Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tương Tư

"Chàng thật sự yêu nàng ta?"- Ngụy Dung Yên bi thương nhìn Lý Tử Mạc.

Lý Tử Mạc không nhìn vào mắt Ngụy Dung Yên, nặng nề lên tiếng:"Đúng. Ta yêu nàng ấy."

Ngụy Dung Yên tức giận la lên:"Nhưng nàng ấy... nàng ấy là kỹ nữ thanh lâu. Ngươi điên rồi. Tấm thân nàng ấy còn không sạch sẽ, lòng dạ nàng ấy khó lường thâm..."

Chưa để nàng nói hết Lý Tử Mạc đã đánh Ngụy Dung Yên:"Ta không cho phép muội nói nàng ấy như vậy."

Ngụy Dung Yên rơi nước mắt, nhẹ giọng:"Ta nói sai sao?"

Lý Tử Mạc nhíu mày tức giận:" Xuất thân thanh lâu không phải là điều nàng ấy có thể quyết định. Nàng không phải xử nữ thì sao? Ta vẫn yêu nàng. Nàng tâm cơ sâu khó lường ư? Ta nghĩ muội mới chính là kẻ xảo quyệt."

Ngụy Dung Yên bật cười:"Được. Ta chính là kẻ xảo quyệt."

3 năm luôn đi theo chân hắn, dõi theo hắn bảo vệ hắn từng bước đổi lại được gì.

Phải.

Nàng yêu hắn.

Nàng chính là yêu tên Lý Tử Mạc đáng giận này.

Hắn... 3 năm..

Hắn vẫn mãi không hiểu tấm lòng nàng.

Vậy mà hắn lại yêu đệ nhất kỹ nữ.

Mị Thủy.

Nàng đứng thẳng lưng, trừng mắt nhìn hắn:"Đúng. Ta ba năm qua theo ngươi là có mục đích. Ta chính là yêu ngươi. Ta- Ngụy Dung Yên xưa nay là người dám yêu dám hận."

Nàng quay lưng dõng dạc tuyên bố:"Lý Tử Mạc, kể từ nay về sau ta và ngươi cắt đứt quan hệ."

Lý Tử Mạc dường như vẫn còn tức giận, cười lạnh:"Từ trước đến nay, ta và ngươi có quan hệ gì?"

Đúng...

Có quan hệ gì cơ chứ..

Tất cả mọi thứ làm vì hắn đổi lại 'có quan hệ gì'

Hay

Rất hay.

Ngụy Dung Yên nuốt nước mắt mạnh mẽ bước đi.

3 năm trước...

Ngụy Dung Yên lon ton đuổi theo Lý Tử Mạc:"Lý ca ca, huynh đi đâu vậy?"

Lý Tử Mạc ôn nhu xoa đầu Dung Yên:"Ta đi tìm tẩu tẩu của muội."

Ngụy Dung Yên thắc mắc:"Tẩu tẩu là gì?"

Lý Tử Mạc suy tư:"Là ngươi sẽ sống cùng ta cả cuộc đời."

Ngụy Dung Yên hưng phấn:"Vậy muội muốn làm tẩu tẩu của muội."

Lý Tử Mạc sững lại một hồi sau đó cúi người cười ra nước mắt:"Muội... muội quả thật là nha đầu ngốc."

Lúc ấy, hắn vẫn là ca ca ôn nhu của ta, ta vẫn là nha đầu ngốc của huynh ấy.

Lúc ấy, mục tiêu của ta là gả cho huynh ấy.

Lúc ấy, ta nhận ra bản thân thích huynh ấy.

Lúc ấy, ta... phát hiện huynh ấy đã yêu Mị Thủy.

Ngày đại hôn...

Ngụy Dung Yên lẻn vào hôn lễ, ngồi tại một góc vắng vẻ.

Nàng quả thật... vẫn luôn yêu tên họ Lý kia.

Rất muốn nhìn thấy hắn mặc đồ Tân Lang.

Mặc dù những đóa đèn lồng đỏ rực này không dành cho nàng.

Hắn xuất hiện.

Mang theo hào quang và ấm áp.

Hắn cười rất vui vẻ.

Rất vui vẻ...

Trang phục đỏ rực thật sự rất hợp với hắn.

Rất đẹp.

Rất soái.

"Nhất bái thiên địa"

"Nhị bái cao.."

Chưa kịp hết câu thì một thanh âm phá vỡ đi câu nói của bà mối:"Ai dám đoạt Mị Thủy của lão tử"

Hóa ra là vị Mộc thế tử, con trai đích tôn của Mộc Chính Lĩnh- Thận Vương gia.

Hắn nổi tiếng là kẻ háo sắc, hoang dâm vô độ, ỷ thế hiếp người.

Từ lâu hắn đã để ý Mị Thủy.

Mị Thủy đang đội chiếc khăn trùm đầu vội giật xuống, thanh âm thất kinh la lên:"Mộc công tử."

Lý Tử Mạc nhíu mày níu lấy tay Mị Thủy kéo ra sau lưng:"Mộc Thế Tử, hôm nay là đại hôn ta và A Thủy. Mong rằng ngài chỉ đến để chung vui."

Mộc Thiều Viễn béo mập cười lạnh:"Chung vui? Chung vui con khỉ. Ngươi ỷ thế ép cưới Mị Mị. Ta đến là giành công đạo cho Mị Mị."

Lý Tử Mạc nhíu mày nhìn về phía Mị Thủy:"Ý hắn là sao?"

Mị Thủy chột dạ vung tay ra khỏi tay Lý Tử Mạc chạy về phía Mộc Thiều Viễn liễu yếu đào tơ:"Mộc công tử, cứu thiếp, thiếp là bị ép. Thiếp cả đời chỉ yêu một mình Mộc công tử mà thôi."

Lý Tử Mạc tức giận gầm lên:"Mị Thủy! Nàng đang nói hươu nói vượn gì vậy? Ta ép nàng khi nào?"

Mị Thủy sợ sệt nhìn Lý Tử Mạc, khóc đến hoa lê đái vũ:" Mộc công tử... ngài cứu thiếp. Thiếp nguyện lấy thân báo đáp. Ngài giết hắn ta đi. Giết cả nhà hắn."

Mộc Thiều Viễn nghe đến mỹ nhân lấy thân báo đáp vội đáp ứng:"Tốt. Được. Người đâu! Giết hắn cho ta."

Một đám ám vệ từ bốn phía phóng ra lao vào cuộc thảm sát.

Lý Tử Mạc là con trai Lý tướng quân cũng đâu phải hạng thường, rút kiếm lao vào đánh nhau.

Một khắc kia lòng Ngụy Dung Yên nóng như lửa đốt.

Nàng cũng lấy kiếm phi ra đánh với Lý Tử Mạc.

Đánh chém một hồi chỉ còn một vài ám vệ.

Có tên ám vệ tìm thấy sơ hở của Lý Tử Mạc vội lao đến tấn công.

'Phụt'

Nhát kiếm đâm sâu vào cơ thể Ngụy Dung Yên.

Lý Tử Mạc nhận thấy vội lao đến đỡ lấy nàng:"Dung Yên, Dung Yên."

Lúc này, binh lính của Lý Tử Mạc mới giành thế chủ đạo điên cuồng chém giết ám vệ.

Ngụy Dung Yên yếu ớt nằm trong ngực Lý Tử Mạc:"Tử Mạc ca ca, ta.. rất nhớ huynh.."

Lý Tử Mạc nắm lấy tay nàng:"Ừ. Đừng nói nữa. Đại phu sắp đến rồi."

Ngụy Dung Yên lắc đầu:"Không kịp. Kiếm có độc... sẽ không kịp. Ta chỉ muốn nói với huynh.. là... ta... ta... muốn quên huynh... rất muốn quên. "

Lý Tử Mạc lắc đầu, nước mắt cứ thế rơi xuống:" Ta sai rồi. A Yên.."

Ngụy Dung Yên cười nhẹ:"Tạm biệt, Lý Tử Mạc."

Nói xong, tay nàng mềm nhũn buông xuống, hơi thở cũng nhạt nhòa phảng phất hóa hư không.

Lý Tử Mạc cúi đầu:"Ta xin lỗi. A Yên. Ta thật sự chỉ coi nàng như muội muội. Nếu có kiếp sau.. ta muốn làm người yêu thầm nàng.. nàng giày vò ta thế nào cũng được. A Yên, ta xin lỗi..."

----END---


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #đoản