Đoản
-> 3 năm trước
E vẫn nghĩ ty♡ rất đơn giản, tựa như cả đời e chỉ yêu a.
Nhưg hoá ra ty♡ cần may mắn. Trog hàng tỉ tỉ người chỉ có thể yêu 1 người, nhưg ng này ko yêu e. Dù về sau có ng y♡ e, ng kia cũg ko phải ng e yêu, bởi vì đôi mắt e chỉ có chứa 1 hình bóng của anh-nguoi chưa từng cho em 1 lần cơ hội đến bên anh.
-> 2 năm trước
Không như e tưởng, có 1 ng đến bên kéo e bước đi trong nỗi chơ vơ mà a chưa từng cho e chút hi vọng nào đó.
Nhưng rồi e cũng làm tổn thương ngta
Giờ, :)
E chẳng niềm tin nào cả. K nói nổi 1 câu. Chỉ còn tiếng thở dài vụn vỡ.
Yêu. Thật ngọt ngào với người may mắn, nhưng thật đau và đắng chát với người kém may mắn
"Anh yêu em" hay "anh nhớ em" giờ e không tin được nữa. Em chỉ cần ai ns "có anh đây" lúc em không biết làm gì đó
Hay "anh đợi em" khi em mải chơi quên mất anh. Luôn có anh sau lưng để dựa vào.
Khi những ngày mưa được che chở, lạnh giá được yêu thương,
vui vẻ thì nở nụ cười,...
Nhìn người ta hạnh phúc. Em không dám thử nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro