Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9 : Can đảm [NhãHuy]


Bui sáng thao trường vn còn vương sương mng, mnh đt m ướt in hn nhng du giày ca ti qua. Gió thi qua my tm bt dng d, va vào nhau kêu phành phch, nghe như mt điu nhc đu đu ca bui sm. Nng chưa lên hn, ch va tt qua dãy nhà gch, chiếu lên nn xi măng loang l. Đáng ra hôm nay c đoàn được ngh, nhưng Thanh Nhã vn có mt đây t sm, áo th thao khoác h, tay chng nnh đng nhìn bãi tp trng.

Anh nói vi my người cùng phòng là ra tp thêm cho nhun đng tác, nhưng tht ra, ch mun ra đ x đu óc. My hôm nay, t sau khi cãi nhau vi Gia Huy, đu anh c như có ai đp vào — va bun cười va bc. Cái thng nh đó, ming đc tht, câu nào cm câu ny, mà khi gin lên thì li li chch đi như mũi tên bn trt đích. Nhã biết nó không c ý, nhưng trong lòng vn khó chu không hiu vì sao. Có l vì người nói là Huy. Vì nếu là ai khác, chc anh đã cười xòa mà quên t lâu.

Anh đang xoay vai, khi đng chm rãi, thì nghe tiếng si lo xo phía sau. Tiếng bước chân nh mà vi. Quay li, anh bt gp dáng mt người đang chy ti: áo phông trng, tóc ri bi, mt vn còn ngái ng, tay cm chai nước rung rung theo nhp th. Ánh sm lùa qua, ht lên gương mt non tr y mt lp sáng m.

a, tưởng mày ng ti trưa ch.

Nhã nói, ging ln chút đùa.

— Ai biết đâu, t dưng tnh sm...

Cu va th va gãi đu, mái tóc con ri lon.

— Thy anh hay ra đây nên ra chung.

Thanh Nhã kh nhướng mày, nhưng không đáp. Anh tiếp tc xoay vai, gi v bn rn, đ che đi thoáng rung nh trong lòng. Gió thi qua, lùa vào vt áo, mang theo hơi sương còn lnh. Mt nhp im lng l trôi ngang.

Gia Huy đng cách anh ch vài bước, nhìn cái dáng người cao hơn mình mt cái đu, vai rng, sng lưng thng, lưng áo đã dính chút sương. Cu mím môi, đnh nói ri li thôi, bàn tay siết cht cái mũ ci cũ. C đêm qua Huy lăn qua ln li không ng được, c nghĩ mãi v bui hôm trước, v cái cách mình but ming nói trúng ch đau người ta, ri nhìn thy Nhã im lng, b đi. Cái im lng đó c ám trong đu, khiến sáng nay dù mt, cu cũng mun chy ra đây đ nói mt câu thôi.

— Anh Nhã..

Ging cu kh, nhưng đ khiến người đi din ngng đu.

— Gì? — Thanh Nhã quay li, ánh mt bình thn.

Cu hít sâu, ri nói nh, ging như nut xung mt chút t ái:

— Tôi... xin li.

Nhã sng li. Gió vn thi qua, nhưng trong khonh khc đó, tt c như ngng. Ging cu nh tht, mà nghiêm túc đến mc không th coi là nói đùa.

— Xin li v gì?

Anh hi, na như mun trêu, na như mun xem thng nh nói ti đâu.

— Cái v hôm trước.. tôi..à không em nói quá. Không nên kiu đó vi anh.

Nhã im lng. Mt tri va ló khi tng mây, chiếu mt di sáng lên bãi đt trng, khiến ánh nhìn ca Gia Huy hn rõ, trong sut như th không có gì giu được. Không còn cái kiu nhăn nh chc quê như mi khi — ch có chút ngi ngùng và tht lòng.

Anh th ra mt tiếng, kh cười:

— Biết sai là tt ri.

— Anh khi nói kiu đó đi, nghe quê mun chết.

Huy lm bm, nhưng khóe ming li hơi cong.

Nhã bt cười.

— Biết quê là còn có thuc cha.

Cu cúi đu, tay mân mê cái mũ ci, ri đt nhiên nói, ging nh đi:

— Em không phi kiu biết điu cho lm. Nhưng mà... — Cu cn môi, ngp ngng — Anh gin, em khó chu tht.

Nhã hơi khng li. Ging cu êm, nh, chng còn chút ngang tàng nào ca bui trước. Dưới nng sm, má cu đ lên mt cách k l, va ti va đáng yêu đến mc khiến người ta thy khó chu... theo mt nghĩa khác.

— Vy là hôm nay ra đây ch đ nói xin li h?

Anh hi, ging vn đùa, nhưng lòng đã mm đi rõ.

. Tp gì mà tp, mt mun xu nè. — Cu bĩu môi, gãi đu.

Nhã phì cười,

— B anh tưởng em rnh ti mc chy ra đây h? — Huy phng phu, ri cúi đu tht sâu, ging nh đi hn: — Em xin li nha.

Ln đu tiên Thanh Nhã thy thng nh này cúi đu t tế như vy. Gió lùa qua, tóc Huy ri tung, vt áo php phng. Trong lòng anh dâng lên cm giác va bun cười va thương. Cái thng khiến mình tc điên my hôm nay, cui cùng li đng đây, nh ging nói xin li, nhìn va ngc va tht.

— Được ri, ngng đu lên đi, tao không có bt ti mày đâu.

Gia Huy ngng lên, đôi mt sáng lp lánh như va được tha ti. N cười mím li, m và nh, khiến người đi din phi kh lc đu. Cái kiu va bướng va chân thành ca cu khiến người ta gin không ni.

Mt lát sau, Nhã ngi xung bc xi măng cnh sân tp, m chai nước ung mt ngm ri ném sang cho Huy. (ê nha chuẩn bị ri á?!!)

— Ung đi, mày nói nhiu khát nước ri đó.

Huy chp ly, ung mt ngm nh, xong cười khúc khích (ri đến cha ni này naa, hôn gián tiếp r đó??):

— Em tưởng anh hết gin ri, sao còn mng na.
— Mày nói ngu tao phi mng ch.

— Anh đúng kiu... khó chiu thit á. — Cu bĩu môi, nhưng mt li cong lên, như th chính s khó chiu đó khiến cu thy quen thuc.

Khonh khc đó, c hai cùng cười. Không cn nói thêm gì na, gió sáng vn lùa qua, mang mùi c, mùi đt m, và mt chút hơi m mơ h gia hai người. Nhã quay sang nhìn, thy đôi vai nh kh run trong gió, dáng ngi khép nép mà ming vn không chu im. Anh th kh, ging du đi:

— Ln sau... nói ít thôi, nghe chưa.

— Ri, anh nói gì em nghe hết.

— Biết vy sm có phi đ mt không.

— Nhưng mà... nếu em không nói, anh nh em không?

Câu hi nh như gió mà khiến không khí chùng xung mt nhp. Nhã ngng đu, bt gp ánh mt cu — trong tro, có chút lp lánh và mt tng cm xúc ln khut khó gi tên.

Anh kh cười, đy vai cu:
— Mày mà im mt ngày thôi là đoàn phim nghi b bnh lin.

— H, vy coi như em có ích. — Cu đáp, giu n cười nh trong câu bông đùa.

Gió li thi qua, sương tan dn. Ánh sáng tri vàng c bãi đt, phn chiếu lên đôi mt ca Huy khiến nó sáng như có tia la. Thanh Nhã đng dy, phi bi trên qun, quay sang:

— Thôi, v đi. Mày mà b cm na là tao b chi theo đó.

— Anh quan tâm ghê ha.

— Còn mày thì mơ đp ghê ha?

Nói ri Nhã chy đi.

Gia Huy bt cười, chy theo, ging nói lan ra gia không trung, ln vào tiếng gió và nng. C hai ri thao trường trong th ánh sáng chuyn dn sang vàng nht. Đến khi ch còn my vt nng đ xung mt đt, Huy kh nghiêng đu nhìn theo dáng người đi trước, môi cong lên thành n cười nh.

"Cũng may là anh không gin. Cũng may là hôm nay em đ can đm đ nói."🗣️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro