Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2

Si tâm một mối tình [ Đoản ]

________End_________

Chàng hối hận, thật sự hối hận. Hận vì sự ngu ngốc của mình, hận cả sự cố chấp của bản thân mà bỏ nàng bao năm qua. Nước mắt tuôn rơi cũng chỉ có thế thôi, người đã đi thì cũng chẳng níu kéo được gì, cơ hội chỉ có một nhưng người không biết giữ lấy còn trách vào ai đây? Giờ thì...qúa muộn....Dĩnh Nhi...đã Không bên cạnh hắn nữa....
|
|
|
|
|
|
|
Không gian im lặng hẳn đi, im lặng đến đáng sợ chỉ duy tiếng khóc của ai làm tang thương cả nơi này, bóng dáng kia hơi thở đã trút đi. Nổ lực, tự tôn quân vương đã còn lại gì....tại sao ngu ngốc quên bén mối tình nàng trao cho hắn. Tình ý của nàng, nỗi cô đơn, tình cảm sâu đậm...là chàng đành tâm vứt bỏ. Từng giọt mưa từ trên không trung từ từ rơi xuống, nhẹ nhàng rơi, mưa trắng xóa lạnh lẽo, tê cứng lòng người, đẹp cả khung trời. Mưa rơi xuống làm cho chàng nhìn lên, nước mắt quân tử lạnh cả khuôn mặt; tràn lan cả vòng tay ôm lấy thân ảnh chợt lạnh đi....Ta xin lỗi.

Ta gọi huynh Tiểu Triệt Triệt, huynh thích không? Khuôn mặt ai kia đen nhúm lại, Tiểu Triệt Triệt. Hắn chẳng muốn nhìn ai nữa rồi. Chưa bao lâu tiếng thanh thúy vang lên

- Năm mới này chúng ta đi đốt hoa đăng đi. Ta thích nó". Vẻ nũng nịu bên kia khuôn mặt được quàng khăn chàng muốn hôn nhẹ lên nó. Miễn nàng muốn gì chàng sẽ làm tất.

- Được, ta hứa khi nào công vụ bớt bi sẽ dẫn muội đi". Nhớ lại khoảnh khắc tim hắn nghẹn lại, vậy năm đó hắn không biết...dưới lớp ngụy trang lại là Khiết Dĩnh nàng...

- Dĩnh Nhi, nàng nhìn xem. Mưa rơi rồi, nhìn xem. Nó làm ta...nhớ nàng...Dĩnh Nhi, ta nhớ nàng rồi. Không phải nàng muốn ta dẫn nàng đi xem hoa đăng sao, bây giờ chúng ta đi, lúc này ta muốn đưa nàng đi...lại muộn rồi, Dĩnh Nhi, Dĩnh Nhi...”. Chàng ôm nàng thật chặt như muốn khãm vào trong tim, tay vuốt ve ngò má nàng, từng giọt rơi xuống, không biết nước mắt hay nước mưa rơi xuống thấm đẫm cả khuôn mặt, ánh mắt vô thần nhìn lên không trung trắng xoá.

- Bẫm hoàng thượng. Quân ta đã thành công, quân Ngụy Quốc đã rút lui, chúng tôi phát hiện nhóm nhỏ do chính hoàng đế Ngụy Quốc, Ngụy Trang Hiên đưa mật thư cho bệ hạ".

Triệt Ca mắt đen thất thần nhìn chúng tướng rồi cầm lấy bức thư mở ra đọc, tay vẫn ôm lấy xác nàng. Từng dòng thư như dao từng nhát đâm vào tận sâu tâm hồn của hắn.

- Ngụy Quốc đã rút lui, nay xin hoàng thượng niệm tình, tình yêu của Khiết Nhi mà hậu táng nàng chu đáo. Dù biết người sẽ không cho nàng chịu bất cứ tổn thương gì hết , Khiết Nhi thật sự không hận người cũng không hận ai, nàng chỉ muốn cứu nước của ngài, trả thù, tuy nhiên nó không phải vậy. Nàng rất thiện lương, yêu thiên hạ của ngài, nhưng đó là vì tình yêu quá sâu đậm và muốn cùng người sống mãi đến đời sau, nhưng nếu như người đã chọn như vậy xin người đừng hối hận".

- Khiết Du là nội gián của giặc phái đến quyến rũ người, xin hãy giết để trừ bạo cho sau này. Ả ta đã giết muội muội của nàng giả dạng để phá hoại tình cảm cả hai. Khiết Nhi muốn nói ra mà không ngờ...đúng là tình yêu nàng quá ngốc nghếch. Yêu người không thể nói chỉ giấu giếm để mình đau khổ. Bây giờ ta sẽ vì nàng lần cuối cùng. Chúng ta liên minh sẽ không gây ra chiến tranh nữa.

Tái bút

Ngụy Trang Hiên".

- Haha...haaaa......”. Chàng cầm bức thư ôm nàng cười lớn. Thì ra là nàng lừa ta, Dĩnh Nhi nàng...vì sao lại lừa ta. DĨNH NHI...ta, xin lỗi thật xin lỗi".

- Hắc Ưng, việc này giao lại cho ngươi”.

- Thần tuân chỉ, người đâu bắt giam cô ta lại, chờ ngày hành quyết”. Đoàn người bao quanh trói chặt ả hét lớn như kẻ vô tội.

- Triệt Ca...không Triệt Ca.... chàng không thể tin lời của họ, chàng thả ta ra... thần thiếp oan uổng kia mà...buông ta ra, ta là hoàng hậu ngươi có thấy không hả. Mau buông ta ra, chàng đối ta như thế không thấy oan ức với tỷ tỷ ta sao. Tỷ tỷ...,...”. Ả hét mà không biết câu nói kia làm chàng tát mạnh một cái khá lớn. Vang vọng cả xung quanh...

...........

- Nàng ấy không phải tỷ tỷ của ngươi. Khiết Dĩnh có muội muội xấu xa...tâm cơ như cô sao?".

- Chàng...".

- Chứng cứ đã rõ, việc ngươi lẻn vào Khiết gia giả dạng Khiết Du, vu oan hãm hại, khiến cho nàng bị hàm oan. Nhiều tổn thương chồng chất của nàng đều do ngươi. Ngươi là gian tế cho giặc phái đến quyến rũ và ta quá tin người khiến tình cảm của Khiết Nhi bị hiểu lầm. Khiến hai chúng ta đoạn tuyệt tình duyên bao năm. Nay nàng còn bị...ngươi hại chết. Tội không dung thứ, còn gì chối cãi”. Hắn điên cuồng như trút hận ý với nữ tử này. Ả ta là cội nguồn...có chết cũng không đền hết tội.

- Ha ha...đáng, thật đáng. Chỉ là do ngươi ngu ngốc. Nếu không phải ngươi quá tin tưởng thì sẽ không có việc đó xảy ra. Gì mà ta quyến rũ ngươi...Ha ha nếu như tâm ngươi vững thì sẽ có sao? Khiết Dĩnh là kẻ ngu si bị bức đến chết cũng là do ngươi, không vì ngươi nàng sẽ không chết. Triệt Ca tất cả là vì ngươi, ta chỉ dùng mánh khóe mà ngươi đẩy nàng ra xa còn tránh ai...haha...đồ ngu".

- Đem ả đi mau, giết ả tại chỗ cho ta". Hắn điên tiết quát lớn, ả lại cười trào phúng.

- Triệt Ca, ta muốn ngươi cùng Khiết Dĩnh mãi mãi không đến với nhau. Haha...ả đã chết...ngươi suốt đời ân hận đi...hahahaaaa...Triệt Ca đó là quả báo...quả báo cho ngươi". Ả như hoá điên làm loạn,vùng vãy cười điên dại xoáy tất cả nổi đau cho hắn. Tâm lạnh...phải do hắn cả. Giờ trách ai đây...

- Câm miệng, ngươi người đàn bà độc ác này. Giết ả cho ta". Hắn giận dữ mắng người, chết đứng người, tay càng siết chặt nàng vào lòng. Đời này không gặp lại nàng? Không gặp lại nàng...câu nói vang vọng trong tai...không thể nhìn nụ cười và giọng nói...Khiết Nhi...

............

- Vạn tiễn xuyên tâm ả...cho ả chết không nhắm mắt...giết ả”. Triệt Ca mắt đã đỏ đến điên cuồng, người run run hận ý tràn đầy,khí lạnh đến bức người. Chàng bây giờ như trở thành một người khác như tu la giáng thế, không phải là Triệt Ca ôn nhu hoà nhã như trước kia, không còn bao dung độ lượng khi còn nàng, chàng như trở thành một con người khác, lạnh lùng tàn nhẫn khí thế bức người khiến binh lính xung quanh chịu không nỗi phải lùi đi cả chục bước. Bệ hạ...nổi điên....

-  Ta cũng kéo hay đem cả Khiết Dĩnh yêu quý ngươi theo quá đủ...hahahaâ...ngươi,...suốt quảng đời còn lại đau khổ đi...Ha ha...ngươi sẽ từ từ chết dần”. Ả bị lôi đi nhưng vẫn cười lớn, điên điên khùng khùng. Sắp chết mà ả dám...Khiết Nhi, ta sẽ rất nhanh đưa nàng đi ngắm hoa đăng.

Hắn đứng dậy ôm nàng vào lòng mà đi, từng bước từng bước đi đau cả tâm người, chàng đi trong đau khổ quằng quại.

- Hạ lệnh, ta truyền lại cho Ấn Vương...ta quy ẩn...”

- Hoàng thượng, người...”. Đoàn người sửng sốt không thể tin nhìn chàng. Ấn Vương, không phải...bệ hạ điên rồi sao. Vương quyền là trò chơi sao chứ.

- Mau”. Giọng trầm xuống đi vài phần. Hắn dường như mất kiểm soát cơ thể, sát khí bung tỏa. Giờ mà cãi lệnh mạng họ sẽ...

- Vâng, vâng”. Hắc Ưng mồ hôi tuông như suối, thật là lòng dạ đế vương khó đoán. Vì nữ nhân bỏ cả...vậy hà cớ gì khi mất đi mới hối hận.

Chàng bước đi, cô đơn lạc lõng. Có thể là, cả đời này sẽ như thế, cô đơn đến hết đời...Dĩnh Nhi, năm trước nàng vì ta mà hi sinh, năm này hãy để ta vì nàng hi sinh một lần.

Bao năm ta sẽ vẫn đợi, dù cho năm tháng phai nhoà ta sẽ vẫn đợi, đợi đến khi nàng lại về bên ta. Ta tin rồi sẽ có ngày đó, nhưng không biết là sẽ đến bao giờ...

.....

Tiểu Triệt Triệt, hoa đăng kia rất đẹp...ta muốn đốt nó nữa...

.....

~Hoàn~

#boss.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: