(Trans) HƯỚNG TỚI TRỜI MÂY
Mình không biết tiếng Trung nên chỉ có thể nhờ gg dịch, và chỉnh sửa lại theo ý hiểu của bản thân nên không thể đảm bảo truyện chính xác 100% được. Vì vậy nếu có chỗ nào không mượt thì mọi người thông cảm nhé
Tác giả: 罗尼的熄灯器
Lời của tác giả:
Đào Hoa Nặc một đời, một thế đều ràng buộc
Dù chúng ta không cùng một khung hình, vẫn còn có chút tiếc nuối, nhưng tình yêu không chỉ ở lúc này, đam mê và tình yêu là ngày và đêm, trong cuộc sống hằng ngày, anh gắn bó và yêu em.
Đồng hành cùng "Đào Hoa Nặc" của anh trai và đồng hành cùng Yunlu, tôi sẽ lại bước đi trên Con đường hoa đào, rất nhiều lần, rất nhiều lần. Ngoài ra, hôm nay Lu đã đi xem Mayday, à, tôi cũng cảm thấy như vậy! Bạn thân là quan trọng nhất, hahaha, anh trai, anh tự cầu phúc đi ~ Không sao, trong kịch bản của tôi, tất nhiên anh sẽ chắc chắn về điều đó. chỉ được chỉ định một kịch bản "Ánh trăng đen từ trên trời rơi xuống"! Tôi cũng chúc các bạn mọi điều tốt đẹp và hạnh phúc ở không gian thứ ba.
Tác giả cũng đã nói đây chỉ là tưởng tượng cá nhân của cô ấy dựa trên một số sự kiện của YunLu vì vậy mọi diễn biến trong câu chuyện chỉ là yy của cá nhân. Đừng quá nghiêm túc.
------------------
Mùa thu đó là mùa đẹp nhất trong bốn mùa ở Bắc Kinh, có nắng , nhiệt độ, độ ẩm và cảm giác cơ thể dễ chịu, nhiệt độ vừa phải, mọi thứ đều vừa phải, ngay cả gió cũng vừa phải, sự dịu dàng vừa phải, cái sự thoải mái vừa phải, thoải mái đến mức khi người ta bước ra ngoài , họ muốn hít một hơi thật sâu trong không khí vui vẻ.
Tuy nhiên, đối với người bị viêm mũi vì thời tiết chuyển mùa thì đó lại là vấn đề không hề nhỏ. Đối với La Vân Hi đang bị cảm, lúc này không phải là thời điểm tốt, điều không tốt là những hoạt động mà anh vốn định tham gia cùng người mà anh nhớ nhung đã không thể thực hiện được. Nhưng đây là giới giải trí, nó thay đổi rất nhanh, hôm nay có được, ngày mai mất đi, hôm nay không có, nhưng ngày mai có thể được, anh từ trước đến giờ rất thờ ơ với rất nhiều chuyện , nhưng lại có rất nhiều suy nghĩ vướng mắc và lo lắng đối với Bạch Lộc. Cũng có những cảm xúc không tốt mà anh không muốn cô ấy tìm hiểu.
"Anh, hôm nay giọng của anh không tốt lắm." A Bân lo lắng liếc nhìn La Vân Hi vừa mới kết thúc buổi thử âm thanh.
"Cho tôi thêm mấy viên ngậm, cổ họng tôi hơi khó chịu." Tâm trạng của La Vân Hi gần đây thật sự không tốt. Mấy ngày trước còn ho khan, uống canh lê cũng đỡ hơn, hôm nay lại là một bài hát có độ khó cao, anh cũng chịu rất nhiều áp lực.
------
"Em không thể đi cùng anh, em phải ghi hình, anh cũng biết tình hình gần đây mà."
"Được rồi." Đầu La Vân Hi bắt đầu nhức nhối, rõ ràng đang là mùa thu, nhưng tâm trạng của anh lại như đang ở mùa đông.
Như những chiếc gai bằng băng băng đâm vào anh từng cái một.
"Sau khi hoàn thành công việc vào ngày 15, Hehe và em sẽ đến Quảng Châu để gặp Mayday. Như em đã nói với anh trước đó, ừm... còn có Trương Dật Kiệt."
"Hãy chú ý an toàn và luôn đi cùng Hehe."
"Anh có vẻ tức giận?" – Bạch Lộc ở đầu bên kia của điện thoại đột nhiên nhận ra rằng tính tình anh ấy rất tốt, khi chơi game không hề chửi bới hay nói một lời nói tục nào , ngay cả "tinh hoa đất nước" (nói tục) cũng trở thành "tôi đi" với anh ấy .
Cho nên đừng nói là giận cô, anh cũng không hề giận, cho dù yêu nhau gần bốn năm, số lần anh giận cô cũng đếm trên đầu ngón tay, đa số là do cô làm việc quá chăm chỉ và không chú ý nghỉ ngơi.
Về những lần cãi vã, trong những cuộc phỏng vấn tiếp theo với anh sau khi công bố chính thức kết hôn, người ta luôn hỏi, anh và cô có thường xuyên cãi nhau hay chiến tranh lạnh không? Câu trả lời luôn là "Không", mức độ nghiêm trọng nhất là khi anh ấy tức giận. Tuy nhiên, hành vi khi tức giận của anh rất giống nhau, những lời anh từng nói trước mặt cô sẽ giảm đi rất nhiều, cô có làm gì thì anh cũng không nói lời nào.
"Bạch Mộng Nghiên, anh hiểu được." Lồng ngực truyền đến một cảm giác hơi đau , La Vân Hi cảm thấy trái tim mình bị đẩy lên kéo xuống, sự trưởng thành mà anh cố gắng thể hiện trước mặt cô sắp sụp đổ.
"Cúp máy nhé, hãy làm việc chăm chỉ, mọi chuyện sẽ ổn thôi. Anh cũng phải đi tập luyện. "
La Vân Hi luôn nghiêm túc 100% trong công việc, nghiêm túc và thậm chí có chút "không phải con người",
"Mọi thứ đã sẵn sàng chưa? Anh có nên làm vậy không?" Anh ấy luôn chú ý đến quá trình này một cách nghiêm túc và không có từ "đục nước béo cò" trong từ điển của anh. Tương tự, Bạch Lộc cũng vậy. Thậm chí so với anh chỉ có hơn chứ không kém
Anh luôn ủng hộ công việc và sự lựa chọn của cô, nhưng điều đó không có nghĩa là anh không có những cảm xúc khác, chẳng hạn như hôm nay.
"HeHe, anh trai chỉ là tức giận thôi phải không?" Bạch Lộc cau mày nhìn trời và lắc cái đầu nhỏ, người này tức giận mà vẫn còn nghĩ đến cô, La Dực, anh lại phạm quy rồi.
"Nói thật, nếu tui là anh trai của bà, tui sẽ treo bà lên đánh một trận!"
HeHe không để ý đến ánh mắt Bạch Lộc mà gặm quả táo trong tay
"Nhưng cũng không phải vấn đề gì lớn, chỉ cần cởi một chút ra cho anh ấy xem là được. Bà không phải là mới mua bộ đồ ngủ mới kia sao. Anh trai bà chắc chắn sẽ không chống đỡ không được! "- HeHe đột nhiên cười đến rất bỉ ổi, từ trên xuống dưới đánh giá Bạch Lộc, ánh mắt tập trung vào chỗ phập phồng mê người của cô.
"HeHe, có phải bà đói khát lâu quá, nên đầu óc đen tối rồi phải không?"
Bạch Lộc trong nháy mắt mặt lập tức đỏ bừng, cho dù là với bạn thân nhất của mình, nhưng da mặt cô mỏng, cũng sẽ rất xấu hổ a, mặc dù cô rất táo bạo lúc lôi kéo La Vân Hi, cố ý gửi cho anh hướng dẫn cảnh hôn, cố ý lảng vảng trước mặt anh, cố ý tìm nam diễn viên khác để nhảy cùng nhau khiến anh chú ý.
Cô luôn nhớ tới La Vân Hi ngày đó, người càng trở nên điên cuồng sau khi ghen tuông. Sau khi kết thúc quay phim một tháng, khi mở cửa ra cô nhìn thấy La Vân Hi đang đứng trước cửa nhà cô, ánh mắt không giống như bình thường.
Nhìn anh vẫn dịu dàng, nhưng lại giống như một con thú bị kích thích quá mức, với đôi mắt nghiêm nghị, như có thể xé cô thành từng mảnh bất cứ lúc nào, ăn vào bụng và tan vào xương máu.
"Làm bạn gái của anh được không?"
"Để em suy nghĩ xem" - Bạch Lộc cố ý trêu chọc anh
Nhưng anh lại cảm thấy xấu hổ như một cô gái mới lớn bị nhìn thấu mọi chuyện, anh không dám nhìn cô, toàn thân nóng bừng, lòng bàn tay nóng bỏng, anh kéo cô vào phòng, giữ chặt vai cô. Bạch Lộc thấy vậy thì dừng lại, trang thái mập mờ này nên chấm dứt, nếu cô còn tiếp tục kiêu ngạo thì đừng nói La Vân Hi , đến cô cũng không chịu nổi.
"Được"
Bàn tay thô ráp của anh xoa trên má cô, một nụ hôn đầy tính xâm lược rơi xuống khóe môi cô, Bạch Lộc vô thức hơi hé môi đón ý hùa theo động tác của La Vân Hi, bị anh chiếm lấy hoàn toàn: môi trên, bên trong môi trên , đầu lưỡi, đáy lưỡi, môi dưới, bên trong môi dưới, mọi bộ phận bên trong đều bị anh chiếm giữ.
Khi quay phim họ cần phải kiềm chế để giữ hình ảnh được đẹp qua ống kính. Còn hiện tại nụ hôn của anh rất mãnh liệt và cuồng nhiệt, anh không ngừng gặm nhấm và siết chặt sau gáy cô, quý ông lịch lãm đã biến mất, trở nên mất khống chế, vạn kiếp bất phục
. "Bà là bạn thân của tui, không phải bạn thân của La Dực!" - Bạch Lộc giật lấy quả táo từ tay HeHe - trợ lý cũng là bạn thân của mình: "Đừng ăn, béo đến chết mất!" "
"Ăn nhiều táo sẽ gầy đấy!" - HeHe thờ ơ, dùng tay trái giật lại quả táo, cô gái này thật xấu xa !
"Tui đứng về phía chính nghĩa, Nghiên Nghiên. Bà không thể ép người khác phải giống mình thì bà cũng không thể hy sinh bản thân để theo người khác, chỉ có như vậy thì mỗi người mới có thể thoải mái theo cách riêng của mình, nếu không thì sẽ không thoải mái, tự do... Chỉ có cách này con người mới được hạnh phúc. Còn anh trai của bà thì sao? Anh ấy không bao giờ ép buộc bà phải nghe theo anh ấy, nhưng anh ấy lại luôn từ bỏ chính mình để theo bà. Nếu anh ấy cứ làm như vậy, liệu anh ấy có thấy thoải mái không? Liệu anh ấy có hạnh phúc không? Anh ấy không phải là một kẻ khốn nạn. Ồ, không, anh ấy cũng không kém nhiều lắm. (khốn nạn chắc vì cướp bạn thân bả, ngược cẩu bằng cơm choá :))) Gần như vậy rồi! Nếu tui là anh ấy, tui thực sự sẽ tức giận vì bà"
Bạch Lộc càng cau mày chặt hơn, cố gắng tìm từ ngữ để đáp lại, nhưng cuối cùng lại bỏ cuộc
"Tớ biết cậu là giáo viên Ngữ văn, HeHe ... Nghĩ đến giọng mũi của La Vân Hi gần đây, trái tim tớ như thắt lại, Tớ đi ngủ trước..." Nói là muốn ngủ rồi sau đó vội vàng trở về phòng, không thể nghi ngờ rằng đây chỉ là một cái cớ.
Bạch Lộc cảm thấy tâm hồn mình như đang lơ lửng trên không. Sau khi nhớ tới lời tỏ tình của La Vân Hi ngày hôm ấy, ngay cả cúc bằng kim loại trên bộ đồ ngủ của cô cũng ấm lên vài độ, ngày thu càng ngày càng lạnh, nhưng trong lòng cô lại cảm thấy bồn chồn, không khỏi cảm thấy bất an. Muốn liên lạc với anh, nhưng cô sợ anh vẫn đang đi làm nên chỉ có thể gọi điện thoại cho người bên cạnh anh trước.
"Khi nào thầy La tan làm nhớ báo cho em biết nhé..."
Vợ ông chủ lên tiếng, A Bân không dám không nghe lời, lập tức báo cáo mọi tình huống của ông chủ cho vợ của ông chủ.
"Anh sẽ nói anh Hi gọi lại cho em sau nhé?"
"Không, em sẽ gọi cho anh ấy... Lát nữa nhắn tin lại cho em biết là được"
Ở trên giường lăn qua lăn lại không biết bao lâu, kịch bản phim mới mở ra đóng lại trên tay, cuối cùng cũng đợi được tin anh đã tan ca .
Được rồi, gọi cho anh ấy thôi. Mùi xô thơm và muối biển lan tỏa trong phòng. Bạch Lộc đổ tinh dầu thơm thực vật vào máy xông tinh dầu. Dưới ánh sáng ấm áp của máy, cô lấy lại tinh thần.
"Sao vẫn chưa ngủ? Cường độ vận động của Running Man lớn như vậy, sao em có chịu được?"
Quả nhiên, câu đầu tiên khi video được kết nối chính là lời "giáo dục" với phong cách khó hiểu của anh, dù còn tức giận cũng sẽ lập tức kết nối video, đây chính là La Vân Hi.
"Thầy La....Em đau quá."
Lúc này Bạch Lộc may mắn vì mình là diễn viên, kỹ thuật diễn xuất cũng không tệ, trên lông mi chảy vài giọt nước mắt, khiến La Vân Hi vừa hoảng sợ vừa lo lắng:
"Cái gì? Nghiên Nghiên, em làm sao vậy?"
"Hôm nay bị đập vào đầu gối, đã không nói cho anh biết, nhưng bây giờ đau quá!" Bạch Lộc đưa máy quay về phía đầu gối hôm nay vô tình va phải: "Thầy La, đau quá ....."
La Vân Hi nhìn thấy heo nhỏ của mình đang rên rỉ, đúng vậy, cô ấy là một con heo nhỏ kiểm soát mọi cảm xúc của anh, vì vậy gần đây anh đã đổi vỏ điện thoại di động mới của mình thành một con heo LuLu, bởi vì anh cảm thấy nó trông rất giống cô ấy, cực kỳ đáng yêu.
Heo con của anh chỉ vào vết thương và rên rỉ, không phải là cô chưa từng bị thương, cô cũng hay bị thương trên trường quay, có lần cô đang chơi với một thanh kiếm gỗ và cũng có thể làm ngón tay bị rạch một vết thương nhỏ một cách rất vô tư. Tính cách của cô khiến cô thường xuyên "không có điểm dừng", hay chạy nhảy và va chạm. Sau khi bôi thuốc trên phim trường, khi trở về anh sẽ hôn vết thương của cô, nhìn ngón tay hồng hồng cong tròn của cô đặt trên đùi. Cùng cô triền miên ôn tồn, ôm ấp dịu dàng, cùng mở cửa nghênh đón dục vọng.
Mà lúc này, không cách nào bôi thuốc cho cô, cũng không cách nào an ủi cô, dây thần kinh vốn căng thẳng vì công việc của La Vân Hi có dấu hiệu đứt gãy, nhịn không được nắm chặt điện thoại nói:
"Nghiên Nghiên, cho anh xem vết thương. Em đã xử lý vết thương chưa? Em cần phải xử lý tốt vết thương đó!"
"La Dực, anh đừng giận nữa, được không?" - Nữ diễn viên bỏ xuống diễn xuất, đau lòng không khống chế được mà bắt đầu phát ra ngoài,
"Ôi, thầy La rất trưởng thành,vừa chín chắn vừa trầm ổn giống như người cha già vậy." Ba năm trước cô đã nói lời này, ba năm sau, cô vẫn cảm thấy may mắn vì mình đã không đánh giá sai người. Họ chưa bao giờ cãi nhau, hai người đã đạt được sự nhất trí và trao đổi trước, cãi vã không thể giải quyết được vấn đề gì.
Khi cùng nhau bước vào câu chuyện của Minh Dạ và Tang Tửu, hai người học được sự tin tưởng và phụ thuộc tuyệt đối, cả hai đều trả giá cho nhau rất nhiều, nhưng Bạch Lộc thường cảm thấy La Vân Hi trả giá nhiều hơn, và cô đang ở trong tình trạng khó khăn, một thời kỳ phát triển thần tốc, thậm chí có thể nói thành bại đều phụ thuộc vào đó, cô có thể tiến xa hơn hay không đều phụ thuộc vào hiện tại. Nên cô phải chạy nhanh nhất có thể, không dám dừng lại một giây phút nào.
"Chị Lộc thật là dám nghĩ dám làm, hai người cũng không có nhiều thời gian ở chung."
LaVân Hi đã đi thăm Bạch Lộc ở bộ phim trước. Nhân tiện, anh cũng đi cùng cô đến nhà hàng của trường quay, nhưng lại có một đồng nghiệp nam ở trước mặt anh nói điều này:
"Chị Lộc, chị không cần phải làm việc vất vả như vậy. Dù sao con gái cũng không cần làm việc chăm chỉ. Nếu chị làm nũng một chút thì sẽ có người làm việc đó thay chị."
"Anh có biết rằng một nữ diễn viên để đạt đến địa vị ngang bằng với một nam diễn viên, họ cần phải trả giá điều gì không?"
Sắc mặt La Vân Hi đột nhiên thay đổi, giọng nói trở nên lạnh lùng hơn, như thể bị bao bọc bởi vô số con dao:
"Cô ấy phải trả giá nhiều hơn anh và tôi, đi giày cao gót, lội bùn khi đang trong thời kỳ kinh nguyệt, chịu đựng sự sỉ nhục bằng lời nói và ánh mắt của người khác, và tôi không ngại khi cô ấy đặt công việc lên trước tôi." La Vân Hi siết chặt tay Bạch Lộc, chạm vào cái đầu nhỏ của cô và khi cô gẩng đầu nhìn anh, giọng nói lạnh lùng của anh thay đổi, trở nên dịu dầng hơn:
"Diễn viên là nghề nghiệp của cô ấy, cũng là công việc cô ấy yêu thích, nếu cô ấy muốn thăng tiến, tôi sẽ đi cùng, khi cô ấy mệt mỏi không muốn đi, tôi cũng sẽ đỡ được cô ấy."
Bạch Lộc trong lúc nhất thời, không biết là do uống say hay là do bị anh làm cho say mê, cô chủ động hôn anh, cắn môi anh một cái, lại bị anh đảo khách thành chủ khiến cho mỗi lần hít thở đều hơi thở của nhau
"Ưuuuuu——Em thích anh lắm, La Dực, anh thật tốt, em thích anh, La Vân Hi."
Lúc này, La Vân Hi trong video không ngừng trùng lặp với La Vân Hi đêm đó khiến tim cô loạn nhịp và cảm xúc giống như trước đây.
"Anh rất giận, Nghiên Nghiên, anh biết rõ em không làm gì sai cả, nhưng anh chỉ thấy không vui. Em không thể đến gặp anh, nó khiến anh không vui và anh cũng không thể đến tìm em. Ngay cả buổi hòa nhạc mà em muốn xem cũng là đi với một người đàn ông khác, và anh.... "
"Đó là con trai lớn của em! Tại sao anh lại ghen tị với con trai lớn của em ? Về bối phận, cậu ấy còn phải gọi anh là bố!"
Bạch Lộc thu lại những giọt nước mắt sắp rơi. Cô không khỏi muốn cười khi nhìn anh trai mình ghen tị như vậy.
"Hơn nữa, thanh mai chưa bao giờ tốt hơn thiên giáng..."
"Dừng lại, anh không già đến thế. Niệm Niệm mới là con trai của em và của anh! Còn có con gái và con trai tương lai của chúng ta!"
La Vân Hi nghiêm túc nói và mỉm cười, nhìn cô không trang điểm, hơi thở anh có chút nặng nề, khi cô đến gần ống kính, đôi môi ẩm ướt luôn trông rất đáng hôn, nếu nhìn nhiều hơn thì đêm nay anh thực sự đừng nghĩ có thể ngủ được, La Vân Hi quay đầu đi.
"Em biết, em biết, không sao đâu, La Dực, nếu anh không ngẩng đầu lên, vợ anh sẽ chết mất!"
Từ "vợ" là từ quan trọng nhất đối với La Vân Hi. Từ đầu đến cuối, nhìn mà không thể ăn, vợ anh đúng là biết cách làm khổ người ta:
"Em nhớ xử lý vết thương, khi cần thì đến bệnh viện và chăm sóc bản thân thật tốt nhé" .
Vừa dứt lời, anh vô thức liếm môi, khiến Bạch Lộc sợ hãi nhảy dựng lên, làm sao có thể có người đàn ông gợi cảm như vậy, trong giới giải trí không thiếu mỹ nam, nhưng đẹp trai, nhưng La Vân Hi thật sự là người đầu tiên khiến cô say mê. Từ lông mày đến miệng , mọi thứ đều theo sở thích của cô, cô rất nhớ anh và muốn gặp anh.
"Anh ơi, em không thấy đau đâu, em chỉ giả vờ thôi, em chỉ nhớ anh thôi..."
Bạch Lộc ôm chiếc gối trong tay chặt hơn, âm thanh thiếu vắng này truyền đến tai La Vân Hi với giọng điệu nũng nịu, anh trong lòng cảm thấy như bị đốt cháy, một lúc sau mới nói:
"Anh à, gần đây anh không được khỏe, sao không nói cho em biết? Anh ơi, anh có thể tặng em một bài hát được không? "
Anh vốn cho rằng đoạn tình cảm này sẽ chẳng đi đến đâu như trong quá khứ
Nhưng từ khi gặp em tất cả mọi lý trí của anh đều biến mất
Những nghi ngờ của anh, đều nhờ em mà trở nên thật rõ nét
Đi một vòng cuối cùng anh cũng tìm được đúng người
Khó có thể giải thích vi sao thế giới của anh bỗng trở nên thật diệu kì
Dường như tất cả vẫn chỉ là giấc mơ
Cho đến khi cảm nhận được hơi ấm từ em
Khoảnh khắc này mới dám dũng cảm nói lời yêu em.....
Mùa thu là chất dưỡng ẩm khiến tình yêu thêm ẩm ướt, cùng niềm tin và khao khát trao nhau trong mùa thu biến nỗi buồn trở lại thành thơ ca và lãng mạn. Có lần họ được hỏi một câu "Trúc mã hay thiên giáng", không cần suy nghĩ, cả hai đã đồng thanh nói "thiên giáng"... Suy cho cùng, cả hai là thiên giáng của nhau, thỏa mãn tất cả tưởng tượng của họ về tình yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro