#3 Đam
3 tuổi , anh và cậu chung lớp mẫu giáo
6 tuổi , anh và cậu chung lớp tiểu học , ngồi cùng bàn với nhau
Như một duyên phận họ cứ mãi gặp nhau cùng nhau lớn lên , tuổi thơ của anh và cậu cùng gắn liền vs nhau
Đến năm 23 tuổi , anh cầm nhẫn quỳ trước mặt cậu , cậu vui vẻ nhận lời
Họ cùng nhau nắm tay vào lễ đường nhận được sự chúc phúc của mọi người xung quanh
Năm 30 tuổi , anh ôm ảnh cậu nức nở " Sao em nỡ bỏ anh đi "
Thư kí đứng kế bên vội lên tiếng " Giám đốc à , phu nhân vừa về nhà mẹ đẻ được 3 tiếng thôi mà "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro