Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

-Được , được

Tôi cười rồi gật đầu tít mắt .

-Vui đến thế ư ?

-Tất nhiên rồi

Tôi vui vẻ trả lời

------
Tai vạ

-Nhưng mà tôi không có xe .

-Thế cô nghĩ tôi keo kiệt đến mức không cho cô lên ngồi trên chiếc xe của mình ư ?

Anh ta nhìn tôi với ánh mắt có lửa

-Không , tôi chỉ nói vậy thôi mà .

Tôi chối bay lời nói vừa rồi của mình .

-Vậy thì cầm chìa khóa , tôi lấy xe ra xong thì cô khóa cửa lại .

Anh ta vừa nói vừa vất một chùm chìa khóa cho tôi .

-Ừ

-Quy định thế nào ?

Hắn quay lại nhìn tôi thêm một lần nữa , nhưng lần này là với ánh mắt có 2 viên đạn .
-Vâng ! thưa cậu chủ .

Tôi giật mình sửa lại , tôi mong manh dễ vỡ dễ bị bắt nạt chứ bộ . Hắn ta thật là đáng ghét quá đi trời ạ . Tôi thề ,nếu tôi không làm osin cho nhà hắn thì hắn đã bị tôi cấu xé từ lâu rồi . Hừ , thật là hắn làm mất hứng vui vẻ của tôi quá .

-Cái đồ hã m tài

Tôi bực mình chử i

Nhưng mà đúng lúc có một anh chàng đang đạp xe đi qua .

-Kétttttt

Tiếng xe đạp được phanh lại

-Cô vừa nói ai đấy .

Anh chàng lạ mặt mở kính ra nhìn tôi rồi hỏi .

-Không phải là anh .

Tôi khoanh tay lại nói .

-Thế sao cô nhìn tôi mà nói ?

-Ai bảo anh đi trước mặt tôi làm gì , mà tôi đâu chử i anh đâu ? anh này hay nhỉ ?

Tôi vặn lại anh ta .

-Ơ hay , rõ ràng là cô nhìn tôi rồi nói cơ mà . Còn chối sao ?

Anh chàng dựng chiếc xe lại rồi đến gần tôi . Có vẻ rất chi là giang hồ .

-Anh này hay nhỉ ? tôi đã nói tôi không chử i anh cơ mà .

Tôi chống hông lên nói lại .

-Thế sao lúc nãy cô nhìn tôi ?

Anh chàng trợn mắt nhìn tôi

-Đã bảo là không phải tôi nói anh mà . Mà anh con trai là thế à ? sao lại đi đôi co với một đứa con gái như tôi hả ? Mà anh cũng nhìn tôi chứ bộ , nếu anh không nhìn tôi sao anh biết tôi nhìn đi đâu được .

Tôi cũng không vừa .

-Cô còn chối phải không ?

Anh ta cầm tay trái của tôi lên rồi bóp chặt cái cổ tay

-Này này nhá , tôi là tôi hiền đấy nhá . Anh có thả tay tôi ra không thì bảo ??

Tôi trợn mắt lên nhìn anh ta . ( hiền quá )

-Khi nào cô chịu nhận lỗi tôi sẽ thả ra . Con gái hiền lành mà mắt lại trợn ngược lên thế hả ?
Anh chàng này cũng không vừa , liền bắt lí tôi .

-Tôi nói lại một lần nữa , anh có thả tay ra không ?

-Không .

-Vậy thì anh đánh tôi trước nhé .

Tôi cười đểu .

Và rồi tôi đưa 1 tay phải của mình lên vai anh ta , đưa sang cổ và dùng sức của mình kéo anh ta cúi xuống , đồng thời đầu gối tôi đưa lên .

-Á!!!

Anh ta hét lên đau đớn và thả tay tôi ra .

Còn tôi ư ? tôi thì đang hoan hỉ khi mình vừa làm được một cú lên gối hết sức đẹp mắt .

------
Tôi là cáo già .

-Cô ... cô . Cô là .. là cái đồ côn.. côn đồ !!!

Anh ta vừa ôm bụng vừa nhìn tôi . Có lẽ anh ta tức quá hay sao ý mà không thể nói ra lời nên cứ nói cà lăm
Thật là tội nghiệp , ai bảo gây tôi làm gì chứ .

-Giờ anh mới biết tôi là côn đồ ư ?

Tôi dửng dưng cười trước mặt anh ta .

-Cô thật là , tôi sẽ cho cô biết thế nào là sai khi đụng vào tôi .

Anh ta tiến đến gần tôi hơn và tay anh ta đưa lên cao .

-Đây , chỗ này nhiều máu này . Cầm lấy con dao mà đâm vào chỗ này này . Ha ha

Tôi vừa trợn mắt , vừa cười như một con điên và vừa chỉ tay vào đỉnh đầu . Không những thế tôi còn lấy tay anh ta lại gần mặt tôi hơn .

Nhưng mà anh ta đúng là một con thỏ , chỉ mới dọa mà đã sợ rồi

Và anh ta thì cứ rút tay lại , còn tôi thì cứ cố dí tay anh ta vào mặt mình .

-Cô .. cô là cái đồ điên .

Anh ta mặt đỏ bừng nhìn tôi bực tức

-Ha ha tôi điên , tôi đang điên đây .

Ôi cười rồi dang hai tay như định ôm hắn

-Cô đừng có đụng vào tôi .

Hắn ta mặt dần tái mét và bắt đầu đi lùi dần .

-Anh à ! em yêu anh lắm . Sao anh lại bỏ em .

Tôi bắt đầu vờ khóc lóc và cứ tiếp tục đi theo anh ta . Tôi càng tiến thì anh ta lại lùi .

-Cô , cô biến đi . Đừng có lại gần tôi .

Và anh ta đã bắt đầu chạy

-Đừng bỏ em mà .

Tôi cố gắng khóc nhiều hơn .

Và anh ta đã đạp xe chạy thằng , đúng là vui quá đi . Đã lâu lắm rồi tôi mới có mọt ngày vui vẻ như thế này , đúng là những con nai như anh ta mà gặp một con cáo già như tôi thì chỉ có mức mà xuống hố cũng phải sống dậy mà thôi ha ha .

-Này ! Ú .

Có người gọi tên tôi .

-Hả ??? Ai vậy ???

Tôi quay lưng lại hỏi , lâu lắm rồi mới có người gọi tên tôi thân thiết như vậy .

-Tôi chứ còn ai nữa , mau lên xe thôi .

Anh ta vẫy tay bảo tôi tới .

Người gọi chính là cậu chủ của tôi . Mà sao anh ta lại gọi tôi như thế nhỉ ??

-Vâng ! thưa cậu chủ .

Tôi liền chạy tới , thật là " tiền không là tất cả nhưng tất cả vì tiền đúng thật ". Và riêng tôi cũng không ngoại lệ trường hợp đó . Chỉ một tháng thôi , tôi sẽ cố gắng để được thêm tiền chứ không phải bị trừ tiền .

Thật là nhà giàu sướng quá , chiếc xe thật là đầy đủ tiện nghi , nào là ghế êm ái , có ti vi thu nhỏ , có nhạc , có máy lạnh ... Nói chung là còn đầy đủ hơn một ngôi nhà ở quê tôi nữa . Nghĩ lại thật là bất công , tại sao người giàu thì ngày càng giàu thêm , còn người nghèo thì ngày càng nghèo hơn chứ không hề thấy khấm khá lên chút nào .

-Cô đang suy nghĩ gì vậy ?

Anh ta vừa lái xe vừa quay sang hỏi tôi .

-À !! chỉ là suy nghĩ vớ vẩn thôi mà

Tôi cười .

-Cô có vẻ thích suy nghĩ và cười nhỉ ?

-Vâng ! tôi là Ú mà .

-Cô thật là thú vị .

Anh ta nhìn tôi rồi cười nhạt .

Có lẽ tôi có số đào hoa .

Tôi được Cậu chủ đưa đến một nhà hàng tên là Quê Hương . Cái nhà hàng này không như những nhà hàng mà tôi từng xem trên Ti vi , nó rất đặc biệt . Mọi thứ đều được làm một các giản dị , hơn nữa lại rất là gần gũi . Nói chung là tôi thích cái nhà hàng này .

Và chúng tôi ngồi ở một góc khuấtcủa nhà hàng , có thể đi vào thì không mấy để ý đến chỗ này , nhưng mà ở đây lại có thể nhìn ra xung quanh . Đặc biệt là gần đây có một cái cửa sổ để có thể nhìn ra bên ngoài .

-Mời hai bạn .

Một anh tiếp viên đưa hai cốc trà gừng đặt lên bàn chúng tôi và đưa kèm theo tờ Menu .

-Ú ! cô muốn ăn gì ?

Cậu chủ hỏi tôi .

-Gì cũng được .

Tôi thuận miệng trả lời vì đang bận ngắm cảnh .

Và rồi không gian trở nên im ắng , chỉ có tiếng nhạc vang lên . Cậu chủ của tôi cứ lấy điện thoại ra và làm gì đó , chỉ cả xem cả cười . Còn tôi thì cũng không biết nói gì nên đành ngồi ngắm mọi thứ xung quanh để giết thời gian . Nhưng mà dù sao thì ở đây rất đẹp nên ngắm cũng không thấy chán .

-Cô cười hơi nhiều rồi đấy .

Anh ta bỏ cái điện thoại đắt tiền của mình xuống và nhìn tôi .

-Một thói quen thôi .

Tôi quay lại nói .

-Cô có những thói quen thật quái dị .

-Tại sao cậu chủ lại nói thế ?

-Vì tôi thấy thế ?

-Cậu chủ cũng rất lạ đời .

-Tất nhiên rồi .

Trời , đúng là anh ta có một chút có vấn đề về thần kinh thật rồi .

-A !! chào anh bạn của tôi .

Một anh chàng có cầm một cái máy ảnh trên tay từ đâu chạy đến chào hỏi .

-Chào .

Cậu chủ nói một cách trống rỗng , mặt cũng trở nên lạnh lùng .

-Đây là ai vậy ?

Anh chàng đó hỏi và nhìn tôi .

Cái cách nhìn của anh ta làm tôi tay chân của tôi muốn động thủ quá đi , nếu mà là bạn tôi thì đã bị tôi đè bẹp từ lúc mới nhìn rồi .

-Osin mới .

Cậu chủ nói , có lẽ anh chàng lạ mặt là một người anh Cậu chủ của tôi ghét thì phải ?
-Chào cô , rất vui vì được làm quen . Tôi tên là Việt .

Anh chàng chìa tay ra như muốn bắt tay với tôi .

Tôi nhìn sang Cậu chủ , trông cậu có vẻ không hài lòng lắm thì phải . Cái mặt lại trở nên nhăn nhó khó chịu .

-Chào anh , tôi là Thiên Thu . Nhưng tôi đang bị bệnh nên tay tôi có mụn , sợ bắt tay với anh thì anh sẽ bị nhiễm bệnh mất .

Tôi cười bẽn lẽn rồi cúi mặt xuống . Chứ thực ra trong lòng ruột tôi thì cứ như hoa nở .

-À !! không sao .

Anh chàng liền rút tay lại lập tức .

"Đồ ngu , ta lừa mà cũng tin . Nhưng mà công nhận hôm nay không biết là ngày gì mà tôi gặp nhiều anh chàng thật , có lẽ tôi có số đào hoa . "

------
Đồ heo , cô chết với tôi

Rồi hai anh chàng nói qua nói lại điều gì đó mà tôi cũng không hiểu được , chỉ biết là về ảnh và cuộc thi gì đó thôi . Mà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: