Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

VIẾT MỘT CÂU CHUYỆN BẮT ĐẦU BẰNG "MẸ CHỒNG ĐƯA TÔI 1 TRIỆU T Ệ NẾU TÔI CHỊU LY H

Tác giả: 陈陈​
___
Mẹ chồng đưa tôi 1 triệu nếu tôi chịu ly hôn.
Tôi xúc động rớt nước mắt.
Cuối cùng cũng đợi được ngày bà ấy đ ậ p tiền vào mặt tôi rồi!!!
Hú hú!
1.
Tiếng nước chảy ào ào phát ra từ trong phòng tắm, tôi đứng ở cửa nhíu mày băn khoăn nghĩ xem lát nữa phải mở lời như thế nào mới xứng với số tiền siêu to khổng lồ mà tôi nhận được!

Chuyện là như này.

Trưa nay khi tôi vừa ăn xong miếng bánh tráng miệng, chuẩn bị ra vườn để tưới nước thì bị mẹ chồng gọi lại. Trước khi tôi và chồng kết hôn bà ấy đã không thích tôi, sau khi tôi gả vào đây rồi, bà ấy không thèm đ á n h cả m ạ t c h ư ợ c nữa, một lòng một dạ tìm cách chia rẽ tôi và con trai bà.

Đâu chỉ mẹ chồng sốt ruột, tôi cũng thế.

Tôi rất muốn nói với bả rằng, thật ra tôi dễ nói chuyện lắm, chỉ cần cầm cọc tiền t á n g vào mặt tôi là được. Nhưng năm lần bảy lượt mà mẹ chồng tôi không chịu hiểu, tôi cũng bất lực vô cùng.

Tôi cứ tưởng tình trạng này sẽ mãi tiếp diễn như vậy. Ai ngờ bữa nay mẹ chồng vừa về nhà đã hớn hở gọi tôi vào phòng khách.

"Có việc gì hả mẹ?”

Tôi luôn hành xử rất lễ phép với bà mẹ chồng này. Mà tôi càng lễ phép, nụ cười trên môi càng dịu dàng thì bà ấy t r ợ n mắt càng dữ dội hơn.

Lại phải nói, chuyện này còn phải trách mẹ ruột tôi nữa, lúc còn trẻ yêu ai chẳng yêu lại lao vào giành đàn ông với mẹ chồng tôi. Giành qua giành lại không ngừng, cuối cùng còn t h ấ t b ạ i th ảm h ạ i?

Thế là mẹ chồng và bố chồng tôi vui vẻ thành đôi, mẹ ruột tôi b u ồ n b ã đi biệt xứ rồi kết hôn với bố. Đây cũng có thể tạm coi là một cái kết viên mãn ha, dù sao đôi bên đều sống hạnh phúc mà.

Mãi cho đến năm tôi mười tuổi, bố tôi q u a đ ờ i vì gặp t a i n ạ n giao thông, mẹ tôi chịu không nổi đả kích nên ngã b ệ n h không gượng dậy nổi. Trước khi q u a đ ời, bà sợ tôi không có người ai nương tựa sẽ bị b ắ t n ạ t nên tìm đến bố chồng, nhờ ông ấy tìm cho tôi cô nhi viện nào tốt hơn chút. Ngờ đâu bố chồng vì luôn cảm thấy còn n ợ mẹ tôi một món n ợ tình cảm nên trước lúc mẹ trút hơi thở cuối cùng, ông ấy không quản ngàn dặm xa xôi chạy đến, đứng bên giường b ệ n h của mẹ tôi và trịnh trọng hứa với bà sẽ chăm sóc tôi thật tốt.

Lúc này mẹ tôi mới nhắm mắt xuôi tay.
Đám t a n g của bà ấy cũng được bố chồng giúp đỡ nốt.

"N ợ tình” của ổng đã trả hết, giờ đến lượt tôi.

Sau đám t a n g, tôi theo bố chồng về nhà. Đó là lần đầu tiên tôi thấy một ngôi nhà lớn như vậy. Lúc ông nắm tay tôi đi vào, tôi dừng lại, "Chú ơi, khi nào cháu mới được đến cô nhi viện ạ?”
Bố chồng rất tốt bụng, lại nho nhã lịch sự, là một quý ông lịch lãm điển hình. Ông ấy dịu dàng xoa đầu tôi và nói, "An An, sau này nơi đây chính là nhà của con.”

Ồ.

Quả nhiên.

Khi tôi còn đang băn khoăn giữa cô bé Lọ Lem và trẻ m ồ c ô i, thân phận nào dễ sống hơn thì bố chồng đã nắm tay dẫn tôi vào cánh cổng sắt mạ vàng.

Nhà ư?

Tôi cúi đầu cười, nơi không có cha mẹ, sao có thể gọi là nhà?
__
Dịch: Tiên Nữ Plastic
__

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #thựctế