Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Trở về!

-" Tiện nhân , cô hại An Hi sẩy thai , tôi liền khiến cô , vĩnh viễn không thể mang thai ."

Dứt lời , anh ngay lập tức gạt tay cô ra , một đường đem cô , đẩy xuống cầu thang ...

Mà cô , sớm đã biết , ngày này rồi cũng sẽ tới , chỉ mong Cố Thần , hắn , sẽ giúp cô bảo toàn mạnh sống của đứa trẻ .


5 năm sau ...

-" Chú Cố Thần , chú đang nghĩ gì vậy ?"

Thanh âm non nớt , bất ngờ truyền vào tai Cố Thần , hắn xoay đầu , nhìn đến nộn nộn da thịt tiểu nam hài cùng với nữ nhân kia , giống nhau như hai giọt nước liền không nhịn được , vươn tay xoa nhẹ má y .

-" Không có gì , chú chỉ là đang nghĩ đến một vài chuyện ở quá khứ thôi . "

Tiểu nam hài nghe vậy , đầu nhỏ khẽ nghiêng " à " lên một tiếng , sau cùng bé nhoài người xà vào lòng Cố Thần , đầu nhỏ không ngừng dụi tới dụi lui , chọc cho Cố Thần " ha ha " cười thanh tiếng .

Nghe đến tiếng cười trầm thấp của nam nhân , tiểu nam hài lúc này , mới ở trong lòng nhẹ nhàng thở phào một hơi nhẹ nhỏm .

Bé biết , chú Cố Thần của bé thường hay lơ đãng như vậy là vì cái gì ? Nhưng bé ngoại trừ có thể giúp chú ấy tươi cười thì mọi chuyện còn lại , bé cũng đành bó tay .

Đang miên man suy nghĩ , bé bất ngờ bị Cố Thần thẳng người bế lên , một đường thẳng tắp đi vào trong nhà .

Vào đến bên trong nhà , Cố Thần vừa cúi người , đặt bé đứng vững ở trên sàn , điện thoại liền đúng lúc reo lên .

Hắn ở một bên bảo bé mau mau đi tắm , một bên lấy ra điện thoại , ấn nút nghe .

Hoằng Trí gọi mãi mà vẫn chẳng thấy ai bắt máy , trong lòng liền đã nóng như lửa đốt .

Đang lúc hắn định tắt máy , thì điện thoại lại bất ngờ " tít" một tiếng , thông báo đã kết nối .

Chỉ đợi có như vậy , Hoằng Trí ngay lập tức mở miệng mừng rỡ nói với Cố Thần :

-" Chủ tịch , tôi ... tôi rốt cuộc cũng đã tìm được phu nhân rồi ." giọng nói bởi vì quá vui mừng mà có chút run rẩy .

Cố Thần ở bên đây , vừa nghe thấy đã tìm được cô , nháy mắt thân thể liền trở nên cứng đờ .

5 năm ...

5 năm trước đây , kể từ ngày , hắn lạc mất cô ở trong bệnh viện ...

Thì dù , hắn cố gắng cho người mở rộng phạm vi tìm kiếm ra bao nhiêu lần , kết quả cuối cùng thu được vẫn chỉ là con số không ...

Dù vậy , hắn vẫn chưa bao giờ bỏ cuộc , bởi vì hắn tin , ở một nơi nào đó , cô vẫn luôn , vẫn luôn , chờ hắn đến tìm cô ...

Quả nhiên , hắn đã đúng !

Cố Thần vui mừng , khóe mắt ẩn ẩn lộ ra hơi nước , hắn nhắm mắt , hít một hơi thật sâu , điều chỉnh sao cho giọng mình trông thật bình tĩnh .

-" Cô ấy , hiện giờ đang ở đâu ?"

Hoằng Trí nghĩ nghĩ một lát , liền quyết định bỏ qua lời hứa trước đó đã hứa với Lăng Trì Vũ , một đường nói ra hết .

-" Cái này , thuộc hạ cũng không rõ . Thuộc hạ chỉ biết phu nhân , 2 ngày nữa , ở chuyến bay số 4 , sẽ từ Anh quốc trở về thôi ."

Cố Thần nghe đến , 2 ngày nữa , liền có thể gặp cô , liền lập tức tắt máy , đi lên phòng Cố Mặc .

Hắn nghĩ , đã đến lúc cho Cố Mặc , biết đến sự tồn tại của cô rồi .

___

Cố Mặc đang tắm , lại bởi vìcửa phòng bất ngờ " xoạt " một tiếng kéo ra , làm cho giật mình .

Bé xoay đầu , nhìn đến Cố Thần đang đứng tựa lưng vào cửa phòng , nghi hoặc hỏi :

-" Chú Cố Thần , sao vậy ạ?"

Cố Thần lắc đầu :

-" Không sao cả , chỉ là muốn lên xem cháu tắm có sạch hay không thôi ."

Bé nghe Cố Thần nói , mà mém xíu sặc cả nước miếng .

Làm ơn đi , bé dầu gì cũng đã 5 tuổi rồi chứ có còn nhỏ nhắn gì dấu mà bảo bé tắm bẩn cơ chứ ?

Cố Thần nhìn mặt bé , bởi vì tức giận mà đỏ ửng hết cả lên , liền không nhịn được , khúc khích cười thành tiếng .

Bé nghe thấy Cố Thần cười , ngay lập tức , bao nhiêu tức giận nãy giờ , liền hòa theo mây gió , tản đi hết .

Cố Thần biết mình đùa hơi quá trớn , liền" khụ " một tiếng , thôi không cười nữa .

Anh nhẫm tính , ước lượng thời gian , xem ra nãy giờ , Cố Mặc tắm cũng gần được 20 phút hơn rồi .

-" Cháu mau tắm lần cuối rồi đi lên , không là cảm lạnh đó ."

Cố Thần vừa nói , vừa xoay người , cầm lấy khăn tắm , đưa cho Cố Mặc .

Cố Mặc nhận lấy khăn tắm , vâng một tiếng đáp lại , xoay người , kì cọ thêm vài ba cái , liền đứng dậy , xả nước mới , tắm rửa lại toàn thân . Sau cùng mới cầm lấy khăn tắm , chà lau thân thể .

Cố Thần đứng ở một bên , chờ Cố Mặc lau xong , liền đi đến , giúp bé , mặc vào quần áo .

Mặc xong quần áo , Cố Thần cúi người , bế bổng Cố Mặc lên , đem bé đi ra ngoài , đặt ở trên sofa , còn mình thì ngồi xuống ở sofa đối diện .

Tiếp đó , bên trong phòng liền là một mảnh im lặng .

Cố Mặc bị Cố Thần nhìn chằm chằm từ nãy tới giờ , liền không nhịn được nghi hoặc hỏi :

-" Sao nữa vậy chú ?"

Cố Thần nhìn Cố Mặc , thở dài một hơi :

-" Tiểu Mặc , chú ..." lời nói ra được đến đây , liền nhanh chóng im bặt .

Cố Thần cúi đầu , rối rắm suy nghĩ .

Hắn thực không biết , rốt cuộc bản thân mình , là nên bắt đầu từ đâu ?

-" Chú làm sao ?" Cố Mặc dần dần mất đi kiên nhẫn .

Lại tiếp tục thở dài một hơi , Cố Thần ngẩng đầu , nhìn Cố Mặc , đi đến vỗ vai bé :

-" Cháu nhất định phải bình tĩnh ."

Dứt lời , Cố Thần liền đưa cho Cố Mặc điện thoại của mình .

Cố Mặc nhìn vào điện thoại , là một đoạn video dài gần 1 tiếng đồng hồ .

Bé đang định đưa tay , ấn nút phát thì lại bị Cố Thần ngăn lại :

-" Đợi chú đi ra , rồi cháu hẵng coi ."

Cố Mặc gật đầu , nhìn chằm chằm bóng lưng Cố Thần dần dần khuất sau cửa phòng , liền nhanh chóng đưa tay , bật lên đoạn video .

_ còn tiếp _

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro