Trầm Nịch
Couple: K-423 x Celine
.
.
.
Kiana là một người rất dịu dàng.
Lúc xem ký ức của nó Celine tuyệt đối sẽ không ở trên người nó nghĩ đến hai chữ "dịu dàng", cái tên này lưu lại cho mình ấn tượng đều giống nhau là lông trắng đồ đần, lông trắng ngu ngốc, lông trắng ngốc chết.
Có lẽ bởi vì xảy ra chuyện như vậy, tâm cảnh của nàng cũng trở nên khác biệt, hoặc có lẽ là.... mình căn bản không hiểu rõ cái tên nhìn như đơn giản này.
Ngày đó, đã luật hóa Kiana xông vào không gian của nàng. Ở bên trong đôi mắt đã không còn sắc xanh thẳm không hiện bất kì thần sắc nào, sắc mặt cũng lạnh đến đáng sợ. Nó hỏi nàng có muốn theo nó rời khỏi hay không, đến một nơi không ai có thể tìm thấy.
Đầu óc nàng dừng lại mấy giây, thần sai quỷ khiến mà gật đầu. Thời điểm tỉnh táo lại, nàng đã bị người nọ chăm chú ôm lấy. Dịu dàng ôm ấp, đã lâu ấm áp.
Loại ấm áp này, là điều nàng cầu mong đều cầu mong không được.
Nàng cảm thấy cũng nên để cho bản thân mơ một giấc mộng đẹp.
Hai người lưu tại không gian số ảo, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có nơi này sẽ không bị người tìm thấy. Tuy cái không gian này rất vắng vẻ, nhưng so với việc ở một mình thì tốt hơn rất nhiều.
Chiều rộng của vương tọa trở nên dài hơn, Kiana ngồi tại bên cạnh, mà Celine thì gối đầu lên trên đùi nó ngủ. Tấm áo choàng mỏng manh phủ tại trên thân Đệ Nhị Luật giả, hoàn hảo đắp kín nàng.
Kỳ thật nàng đã sớm tỉnh dậy, nhưng chính là không muốn dậy. Nàng chưa từng được người nào đối xử dịu dàng, ký ức hồi nhỏ cùng mẫu thân từ sớm đã mơ hồ không rõ, duy nhất nhớ rõ chỉ có hồi đưa nàng vào cái sở nghiên cứu lạnh giá, đầu cũng không quay lại - quyết tuyệt bóng lưng. Nàng quên đi nhiệt độ cái ôm, quên đi yêu cảm giác, cũng quên đi hạnh phúc được yêu.
Nhưng những thứ này, Kiana đều đang cố gắng cho nàng. Giống như là muốn đền bù tiếc nuối mười mấy năm qua.
Đồ ngốc, tình yêu ngươi cho thì sẽ có ai lại cho ngươi?
Nàng khuyên bảo mình không nên sa vào, đây là địa ngục không lối thoát. Yêu sẽ khiến cho con người trở nên yếu ớt, yêu sẽ khiến cho con người trở nên ngu xuẩn, yêu sẽ phá hủy đi bức tường cao ở trong lòng nàng thật vất vả mới xây nên.
Mộng đẹp, rồi cũng sẽ có một ngày bể nát.
Nàng hung hăng lắc đầu, muốn vứt bỏ những ý nghĩ làm nàng thống khổ này.
Dậy rồi. Năm ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt nàng, ôn hòa tựa như hải dương tĩnh mịch.
Không có.... Nàng xoay người, đem mặt giấu vào trong lòng ngực nó, khẽ vòng lấy eo nó, không cho nó nhìn thấy giọt nước mắt suýt chút nữa chảy ra kia. Nàng cảm thấy bản thân đây là đang làm nũng.
Vậy thì ngủ thêm chút đi. Tấm áo choàng tụt xuống cánh tay nàng lại bị kéo trở về chỗ bả vai, đỉnh đầu nhẹ nhàng bị vuốt ve. Chưa từng được nghe qua lời nói dịu dàng còn đang quấn lấy nàng, không cần nhìn cũng biết, người kia đang lộ ra nụ cười vô cùng ấm áp.
Nước mắt rốt cuộc thuận theo sóng mũi chảy xuống, càng chảy càng nhiều, đến cuối cùng cũng không khống chế nổi.
Nàng nghĩ, nàng tình nguyện chết chìm tại trong hải dương dịu dàng.
Fin.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro