#doan1
......................................................
-" Hạ Nhi,là nàng đẩy Nguyệt Như xuống hồ?"
" Đúng,là thiếp"
" Người đâu,lôi hoàng hậu ra đánh 100 trượng cho ta"
............................................
"Hạ Nhi,nàng đánh đổ canh vào người nàng ấy?"
"Đúng,là ta đã làm"
"Người đâu,lôi hoàng hậu xuống,đổ 10 chậu nước nóng vào nàng ta.."
............................................
"Hạ Nhi,là nàng đánh nàng ấy.."
"Đúng,ta đã làm. Có việc gì sao hoàng thượng"
"Lôi xuống ngục,chịu đủ 18 dụng hình"
............................................
"Hạ Nhi,là nàng..."
"Đúng"
"Có phải ta quá dung túng nàng nên nàng ngày càng trở nên vô phép tắc như vậy? Người đâu,lôi hoàng hậu xuống,nhốt vào đại lao,bỏ đói 3 ngày cho ta. Ai kháng chỉ,chém"
Nàng lạnh lùng đứng đó,ngước đôi mắt đã sớm trở nên vô hồn,nhìn Người,nở nụ cười bi ai. Người đứng đó,không ai khác là Tử Họa,là người lớn lên cùng nàng,là người mà nàng đã vào sinh ra tử cùng không biết bao nhiêu lần,là người luôn luôn thề nguyền yêu nàng trọn đời trọn kiếp. Vậy mà giờ đây...
-Phải chăng,thời thế thay đổi,con người cũng đổi thay. Lời hứa ngày nào,còn vang vảng bên tai,nhưng người ngày nào,không còn thấy bóng..
Bước chân lững thững rời khỏi tẩm cung của Người,lòng nàng quặn thắt. Tử Họa caca,mối lương duyên này,có lẽ,Hạ Nhi phải buông bỏ,là muội không đủ kiên trì để níu giữ,muội mệt rồi..
Ba ngày trong ngục,với nàng,nó dài lắm,đủ để nàng suy nghĩ lại mọi việc đã xảy ra. Nơi này không còn là nhà của nàng,nàng sẽ ra đi..
"Hoàng hậu,là nô tì bất tài,không bảo vệ được người"- muội ấy là A Phi,nha hoàn bên cạnh nàng suốt những tháng ngày đau khổ qua. Trong ba ngày vừa rồi,muội ấy luôn đứng ở cửa lao canh,không cho ai đến gần làm hại nàng. Là người luôn bênh vực nàng,dù có bị đánh đến bầm tím cả người...
Nhẹ nhàng xoa đầu muội ấy,nàng nhỏ giọng nói :" Phi Phi,là lỗi tại ta,ta mang danh hoàng hậu nhưng lại không bằng một quý phi nhỏ nhoi kia,hại muội chịu nhiều ấm ức,xin lỗi. Từ giờ,ta sẽ là chỗ dựa của muội,muội yên tâm,sẽ không ai dám ức hiếp ta và muội"
" Nương nương..".
Chưa để A Phi nói hết câu,nàng bèn nhỏ giọng:" được rồi,muội về cung nghỉ ngơi đi,vài ngày qua vất vả cho muội rồi,ngủ một giấc thật ngon để bù lại sức khỏe. Ta đi có việc một lát rồi sẽ về với muội"
" vâng,nương nương cẩn thận,nô tì sẽ đợi người". A Phi dường như thấy sự cương quyết trong mắt chủ tử,biết là không thể lay chuyển được,bèn vâng lời nàng..
____________...____________
Lững thững bước đi trên con đường quen thuộc,nàng cảm thấy chua xót. Chua xót cho những tháng ngày sống thiện lương,để bị người gài bẫy. Chua xót vì đã tin lời một nam nhi còn chưa đến tuổi thành,còn bồng bột. Nàng chua xót vì đã bỏ lỡ thanh xuân tươi đẹp nhất...
Trở về thực tại,nàng càng trầm tĩnh,lạnh lùng. Nàng không còn là Hạ Nhi của người,nàng là nàng,là Hạ Nhi đầu đội trời,chân đạp đất,chưa từng biết sợ ai,là người con gái đã cầm quân chinh phạt lục quốc trong một tuần,là nữ nhân cô độc,trái tim bằng sắt đá..
Phải,Hạ Nhi của ngày xưa,chết rồi..
_____________...____________
Bước chân vào cung của Người,nàng nhẹ nhàng ngắm nhìn mọi thứ lần cuối
Hít một hơi để đè nén đau thương,nàng nhẹ giọng nói với thị vệ :" vào nói với hoàng thượng,ta có việc cần nói"
............................................
"Nàng đến đây làm gì? May quá,ta hiện tại có một số việc quan trọng cần nói với nàng?"
"Tiện đây,ta cũng có chuyện muốn nói với người,thôi thì người nói trước đi vậy.."- tiếng nàng lanh lảnh,phá không gian. Lạnh. Lời nàng nói ra,không còn mềm yếu nhu nhược như trước,nàng đã trở lại,là Hạ Nhi coi trời bằng vung..
Chính bản thân hoàng thượng,cũng nhận ra điều đó,nàng có lẽ,đã thay đổi....
"Được. Vậy ta nói trước. Bạch Hương đã mang thai,là con của trẫm,trẫm muốn phong nàng ấy làm hoàng hậu... Nàng có hiểu ý trẫm?"
Bầu không gian chìm vào tĩnh lặng,đến nỗi có thể nghe được tiếng kim rơi,yên ắng đến sợ hãi..
"Chuyện ta muốn nói cũng đúng là việc này,ta muốn phế chức,xin về Trường Giang sống cuộc đời còn lại,bình yên tĩnh lặng,không xô bồ"
Choang..
#Nàng khoác tăng y nương của Phật
#Bỏ cả giang sơn,từ kiếp người
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro