đ@u_ tủi khỉ .
Đau mà chẳng biết nói sao .
Đau buồn.. đau khổ ..đau lòng.. đau tim .
Đau nhưng chỉ biết lặng im .
Một mình gặm nhấm niềm đau trong lòng .
Đau mà ruột thắt quặn đau.
Đau người ..đau cảnh.. đau đời.. đau thương .
Đau vì vương vấn một người .
Nụ cười ..đã cướp linh hồn nàng thơ .
Đau vì hai chữ daị khờ .
Nhưng vẫn chấp nhận đơị chờ. Dù đau .
Đau gì? Đau ở đâu đau .
Đau đâu lắm THẾ đau không bêń bờ .
Đau này đau của nàng thơ .
Đ au này là thật tới giờ vẫn đau .
Đau nhưng chỉ dấu trong đầu .
Đau ..nàng đau lắm ai ngờ chữ đau .
Mong sao đau bấy nhiêu thôi .
Nếu còn. ! cất lại để dành kiếp sau .
Nỗi đau chẳng giống như nhau .
Mỗi người một cảnh buồn đ@u_ riêng mình .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro