Thiên kim thật giả (1)
Trong bệnh viện tâm thần, vị bác sĩ già nhíu chặt mày
"Vẫn là rối loạn cảm xúc và trầm cảm nặng. Ba năm rồi, Dao Dao, bác bắt đầu nghi ngờ chuyên môn của mình rồi đó."
Dao Dao im lặng không đáp
"Nhất định không muốn nhập viện?"
Cô nhẹ nhàng lắc đầu.
"Nguy cơ tự tử của cháu là rất cao, vốn dĩ nên nhập viện từ ba năm trước. Lúc đó cháu đã hứa sẽ hợp tác điều trị, sẽ nhanh chóng tiến bộ. Vậy mà ba năm trời vẫn chẳng có chuyển biến nà..."
"Bác, cháu không muốn nhập viện, cũng chưa có ý định tự tử, bác đừng lo"
Bác sĩ khẽ thở dài. Cô bé này mới hơn 20, đáng lẽ nên có một thanh xuân rực rỡ, không phải là những cơn bệnh hành hạ tinh thần.
Dao Dao nhớ rất rõ, ngày nhỏ cha mẹ, anh trai rất yêu thương, chiều chuộng cô. Mặc cho cuộc sống nông thôn nghèo khổ, vất vả, mẹ vẫn luôn dành những món ngon nhất cho hai anh em, cha sẽ tranh thủ trên đường về nhà bắt mấy con côn trùng để chơi với anh em cô, còn anh trai, tất cả những gì anh có, nếu cô thích đều sẽ được nhận.
Toàn bộ kí ức từ những năm sau 7 tuổi thì lại trái ngược.
Bị bọn buôn người bắt cóc bán vào trong núi làm con dâu nuôi từ bé, mỗi ngày Dao Dao làm toàn bộ việc nhà, việc đồng áng, chăn nuôi cũng đều là cô gánh vác, mỗi ngày chỉ có thể ăn đồ thừa, phần cơm còn không bằng con heo cái trong chuồng, lại bị đánh đập hàng ngày.
Năm 16 tuổi, Dao Dao thành công trốn khỏi núi, quay lại nhà cũ đã không còn ai. Hàng xóm nhìn thấy cô trong bộ dạng máu me be bét, toàn thân bẩn thỉu, sợ hãi gọi cảnh sát. Cũng nhờ đó, Lộ gia tìm lại được cô.
Nhưng đây không còn là nhà của cô.
Cha mẹ Lộ ban đầu đã tìm kiếm Dao Dao rất lâu, mãi sau mới chấp nhận rằng cô đã chết. Sau đó, cha Lộ tìm được mối làm ăn, cả nhà lên thành phố lớn định cư. Dần dần, Lộ gia ngày càng khá giả, phất lên nhanh chóng.
Khi Dao Dao được tìm về, trong nhà đã có một nữ sinh được Lộ gia tài trợ, cũng là đứa con gái nuôi được Lộ gia thừa nhận.
Tên cô ấy rất hay, là Lộ Kiều Kiều.
Đúng vậy, là họ Lộ.
Cô ấy là trẻ mồ côi, kém Dao Dao hai tuổi. Năm cô 10 tuổi, cũng là lúc cô bé kia 8 tuổi, một người chịu bao khổ sở cùng tủi nhục trong vùng núi sâu, một người chuyển từ cô nhi viện tới ngôi nhà lớn vừa mua ở thành phố của nhà họ Lộ.
Thật tương phản.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro