Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Judah x Kallen

Cũng như mọi ngày, chủ nhân vừa cẩn thận từng li từng tí lau sạch vết tích chiến đấu trên thân nàng, vừa cúi thấp người vẻ mặt ôn nhu nói thẽ. Mỗi khi đến thời điểm này, cảm nhận sự ấm áp từ ngón tay của chủ nhân, vừa nghe nàng ấy kể chuyện xưa, Judah đều sẽ cảm giác được có một loại xúc động kỳ diệu, đây chính là 'hạnh phúc' mà chủ nhân từng nói qua sao?

Thế nhưng mà, lại thêm một lần chiến thắng, đôi mắt màu lam của chủ nhân lại dường như lắng đọng thứ gì đó. Kể từ khi đại chiến với Tiên Nhân Phương Đông lần đó, chủ nhân liền thường thường sẽ như vậy. Cái vị Tiên Nhân kỳ quái kia, Judah rất không thích nàng ta. Đồng thời hạ quyết tâm, lần sau gặp được nhất định phải đánh bại nàng ta.
.
.
.
Chủ nhân đứng dậy, lưu lại cho nàng một cái thê lương bóng lưng. Nhìn xem cái bóng lưng kia, Judah đột nhiên cảm thấy lực lượng trong cơ thể rung động một trận, khi đó, nàng còn không biết loại cảm giác này gọi là "đau lòng"

<Đúng rồi, Judah.>

Nghe được chủ nhân gọi tên nàng, Judah cuống quít nhìn sang, lại nhìn thấy chủ nhân mỉm cười rất dịu dàng, cúi người tại bên trên kim chế hình thái của nàng đặt xuống một nụ hôn.

<Cảm ơn ngươi, Judah. Rõ ràng đều là công lao của ngươi, vậy mà vinh dự cùng lời ca ngợi đều bị ta nhận hết. Cả ngày hôm nay hãy ở cùng nhau đi, ta cũng không biết liệu rời xa ngươi, ta sẽ biến thành dạng gì. Cho nên, sau này khi ta không ở đây, ngươi nhất định phải sống thật tốt. Ừm, ta nói thật là nhiều, cũng chỉ có ngươi không chê người ta làm phiền nghe ta nói những thứ này, thật là có lỗi....>

Bị chủ nhân ôm vào trong lòng, lắng nghe thanh âm của người ấy, Judah quên đi suy nghĩ câu <sau này khi ta không ở đây> là có ý nghĩa như thế nào, cũng không nghĩ tới, kia lại là lần cuối cùng nhìn thấy chủ nhân.
.
.
.
Con đường ngay tại dưới chân, bốn phía đều là phương hướng. Lúc đầu Judah xem đây là một chặng đường dài dằng dặc và đầy cô tịch, lại không nghĩ tới cái con đường hung hiểm mà chủ nhân từng đi qua này, từng bước từng bước một, đều lưu giữ lại sự ôn nhu của nàng ấy.
.
.
.
Judah không lên tiếng, quần áo trên người đã ướt đẫm, nàng vốn không có khái niệm gì đối với nhiệt độ, chỉ khi nhìn thấy ánh mắt ôn nhu của chủ nhân thì sẽ cảm thấy ấm áp. Bây giờ chủ nhân không có ở đây, nàng lại có thể cảm thấy những giọt nước kia lạnh đến tận đầu khớp xương.

P/s: Trích vài đoạn từ bộ shortfic "Judah tìm chủ nhân ký sự" bên lofter =)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro