Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lệ

-Lệ nhi muội phải chờ ta nhất định ta sẽ quay về lấy muội. Ta sẽ cho muội một hôn lễ linh đình khiến bao người phải ngước nhìn

Nghe vậy nàng nhìn hắn giọng nói đầy vui vẻ:

-Chỉ cần chàng không phụ ta thì cho dù hôn lễ chỉ có hai ta ta cũng đã đủ hạnh phúc rồi

Hắn ôm nàng cười nhẹ:

-Chỉ cần ta đỗ trạng nguyên thì ta nhất định cho muội cuộc sống vui vẻ hạnh phúc nhất. Tuyệt không phụ nàng

-Được ta đợi chàng trở về

----------------------------------------------------------------------------------------------------------

3 năm sau

-Con quyết không lấy

-Được ngươi không đồng ý thì cút khỏi nhà cho ta

Nàng khó tin nhìn cha nàng nói:

-Cha, con nhất định đợi huynh ấy trở về. Người chẳng phải đã nói làm người phải giữ lấy chữ tín sao. Vậy tại sao người lại ép con phụ huynh ấy

Cha nàng nhìn nàng giọng nói chứa đầy đau lòng:

-Nhưng hắn đã thành thân rồi con còn chờ hắn làm gì. Hắn không xứng đáng với con việc gì con phải khổ sở như vậy

Nàng lắc đầu khóc nói:

-Cha huynh ấy nói nhất định sẽ trở về người cho con đi tìm huynh ấy có được không. Nếu thật là vậy con sẽ trở về nghe theo lời người

Cha nàng nghe vậy vội lắc đầu:

-Không được hắn ta vốn dĩ rất xảo trá có thể qua mắt cha lâu như vậy. Con nên ngoan ngoãn ở nhà thì tốt hơn

Nói xong thì quay đi nhìn bóng lưng cha biến mất dần nàng cắn môi khẽ nói:

-Cha con xin lỗi. Con phải tìm hiểu kĩ lúc đó con mới có thể ngoan ngoãn làm con gái ngoan của người

-----------------------------------------------------------------------------------------------

Kinh thành

Trong quán trà nhỏ có một người nhẹ giọng hỏi thẩm thẩm bên cạnh:

-Cho hỏi vị trạng nguyên mới đỗ năm nay hiện tại ở đâu

Vị thẩm thẩm nọ nhìn người hỏi hóa ra là một tiểu cô nương bèn nhỏ giọng khuyên:

-Cô nương cô không đi đến đó thì hơn phu nhân của vị trạng nguyên đó là hòn ngọc của tể tướng tính cách điêu ngoa tùy hứng. Cô đến đó mà gây hiểu nhầm người chịu thiệt là cô đấy

Nàng khẽ sững người hỏi lại:

-Thẩm nói là vị trạng nguyên đó đã có phu nhân sao

-Phải đó hôn lễ làm rất linh đình cả thành đều biết

Nghe vậy nàng vội xoay người chạy đi nước mắt theo gò má mà chảy xuống. Nhưng nàng không biết đây chính là bắt đầu của bi kịch của nàng. Lúc nàng hỏi thăm vị đại thẩm kia đã có kẻ lặng lẽ chạy về phủ trạng nguyên:

-Đại nhân quả thật có người đến tìm ngài là một cô nương

Hắn nghe vậy nhướng mày nói:

-Đi phải có chút quà nhỏ chứ

Nàng thuê một phòng ở nhà trọ nhỏ gương mặt tiều tụy khiến người khác đau lòng. Cúi đầu che đi ưu thương trong mắt không phải hắn nói sẽ lấy nàng sao, sẽ cho nàng hôn lễ linh đình, sẽ không phụ nàng. Vậy giờ thì sao hắn qua thật có lấy không những vậy hôn lễ còn rất linh đình chỉ là tân nương không phải nàng. Lúc này có tiếng cửa bị đẩy ra nàng cứ nghĩ là tiểu nhị nên không quay lại nhìn thì một giọng nói quen thuộc cất lên:

-Lệ nhi muội đến sao không tìm ta

Nàng giật mình quay người lại bắt gặp một gương mặt cười đến hết sức ôn nhu nhưng lại làm  nàng có cảm giác bất an vô cùng. Thấy nàng không lên tiếng hắn nói tiếp:

-Ta đợi muội lâu như vậy cuối cùng muội cũng xuất hiện

Nàng khẽ lui về sau nói:

-Chàng đã có thê tử còn chờ ta làm gì. Là chàng phụ ta hai chúng ta đường ai nấy đi không còn liên hệ

Hắn bật cười :

-Ha..ha muội biết không cho dù có thê tử ta vẫn rất yêu muội nha hay là....muội làm nhân tình của ta có được không

Nàng nghe nhưng lời này cảm giác thấy hắn thật ghê tởm là nàng không có mắt mới dùng tâm để trao hắn.Hóa ra hắn là loại người đáng ghê tởm này, tức giận lên tiếng:

-Đừng có mơ ta nhất định phải nói cho mọi người biết bộ mặt đáng ghê tởm của ngươi

-Nói hay lắm. Rượu mời không uống đòi uống rượu phạt à. Nếu vậy đừng trách ta không nể tình xưa

Nàng còn chưa kịp hiểu rõ đã bị một vật cứng đập mạnh vào đầu trước lúc bất tỉnh chỉ kịp thấy loáng thoáng một bóng người bước từ phía sau nàng lên nhìn nàng cười khinh miệt

------------------------------------------------------------------------------------

Cánh cửa bị đẩy ra mang theo chút ánh sáng chiếu vào căn phòng nhỏ. Nếu có người ở đây nhất định sẽ hét lên rồi bất tỉnh bởi vì trong phòng âm u dơ bẩn đó có một nữ nhân đang ngồi quần áo trên y phục đã bẩn đến mức không nhìn ra màu sắc ban đầu. Thấy người đến là ai nữ nhân đó ngước mặt lên nhìn giọng nói đầy oán hận;

-Ta có làm lệ quỷ cũng không tha cho ngươi

Nghe vậy hắn khẽ nói:

-Lệ nhi là do nàng ép ta mà thôi

Phải nữ nhân kia không ai khác chính là nàng, kẽ kéo lê thân thể lúc này mới phát hiện được thì ra tay và chân của nàng đã bị chặt đứt trên người cũng có vô số vết thương lớn nhỏ làm người khác không khỏi đau lòng.

-Ta ép ngươi?Ngươi có thê tử còn không chịu buông tha ta ngươi không thấy bản thân ngươi rất ghê tởm sao. 

-Ghê tởm? Phải ta rất ghê tởm nhưng vậy thì đã sao tiền tài quyền lực ta đều có ai dám nói gì ta. Ha...quên báo cho muội chuyện này. Cha của muội chết rồi

Hắn nhấn mạnh từ "chết" làm nàng kinh ngạc lắc đầu nói:

-Không thể nào cha ta vốn dĩ rất khỏe mạnh ngươi lừa ta

hắn cúi người cười đầy vui vẻ:

-Phải đúng ra rất khỏe mạnh chỉ là lão già đó dám viết cáo trạng kể tội ta làm ta hơi khó chịu nên đã nhờ người giải quyết êm đẹp rồi

Nàng nghe vậy rốt cuộc không thể nhịn nữa liền phun máu oán độc nhìn hắn nói:

-Ngươi phụ chân tâm của ta, lừa gạt tình cảm của ta, chặt bỏ tứ chi ta nhốt ta trong một nơi không thể thấy ánh mặt trời. Vậy mà cha ta ngươi cũng hại.ta dùng linh hồn làm vật tế nguyền rủa ngươi giết cha sát mẹ hại thê, có con là trai cả đời làm nô dịch bị người đời khinh bạc là gái đời đời làm kĩ nữ bị người đời phỉ nhổ

Nói xong nàng trừng to mắt nhìn hắn trút hơi thở cuối cùng. Hắn không thèm để ý quay đi phân phó:

-Vứt cho chó gặm

Nếu trên đời có quả báo thì đã không có người làm việc ác chỉ có tiền tài và quyền lực mới có thể làm những gì mình muốn hắn nghĩ xong cũng không để ý đến lời nguyền đó nữa. Sống còn không thể làm gì hắn thì đừng nói là người chết..........

còn tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #ngắn