Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Vô đề

-Mẫu thân người đừng bán con cho họ mà. Con..con sẽ làm việc thật ngoan, con...con sẽ không ăn nhiều đâu. Người....người đừng bán con mà

Phụ nhân đứng im nhìn nàng ánh mắt đầy vẻ chán ghét, vừa nhìn thấy tú bà bước ra vội đã nàng qua một bên tươi cười nói:

-Này, con bé nhìn cũng ưa nhìn biết làm việc vặt. Ma ma có thể tăng giá một chút không?

Tú bà tiến lại phía nàng đang ngồi, dò xét một lượt nói:

-Được rồi, dáng dấp cũng ưa nhìn. 1 vạn lượng, không hơn, bán hay không tùy ngươi

Phụ nhân nhìn nàng rồi nói:

-Bán

Nàng vội bò đến nắm chặt ống quần phụ nhân khóc:

-Mẫu thân, đừng bán con mà. Con cũng là con của người, sao mẫu thân lại nhẫn tâm như vậy.

-Cút xa cho ta. Ngươi là nữ nhi nuôi ngươi chỉ tốn bạc không bằng đem bán ngươi để tiền chăm lo cho đệ đệ ngươi. Coi như ngươi trả ơn ta nuôi ngươi mấy năm nay

Nói đoạn tuyệt tình rời đi, không thèm nhìn đến ánh mắt cầu xin tuyệt vọng của nàng. Lúc này, tú bà bước đến nói:

-Được rồi khóc cái gì? Ở đây có khi còn hạnh phúc hơn khi ngươi ở nhà, mau theo ta vô trong ta sẽ dạy ngươi trở thành nữ nhân khiến nam nhân phải cúi đầu liếm gót giày cho ngươi.

-----------------------------------------------------------------

15 năm sau

Ở Mỹ nhân các trong kinh thành xuất hiện một đệ nhất tài nữ, xinh đẹp động lòng người, thơ ca họa cầm đều tài giỏi xuất chúng. Nghe bảo nàng chỉ bán nghệ không bán thân, để gặp được nàng phải tốn không biết bao nhiêu vàng bạc, châu báu.

-Ây da, ta thật không nhìn nhầm người mà. Tiểu phú quý của ta ơi con xem có biết bao nhiêu là châu báu quý giá.....thật là đếm không hết mà

Nàng im lặng cúi đầu, không đếm xỉa đến lời tú bà nói chỉ tĩnh lặng như bức tranh thủy mặc khiến người người mê mẩn.

-Bà bà, có vị công tử trả giá cao muốn cùng Mẫu Đơn đàm đạo thơ phú

Bà bà nghe vậy vội xoay người nói:

-Kêu vị công tử đó tối mai hãy tới....hôm nay Mẫu Đơn đã được bao trọn bởi Nhiễm vương gia rồi.

Nàng nghe vậy khẽ bật cười nói:

-Ta thật giống món hàng, muốn có được chỉ cần ra một cái giá cao thì ách sẽ thuộc về người đó

Tú bà nghe vậy khẽ cau mày:

-Ở đây 15 năm rồi mà ngươi còn muốn bản thân được như bao cô nương khác sao. Ngay khi mẫu thân ngươi bán ngươi vô đây thì cuộc sống của ngươi đã định đoạt là món hàng cho bọn đàn ông mua vui mà thôi

Nàng nghe vậy mắt khẽ nhắm hờ bật cười chua xót:

-Phải, từ giây phút đó ta đã không thể nào sống như một con người rồi...

------------------------------------------------------------------

Nàng một thân lam y nhìn vị công tử khoát kim bào trên người khẽ nở nụ cười đúng mực:

-Không biết vị công tử muốn đạm tọa gì?

-Ta họ Vương tên Trạch rất mong được cô nương chỉ giáo

Nàng nhìn hắn đánh giá một phen. Nhìn hắn không giống dạng công tử ăn chơi vô độ, có một cỗ khí tức cao cao tại thượng khó lòng với tới. Thấy nàng đánh giá hắn cũng làm như không biết tự nhiên ngồi xuống nói:

-Ta vốn chỉ muốn cùng cô nương nói chuyện không có ý gì khác, cô nương có thể yên tâm

Nghe hắn nói nàng bèn thu hồi ánh mắt ngồi xuống đối diện nói:

-Được

Thấy nàng thu hồi ánh mắt hắn bèn lên tiếng:

-Nhìn cô nương ta không nghĩ tại sao lại lưu lạc đến bước đường này

Nàng ngạc nhiên nhìn hắn, môi khẽ nở nụ cười chua xót lắc đầu nói:

-Là do số phận đã vậy, không thể thay đổi

-Cô nương không muốn rời khỏi đây?

Nàng muốn chứ chỉ là rời khỏi đây nàng sẽ sống với tư cách gì? Đệ nhất mỹ nhân của hồng lâu nổi tiếng ở kinh thành sao. Thấy nàng không nói hắn bèn lên tiếng:

-Ta có thể đưa cô nương rời khỏi đây

Nàng nhìn hắn đôi mắt trong suốt không hề chưa tia tạp niệm nào hỏi ngược lại:

-Điều kiện là gì?

Hắn bật cười nói:

-Đúng là cô nương rất hiểu chuyện. Rất đơn giản ta muốn cô thu thập tin tức về âm mưu tham quan của những quan lại, quyền quý. Cô nương cũng biết với bổng lộc triều đình thì bọn họ không thể nào chi một số tiền lớn chỉ để gặp mặt cô nương. Chỉ cần làm xong mọi chuyện ta sẽ cho cô nương một thân phận mới

Nàng trầm tư một lát rồi lên tiếng:

-Thành giao

--------------------------------------------------------------------------------------------

Từ đó nàng gần như phá bỏ nguyên tắc bản thân đề ra, chỉ cần quan lại quyền quý nàng đều tiếp. Cũng nhờ vậy mà giúp hắn thu thập thêm không ít manh mối tham quan hối lộ của bọn quan lại quyền quý.

-Đa tạ nàng đã giúp đỡ....chỉ là bây giờ cần thêm chứng cứ phạm tôi của Nhiễm vương gia là có thể một mẻ lưới bắt chọn

Nàng nhìn hắn môi khẽ cười:

-Ta sẽ cố hết sức, mong huynh có thể giữ đúng lời hứa cho ta một cuộc sống đúng nghĩa của một con người.

Hắn nhìn nụ cười ảm đạm yếu ớt của nàng tim khẽ nhói nói:

-Được

Phủ vương gia

-Vương gia ngài xem ngài cái gì cũng giấu ta. Ta làm sao dám tin lời ngài nói chứ

Nhìn nàng dựa trong lòng, y tâm tình vui sướng cực độ. Hầu như nàng hỏi cái gì cũng đều nói, còn không thèm kiêng nể cho nàng xem những bằng chứng phạm tội của mình. Chỉ là bản tính y ranh mãnh cho nàng xem xong bèn đem cất đi.

-Mỹ nhân nàng cái gì cũng biết. Vậy mà đụng cũng không cho ta đụng có phải là không công bằng không?

Nhìn bằng chứng bị đem cất đi không có cách nào lấy được, nghe hiểu ý của y nàng bèn mỉm cười nói:

-Mong vương gia giữ đúng lời hứa

Y nghe xong bật cười thật lớn, vội tắt đèn.

Sáng hôm sau, nàng một thân bạch y đưa chứng cứ đến cho hắn. Nhận được chứng cứ hắn không vội rời đi nhìn nàng:

-Tên đó vốn ranh ma sao có thể đưa nàng dễ dàng vậy được. Nàng có....

-Không sao. Ta vốn là chuốc say rồi lén lấy được, không hề có việc gì chàng mau làm cho xong việc đi

Nghe nàng nói vậy, hắn cũng không hỏi nữa xoay người lên ngựa không quên dặn nàng:

-Chờ ta, ta sẽ cho nàng một danh phận mới.

Nhìn hắn đi xa nàng mỉm cười nói:

-Thật xin lỗi, ta không thể chờ chàng rồi

-------------------------------------------------------------------------------------

Trong triều diễn ra một cuộc náo loạn lớn, hoàng thượng không biết từ đâu thu thập được chứng cứ phạm tội của các quan lại trong triều không ngừng giáng lệnh trừng phạt. Lúc này Nhiễm vương gia bị quân lính vây hãm nhìn về phía hoàng thượng cười nói:

-Ngươi tại sao lại có được nó. Chẳng lẽ là cô ta

Nghe nhắc đến nàng hắn mày hơi nhíu lại, quan sát thần sắc của hắn y bật cười to:

-Ngươi nghĩ nàng ta lấy những thứ đó mà không chịu tổn thất gì sao....Ha..ha..ha hay cho một quân vương có thể bảo vệ người trong thiên hạ nhưng người trong lòng lại không thể bảo vệ.

Trong lòng một mảng bất an, hắn tưc giận quát:

-Ý ngươi là gì?

-Chắc nàng ta chưa nói ngươi biết rồi. Chỉ vì lấy được bằng chứng phạm tội của ta giao cho ngươi mà nàng ta đã chấp nhận dùng cơ thể để đổi lại. Ha..ha..ha nữ nhân ngu xuẩn đó thật sự yêu ngươi đến mức hi sinh mọi thứ rồi

Hắn nghe những lời y nói, gương mặt nồng đậm tức giận:

-Lôi ra lăng trì cho trẫm

-Chết cũng đáng. Ít nhất đã được nếm thử người trong lòng của hoàng đế....Ha..ha..ha

Sau khi giao mọi chuyện lại cho tâm phúc hắn vội lao ra khỏi cung một đường đi thẳng đến Mỹ nhân lầu. Chỉ là khi đến nơi hình ảnh đập vào mắt hắn là ngọn lửa bùng lên từ viện của nàng ở, hắn muốn lao đến nhưng người ở bên ngoài đã ngăn hắn, hắn chỉ có thể tuyệt vọng kêu:

-Mẫu Đơn....nàng ra đây. Ta đến thực hiện lời hứa....nàng mau xuất hiện đi có được không? Ta thật sự không thể mất nàng

Lúc này ở bên trong phát ra giọng nói nhẹ nhàng:

-Xin lỗi, phải hẹn chàng ở kiếp sau rồi.....Ta biết....chàng không...chỉ đơn giản là quan viên gì đó...khụ khụ...Ta chỉ mong chàng quên đi....quên đi một kẻ thấp hèn như ta....khụ khụ. Từ nhỏ ta đã .....bị bán vào đây...cho dù làm....thế nào cũng không thể tẩy vết nhơ này....Còn chàng như ánh mặt trời.....khụ khụ ta không thể làm vấy bẩn chàng...khụ khụ.......Thật xin lỗi.

Hắn gần như chết lặng, nhìn ngọn lửa nhấm nháp viện của nàng, nhấm nháp luôn cơ thể người con gái hắn yêu. Y nói đúng hắn có thể bảo vệ người trong thiên hạ nhưng cuối cùng lại không thể bảo vệ người trong lòng. Đến tột cùng hắn đã làm tròn chức trách của một vị vua nhưng lại phụ đi người hắn yêu nhất, cái giá phải trả có phải quá lớn không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #ngắn