Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

lại , có ai nói cho anh ta tôi đến làm osin đâu mà anh ta biết được chứ . Thật là không còn gì để nói. ....

-Tôi đến làm người giúp việc . Giờ thì mở cửa cho tôi vào được chưa

Tôi mỉm cười coi như kết thúc lời giải thích

-À !!

Anh ta tự nói một mình , có lẽ cái óc heo ấy đã hiểu ra được chuyện mà tôi muốn nói rồi . Tôi tung tăng đi vào nhà một cách thản nhiên như nhà của mình .

-Làm osin thì nói cho rồi , bày đặt người giúp việc .

Anh ta đi sau nói nhỏ khi đi vào cửa nhà .

-Tai tôi thính lắm nhưng cũng tùy anh vậy , tốt nhất là nên xem lại bản thân mình trước khi nói người khác đi .

Tôi ngồi xuống bộ salông mềm mại và nói đểu anh ta cộng thêm một nụ cười tươi
Và anh ta nhìn lại bản thân mình . Hình như anh ta phát hiện ra điều gì thì phải , mặt anh ta đỏ lên ngượng ngùng và chạy lên cầu thang , vừa đi vừa nhìn tôi với ánh mắt có thể tức giận mà cũng có thể là ngại ngùng , nói chung là tôi không rõ vì tôi rất kém trong việc nhận xét .

-Rầm !!

Hệ quả của việc nhìn tôi quá chăm chú của anh ta đó là bị ngã cầu thang . Rồi anh ta lại đứng dậy và đi lên phòng .

-Ha ha ha

Tôibây giờ mới dám cười thật to , mới sáng sớm mà gặp phải nhiều chuyện vui thế này thì không ai không cười cho được . Mà kể ra tôi chỉ nói thế thôi chứ tôi thấy anh ta có vấn đề gì đâu mà phải đỏ mặt rồi chạy thật nhanh lên phòng nhỉ ? Có lẽ anh ta thấy được điều mà tôi không thấy . Nhưng thôi , mặc kệ vậy . Bây giờ việc của tôi là nhìn ngắm ngôi nhà đẹo đẽ này .

**

Sau 15 phút trang điểm ở phòng , anh ta đi xuống với 1 cái laptop và 1 gương mặt còn ngại ngùng trông thật buồn cười .

" Mình là phận tôi tớ , không nên cười hoài như vậy được . "

Nghĩ thế nên tôi liền tỏ ra nghiêm túc .

-Cô tính làm việc như thế nào ?

Anh ta mở đầu

-Ừm , tùy anh . Tôi cũng chỉ có một số ý kiến thôi .

-Cô cứ nói thử ?

-Ừm thì thời gian tôi cũng bận nên tôi không thể làm việc 24/24 được . Tôi chỉ xin làm việc từ 6 giờ sáng đến 6h tối thôi . Hơn nữa kết thúc hè thì tôi sẽ nghỉ làm .

-Ok ! Không thành vấn đề .

-Ừm . thế thì tốt rồi

Tôi thở phào nhẹ nhõm vậy là mọi chuyện thật tốt đẹp , không ngờ anh ta dễ tính như vậy .

-Vậy tôi nhận thẳng cô , khỏi cần thử việc nhé ? Tôi nghĩ cô cũng sành việc rồi .

Anh ta hỏi tôi .

-Ừm thế cũng được . Vậy còn chuyện tiền thì thế nào ???

Tôi hỏi anh ta một cách tò mò . Có thể nhìn tôi lúc này trơ trẽn thật – Tôi nghĩ thế . Nhưng mà không hỏi không được . Thời đại này có nhiều đứa lừa đảo lắm nên phải phòng cho kĩ .
-5 triệu một tháng , nếu cô làm tốt thì có thể được thương thêm .

Anh ta nhìn tôi cười .

-Ừm .

Tôi gật đầu ngay tức khắc . Thật là vui quá , 5 triệu đấy mọi người ạ . Tôi chưa bao giờ kiếm ra tiền chứ dừng nói là một lần mà kiếm được một món tiền lớn như vậy . Bố tôi làm việc cật lực cả tháng mà cũng chỉ có 3 triệu rưỡi một tháng . Vậy mà tôi cũng làm việc mà lại kiếm được nhiều hơn đấy . Thật là vui quá , cuối cùng cũng tìm được hạnh phúc ở cái xứ lạ người này rồi .
-------
Cứ gọi tôi là cậu chủ

-Này ! cô làm sao thế ?

Anh ta đưa hai tay lên lên xuống xuống trước mặt tôi .

-À ! chỉ là suy nghĩ thôi mà

Tôi mỉm cười che giấu suy nghĩ của mình

-Ừ . Vậy cô cho tôi biết một số thông tin của cô đi .

Anh ta vừa hỏi vừa tiện tay uống li nước trên bàn

-Ừm tôi lên là Hà Thanh Thiên Thu , mọi người thường gọi tôi là Ú . Nhưng mà anh vừa uống cốc nước tôi đang uống dở đó .

Tôi nhăn mặt mình anh ta , thật là không chú ý cũng có tội

-Phụt .

Nước đang ở trong miệng anh ta liền phụt ra ngoài .

" Đúng là tội nghiệp thằng bé , sáng nay có lẽ là ngày anh ta bị sao chiếu rồi nên mới xui xẻo như thế " Tôi thầm nghĩ .

-Tên cô hay nhỉ ?

Anh ta nói nhằm che đi sự ngại ngùng của mình mặc dù mặt thì đang dần đỏ lên .

-Tất nhiên , tên ba mẹ đặt cho tôi mà .

Tôi hãnh diện khoe , ai cũng khen tên tôi hay cả . Chính vì thế tôi rất sung sướng khi nói ra tên mình . Hơn nữa anh ta cũng đang ngại , không nên đụng chạm nhiều . Ngày nay anh ta xui thế là quá đủ rồi .

-Thế năm nay cô bao nhiêu tuổi ?

Anh ta lại hỏi tiếp , phải công nhận rằng anh chàng này thật là có tài đánh trống lảng .

-À , sang năm tôi lên 11 .

Tôi trả lời

-Tôi hỏi tuổi cô cơ mà .

Ôi trời đất ơi , nghe xong câu nói của hắn mà tôi muốn hộc máu mà chết quá . Chả nhẽ anh ta không được học hành tử tế hay sao mà không biết tính toán vậy . Nhưng thôi , tốt nhất là không nên làm mất ấn tượng .

-Tôi năm nay 16 tuổi .

-Ừ !

Anh ta gật gù trông chẳng khác gì một thằng thiểu năng .

"Chắc những thời gian sau này ở với anh ta sẽ vui lắm đây . À mà không phải là ở với anh ta mà là làm việc mới đúng "

-Anh còn hỏi gì tôi nữa không ?

Tôi hỏi .

-Ừm không có gì , vậy cô cứ đọc cái này đi rồi sẽ tự biết việc mình phải làm .

Anh ta đưa cái laptop cho tôi .

-À mà thôi , để tôi in ra cho cô đọc cho dễ vậy .

-Ừm .

Rồi anh ta cần chiếc laptop xấu xấu đi lên phòng , để lại tôi một mình bơ vơ ngồi một mình như một con ngố

***

-Của cô đây !

Sau 5 phút anh đi in ấn giấy tờ thì anh ta xuất hiện cùng với 1 tờ giấy trên tay . Có lẽ anh ta sinh phải năm vịt hay sao ý , làm ăn thật là chậm chạp quá .

-Ừ .

Tôi cầm lấy tờ giấy .

-Cô cứ đọc rồi làm nhé . Tôi đi lên phòng làm việc đây .

Anh ta dặng dò tôi .

-Ừm . nhưng mà tôi có thể gọi anh là gì ??

Tôi hỏi khi anh ta đang đi lên phòng

-Cứ gọi tôi là cậu chủ là được , còn lại cô không cần biết .
Quy định

Thật là mới gặp mà đã có nhiều ấn tượng không tốt rồi , chưa thấy ai như anh ta cả . Ngay cả cái tên mà cũng không nói nữa , có lẽ cái tên của anh ta rất tệ hại nên anh ta không muốn nói đó mà . Tội quá tội quá .

Nhưng thôi , tôi bắt đầu đọc những quy định , chẳng thèm suy nghĩ những chuyện không đâu nữa .

***

Sau 30 phút nghiềm ngẫm đọc các quy định thì bây giờ tôi mới hiểu được sự nguy hiểm của anh ta . Thật là sợ quá ...

Toàn những quy định và quy định . Đã thế toàn là những quy định thật nghiêm khắc nữa mới sợ chứ . Thật là không thể tưởng tượng được , nhìn mặt anh ta ngu ngu mà thâm độc phải biết .

Nào là phải làm việc đúng giờ , bị muộn sẽ bị trừ lương .

Luôn tươi cười dù trong lòng có tức tối bao nhiêu cũng phải cười .

Không được cãi dù là sai hay đúng .

Tuân lệnh mọi lúc mọi nơi .

Món ăn không quá chua , vừa miệng . Đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm .

Không được đụng vào đồ của chủ nhân khi chưa có sự đồng ý .

Có bệnh thì nên tránh để không bị lây bệnh .

Yêu cầu nghiêm túc với công việc của mình .

Phải chăm sóc cây cối thật đẹp , cây nào bị hư là phải đền tiền cây đó .

Không được làm vỡ đồ , đồ nào làm vỡ thì phải vất .

Nên học về phong thủy để biết cách phòng tránh những cái xấu .

Tóm lại là toàn những quy định đâu đâu và rất chi là lạ lùng . Tôi cho anh chàng này vào danh sách đỏ của mình – có nghĩa là vào sổ những người bị tâm thần loại một .

Nhưng mà không nên thêm vào , không nên và không thể . Tôi làm việc cho tên này , mà nếu đặt hắn vào danh sách điên nặng thì hóa ra tôi phải phục vụ cho một tên điên ư ? Không thể thế được . Tôi là ai chứ ? tôi là Ú cơ mà . Tôi lắc đầu để xóa đi cái ý nghĩ điên điên đó .

-Cô làm gì vậy hả ?

Hắn nhìn tôi với khuôn mặt ngơ ngác

-Hả ?

Tôi giật mình , anh ta chẳng khác gì một conma cả . Thật là đáng sợ .

-Tôi hỏi cô làm gì mà ngồi ngớ ra như một con ngố vậy ?

Anh ta chống hai tay vào hông hỏi tôi

"Xí , chả khác gì mấy bà bán cá **** nhau ngoài chợ " . Tôi thầm nghĩ khi thấy hành động đó của hắn ta

-À ! không có gì đâu , anh không nên quan tâm .

Tôi phớt lờ đi mọi chuyện

-Hãy gọi tôi là cậu chủ ? cô hiểu rồi chứ ?

-Vâng thưa cậu chủ .

Tôi liền làm giọng lễ phép .

-Tốt ! cô hiểu được quy tắc rất nhanh . Hôm nay tôi dẫn cô đi ăn coi như là tiệc chào hỏi .

Ha ha thật là sướng quá , cả đời tôi có vài lần mới mời đi ăn thôi . Thật là sung sướng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: