. Mẹ của cậu rất tức giận nên đã cắt hết chi tiêu thẻ tín dụng. vì mục đích nhằm trị thằng con trai cướng đầu của bà

Lúc đó cậu không suy nghĩ gì nhiều đi đến chỗ nhà bạn lánh nạn. Biết ba mẹ sẽ không bỏ rơi mình nên chắc đây chỉ là nhất thời mấy hôm sau sẽ năn nỉ cậu quay về

nhưng cậu lầm to rồi ba mẹ cậu bây giờ nhất quyết lạnh lùng phải dạy cho cậu một bài học nhớ đời để xem con đường riêng của cậu không có ba mẹ thì cậu làm nên trò trống gì

Ở nhờ nhà người ta, cậu cũng nên biết điều một chút vẫn giữ cái thói bổn thiếu gia đó thì nhà ai chứa chấp cậu nổi. Mấy hôm thôi đã đuổi khéo cậu đi không muốn làm phiền gì đến gia đình mình

Cậu cùng không thèm ở lại đi kiếm những nhà bạn khác vì mối quan hệ của cậu không tầm thường đến nổi không có nhiều bạn bè nào

Jeon jungkook kiêu căng ngạo mạn không ai dám rước cậu về nhà được một thời gian cậu cũng phải đi lang thang với cái tính bướng bỉnh thêm cái tôi của mình

cậu không thể nào về nhà được phải đi đến chừng nào mà ông bà năn nỉ không còn bắt ép cậu với cái hứa hôn chết tiệc

Cậu đói đến mức đi không nổi, thở cũng không xong ngồi xuống đất mặc kệ dơ bẩn sáng giờ không có một thứ gì vào bụng cậu. bụng nó réo lên réo xuống đòi ăn nhưng làm sao mà ăn được khi không có tiền mua

Cậu đã có thù hằn gì với ông trời mà sao lại cho một trận mưa rất lớn đổ xuống khu vực cậu ngồi. Cậu không nói gì im lặng và chờ đợi người đến giúp ôm người run cầm cập một thiếu gia con nhà giàu như cậu chịu lạnh đến bây giờ là giỏi lắm rồi

" này còn sống không... Về nhà đi kẻo ba mẹ cậu lại trông"

" tôi không có nhà "

" vậy ba mẹ cậu đâu sao để cậu ra nông nổi này "

" ba mẹ tôi giận tôi rồi "

" cậu sáng giờ đã ăn gì chưa "

Cậu không có sức để nói nữa chỉ lắc đầu ra hiệu vẫn chưa ăn gì. anh tốt bụng cầm ổ bánh mì của riêng mình không bẻ một nửa hay cắn một miếng

Nguyên vẹn đưa cho cậu không nói năn gì. Anh cũng chẳng biết vì sao mình lại tốt bụng như vậy chắc là do có cảm tình

Nhìn anh đưa ổ mì còn nguyên không khỏi xúc động, sợ bánh mì sẽ bị mưa làm nhão đi không còn ăn được nên đã nhanh tay đưa vào miệng nhồi một miếng lớn

Chưa bao giờ cậu được ăn bánh mì mà dở đến thế này. Bánh đã có chút thấm nước tuy vậy song trong lòng cậu như bùng lên ngọn lửa rực rỡ

Ngày qua ngày cậu cũng hay thường lui tới chỗ của anh để xin được sự cứu giúp.

" cậu vẫn chưa hết giận ba mẹ à "

" chưa "

" đến khi nào cậu mới hết giận "

" tôi không biết "

Hiện giờ cậu và anh giống như những người bạn đang nói chuyện với nhau rất thân thết. cậu xem anh như người thân không e dè

" hay cậu về nhà tôi đi , tôi sống có một mình mà cậu cứ ở đây mãi không rét cũng bệnh "

" t tôi ..."

" không sao đâu coi như tôi thuê cậu về làm việc đi "

" nhưng mà tôi không biết làm việc gì hết "

" yên tâm tôi bày cho còn giờ thì về nhà tôi đi "

Anh nắm lấy tay cậu rồi kéo cậu về nhà. thân cậu đã một tuần này chưa tắm thấy được chỗ cư trú liền mừng rỡ trong lòng. Sự may mắn của cậu không cần phải để ba mẹ cậu nhúng vào cậu mới có được

Lúc bấy giờ cậu và anh đã trở thành người một nhà cậu thì biết một chút về nấu ăn do anh dạy bảo anh thì đi làm công nhân như ngày thường. mỗi ngày qua rồi đến lại lửa gần rơm lâu ngày cũng bén

Độ hảo cảm từ anh với cậu ngày một nhiều nhưng không ai dám nói ra sợ nói ra mất đi cái tình bạn này thì thà đừng nói để trong lòng còn hơn

" jungkook à cậu có muốn đi chơi không hôm này tôi được nghỉ ở nhà "

" đi chơi sao. được tôi thích lắm "

Lần này cậu hào hứng muốn đi chơi được ở với anh rất vui tuy mệt nhưng cảm giác mới mẻ ấy khiến cậu ngày càng muốn tiến nhiều hơn nữa vào cuộc sống của anh không chỉ tư cách là bạn

Đang đi thì cậu nghĩ ngợi về điều gì đó nhưng nghĩ mãi mà không thể nên cậu quay ra hỏi anh xem có kết quả nào không.

" này hồi nhỏ tôi hay đi cùng với ba mẹ ở trên chiếc xe ô tô tôi thấy ngoài kia có chỗ nào đó rất đông mà tiếc là ba mẹ tôi lại không cho đi chỗ đó "

" là chỗ nào, chỗ nào cũng đông người cậu nói thế sao tôi biết được mà tìm "

" để tôi nhớ xem...chỗ đó hình như là họ đang buôn bán thì phải, rồi lúc tôi nhớ là khi trời chuyển sang mùa đông chỗ đó khói trắng nghi ngút cảm giác thật khó tả "

" nơi cậu nói thì có chợ là buôn bán thôi"

" chợ là gì anh có lầm không chỗ đó nhiều khu vực lắm sao chỉ có một cái tên nhỏ bé thôi vậy "

" tôi chịu thua với cậu luôn đấy đồ ngốc ạ "

Anh lắc đầu ngao ngán, cậu như con nai tơ không biết một thứ gì phải cần người kèm sát theo cậu. chỗ cậu nói khi đi ngang qua đúng là chợ. lúc đó buổi tối thế nên chỉ nhìn được bên ngoài có mấy người bán

Ánh đèn chiếu sáng khắp mọi nơi còn có những cô bác bán đồ ăn khói tỏa lên nghi ngút. cậu trầm trồ khen ngợi đòi ba mẹ dẫn đi nhưng họ tức giận khi cậu không đi những nơi nào đó sang trọng lại đi muốn vào chỗ không dành cho bọn họ đây

" phải đúng là nó rồi đúng như tôi thấy mấy cái đèn này sáng quá "

" nắm tay tôi "

" sao vậy sao phải nắm "

" bảo nắm thì cứ nắm đi "

Cậu bất ngờ khi anh nắm tay cậu lần này chắc hơn ấm hơn lần trước. cậu nhìn anh rồi liên tưởng cuộc đời mình có anh có phải đến mùa đông nào cậu cũng không còn sợ lạnh nữa không
...

" Jeon jungkook làm người yêu tôi nha "

" anh nói cái gì vậy ..."

" lời anh nói là sự thật không pha lẫn tạp nham nào cả, anh yêu em "

" nhưng mà ...e. Em đồng ý "

Cậu không thể tin vào mắt mình được. là anh người cục mịch, thô sơ không biết lãng mạn là gì đang nói lời yêu đương với cậu

Về phía anh đã cố gắng lấy hết dũng cảm nói lời tỏ tình với cậu. tình yêu của hai người đã bắt đầu từ lâu nhưng bây giờ mới chính thức bước sang một trang khác, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn với tư cách là người yêu



















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro