Màn Sương Mờ: Vụ Án Mới
Một tuần sau vụ án về người đàn ông mất tích, Harriet vẫn không thể gạt bỏ cảm giác bất an trong lòng. Trong khi Holmes và Watson tiếp tục nghiên cứu những tài liệu thu thập được từ cuộc điều tra, cô lại bị cuốn vào một vụ án mới. Một bức thư nặc danh, được gửi đến văn phòng bà Hudson, đã khiến cô phải chú ý. Nội dung của bức thư ngắn gọn, nhưng đầy ẩn ý.
"Người bạn cũ của bà Hudson không phải là người duy nhất trong cuộc chơi. Những bí mật sẽ được hé lộ, và cái giá phải trả sẽ rất đắt."
Harriet không thể nào bỏ qua. Mặc dù không có nhiều manh mối rõ ràng, nhưng cảm giác về một sự kết nối ẩn sau những lời lẽ đó khiến cô phải hành động. Bà Hudson, dù là một người chu đáo và không bao giờ can thiệp quá sâu vào công việc của cô, đã ngỏ ý muốn giúp đỡ Harriet trong vụ án này. Và cô biết rằng lần này, bà Hudson không chỉ là người bạn già của bà.
---
Một Đêm Đầy Mây Mù
Cả ba người, Holmes, Watson, và Harriet, đã dành cả buổi tối để thảo luận về bức thư. Harriet không thể chấp nhận những điều mà bức thư hé lộ - một kết nối mơ hồ giữa một số người trong quá khứ của bà Hudson và một tổ chức tội phạm lớn. Nhưng những chi tiết này vẫn chưa đủ để xác định rõ ràng, họ cần phải tìm ra thêm chứng cứ cụ thể.
Khi đêm buông xuống, Harriet quyết định tự mình đi điều tra, không muốn kéo Holmes và Watson vào một vụ việc mà cô chưa chắc chắn. Cô khoác chiếc áo choàng đen, bước ra khỏi ngôi nhà bà Hudson, dạo bước trên con đường vắng, dưới bầu trời mờ ảo. Cảm giác lạnh lẽo của đêm cùng với làn sương mỏng khiến mọi thứ trở nên mờ nhạt và đầy bí ẩn. Nhưng Harriet không sợ hãi. Cô đã quen với những tình huống khó khăn.
---
Khám Phá Bất Ngờ
Harriet đã đến khu vực nơi bức thư được gửi tới, một vùng ngoại ô của London. Đây là khu vực mà bà Hudson đã từng nói đến trong những câu chuyện cũ. Những ngôi nhà cũ kỹ và những con phố ít người lui tới làm cho nơi này càng trở nên mờ ám. Harriet cảm nhận được điều gì đó không ổn. Bóng tối dường như nuốt chửng mọi thứ xung quanh, và chỉ có ánh sáng lờ mờ từ những ngọn đèn xa xa làm điểm tựa.
Bước vào một con ngõ tối tăm, Harriet đã tìm thấy một ngôi nhà bị bỏ hoang. Những dấu hiệu của thời gian và sự lãng quên hiện rõ trên bức tường gạch. Khi cô tiến lại gần hơn, cánh cửa gỗ sập xệ tự mở ra, như thể đợi cô bước vào.
Trong căn nhà, mùi ẩm mốc và bụi bặm bao phủ, nhưng trong một góc tối, Harriet tìm thấy một chiếc bàn làm việc cũ. Trên đó là những tài liệu, những mảnh giấy rời rạc, và... một bức ảnh - bức ảnh cũ của bà Hudson. Harriet không thể tin vào mắt mình. Trong ảnh là bà Hudson, nhưng không phải trong dáng vẻ mà cô thường thấy. Cùng với bà, là một nhóm người lạ, tất cả đều có vẻ như đã lặn vào bóng tối, không ai còn nhớ đến họ.
Tất cả những gì Harriet cần làm lúc này là chạm vào bức ảnh, và trong khoảnh khắc đó, ánh sáng mờ mờ của chiếc đèn dầu trong góc phòng lóe lên, mở ra một con đường dẫn tới những bí mật chưa từng được tiết lộ.
---
Gặp Gỡ Người Dẫn Đầu
Harriet lập tức quay lại nơi bà Hudson đang chờ đợi. "Tôi đã tìm thấy một số thông tin mới. Nhưng có một điều... tôi nghĩ chúng ta đã quá gần với thứ gì đó nguy hiểm," Harriet lên tiếng, ánh mắt đầy sự nghiêm túc.
Bà Hudson, vẻ mặt vẫn hiền từ như bao ngày, nhưng đôi mắt ấy lại ẩn chứa một sự lo lắng sâu sắc. "Harriet, con không hiểu đâu. Những gì con đang tìm kiếm có thể thay đổi tất cả. Chúng ta sẽ phải đối mặt với những kẻ không khoan nhượng."
Chưa kịp phản ứng, một tiếng gõ cửa vang lên, nhẹ nhàng nhưng đầy chắc chắn. Holmes và Watson bước vào, có vẻ như họ đã theo dõi cô từ khi cô rời đi.
"Harriet, chúng tôi biết cô sẽ làm điều này," Holmes nói, đôi mắt anh lạnh lùng, nhưng không thiếu phần thông cảm. "Tuy nhiên, lần này cô không thể tự mình giải quyết. Chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với sự thật, dù có đáng sợ đến mức nào."
---
Kết Thúc Nhưng Không Dứt
Ngày hôm sau, ba người cùng nhau khám phá thêm những thông tin từ căn nhà bỏ hoang đó. Và trong lúc Harriet dần hé mở từng manh mối, bà Hudson ngồi bên cạnh, kể cho cô nghe về quá khứ của mình - một quá khứ mà giờ đây, mọi thứ bắt đầu trở nên mơ hồ và đầy bí ẩn. Cả bà lẫn Harriet, cùng với sự giúp đỡ của Holmes và Watson, đều hiểu rằng họ vừa bước vào một ván cờ mà không ai có thể dự đoán được kết quả.
Vụ án này không chỉ về một tổ chức tội phạm, mà là một phần của quá khứ sâu kín mà nhiều người đã cố gắng che giấu. Harriet không biết điều gì đang đợi phía trước, nhưng cô biết một điều: câu chuyện này còn lâu mới kết thúc.
Đêm Mưa Tại Baker Street
Khi cơn mưa rơi lắc rắc ngoài cửa sổ của Baker Street, Harriet ngồi cạnh bàn làm việc, nghiên cứu lại các manh mối mà cô vừa thu thập được. Bà Hudson đang chuẩn bị một tách trà, còn Watson và Holmes, sau khi một vài cuộc gặp gỡ, đã rút lui vào phòng khách để thảo luận về hướng đi tiếp theo. Cả căn phòng đều chìm trong không khí nặng nề, như thể mọi thứ đều chuẩn bị cho một cơn bão sẽ ập đến.
Harriet cảm thấy một sự căng thẳng khó tả. Bức ảnh cũ mà cô phát hiện ra không chỉ là một bức ảnh đơn giản của bà Hudson ngày xưa. Đằng sau nó là những bóng ma của một quá khứ chưa được giải mã - một nhóm người mà họ đều không thể nhận diện, nhưng sự hiện diện của họ đã quá rõ ràng trong các tài liệu mà họ tìm thấy.
"Sao vậy, Harriet?" Holmes bỗng nhiên lên tiếng, làm cô giật mình. Anh đang đứng ở cửa phòng, dáng vẻ lạnh lùng và thờ ơ như mọi khi.
Harriet thở dài, lắc đầu. "Có gì đó không đúng với bức ảnh đó, Holmes. Và tôi không thể dừng lại ở đây. Nó giống như một lời nhắc nhở, một vết rạn nứt mà nếu tôi không tìm hiểu, tôi sẽ không thể yên tâm."
Holmes nhìn cô với ánh mắt sắc bén. "Cô đang có cảm giác đó, phải không? Những thứ chưa được nói ra, những điều đang giấu kín. Nhưng tôi cũng phải cảnh báo cô, đôi khi tìm kiếm quá nhiều có thể dẫn đến sự nguy hiểm mà chúng ta không thể kiểm soát."
Harriet không trả lời ngay. Cô nhìn lại bức ảnh trên bàn, sự hiện diện của bà Hudson trong đó, bên cạnh những người lạ, và cảm giác như có một sợi dây vô hình đang kéo cô lại gần hơn với những bí mật chưa được tiết lộ.
---
Cuộc Gặp Gỡ Bí Ẩn
Sáng hôm sau, một cuộc gặp gỡ không hẹn trước đã diễn ra. Harriet nhận được một bức thư bí ẩn không có tên người gửi, chỉ có một địa chỉ lạ hoắc ở ngoại ô London. Cô biết rằng nếu bỏ qua cơ hội này, họ sẽ mãi mãi lạc lối. Holmes và Watson không còn có thể ngăn cản cô.
Khi Harriet đến địa chỉ được ghi trong thư, cô nhận ra rằng đây là một trong những khu nhà cũ, mờ nhạt và ít người qua lại. Ngôi nhà đó dường như không còn ai ở nữa. Mọi thứ đã bị bỏ hoang, và chỉ có tiếng động nhẹ từ gió thổi qua cửa sổ nứt vỡ.
Cô bước vào, mọi giác quan đều cảnh giác. Nhưng khi cô tiến lại gần bàn làm việc trong căn phòng tối, một bóng người bước ra từ bóng tối.
"Harriet Hawke." Giọng nói đó quen thuộc, nhưng lại đầy lạ lẫm. Harriet quay lại, và lập tức nhận ra người đàn ông đang đứng trước mặt mình - một người cô không bao giờ nghĩ sẽ gặp lại.
"Là anh," cô khẽ nói, giọng hơi run.
Người đàn ông, với bộ râu và bộ vest đen, cười nhẹ. "Tôi biết cô sẽ tìm đến tôi. Cô luôn không thể bỏ qua những manh mối nhỏ nhặt. Nhưng đừng lo lắng, Harriet. Tất cả những gì cô đang làm chỉ đang đưa cô đến gần hơn với sự thật. Nhưng cô sẽ phải trả giá."
Harriet không còn giữ vẻ lạnh lùng như bình thường. Cô đã nhận ra, đây chính là người đứng sau tất cả - một kẻ cũ, từng là bạn của bà Hudson, và giờ đây, đã trở thành một phần trong tổ chức mà họ đang cố gắng vạch trần.
---
Sự Thật Lộ Diện
Người đàn ông kia, tên là Simon Malory, đã bắt đầu tiết lộ một phần trong quá khứ của bà Hudson mà Harriet chưa từng nghe. Simon là một phần trong một nhóm hoạt động ngầm mà bà Hudson từng có liên quan đến, trước khi rời bỏ quá khứ và sống một cuộc sống bình dị. Tuy nhiên, nhóm này đã bị chia rẽ, và các thành viên còn lại vẫn tiếp tục thực hiện những hành vi mờ ám trong bóng tối, những bí mật mà bà Hudson đã cố gắng giấu kín.
Harriet không thể tin được. Bà Hudson, người luôn đứng vững bên cô, luôn là người hỗ trợ cô, lại có một quá khứ mà cô chưa bao giờ biết đến. Một quá khứ đen tối, đầy những rủi ro và nguy hiểm mà Harriet không ngờ tới.
"Vậy là bà ấy đã tham gia vào tổ chức này? Làm sao tôi có thể tin được?" Harriet hỏi, giọng đầy nghi ngờ.
Simon nhìn cô, ánh mắt thâm trầm. "Bà ấy có lý do của riêng mình. Nhưng đừng nghĩ rằng mọi thứ là như những gì cô thấy. Mỗi người đều có lựa chọn của mình."
Harriet biết rằng cô không thể tiếp tục trò chuyện với Simon. Cô đã có đủ thông tin để bắt đầu giải mã những gì đang xảy ra, nhưng điều này cũng có nghĩa là cô đã đi vào một con đường đầy cạm bẫy.
---
Trở Về Baker Street
Harriet quay lại Baker Street, tâm trạng phức tạp và căng thẳng. Cô biết rằng mình đã bước vào một cuộc chiến mà không thể lùi bước. Cùng với Holmes và Watson, cô sẽ phải đối mặt với tổ chức này một lần nữa. Nhưng lần này, không chỉ là một vụ án nữa - mà là cuộc chiến giữa những bóng tối của quá khứ và hiện tại.
Bà Hudson ngồi đó, bình thản như thể không hề có gì thay đổi. Nhưng Harriet nhận ra, trong ánh mắt của bà, có một thứ gì đó mà bà không thể nói ra.
"Cháu sẽ làm gì tiếp theo?" Bà Hudson hỏi nhẹ nhàng, nhưng trong lòng, bà biết rằng những câu hỏi vẫn chưa thể có lời giải.
Harriet chỉ lắc đầu, quay lại nhìn Holmes, rồi lại nhìn về phía cửa sổ. Mưa vẫn rơi ngoài kia, nhưng đêm nay, nó không còn mang đến sự yên bình như trước nữa.
"Tôi sẽ tiếp tục, bà Hudson. Mặc dù tôi không biết liệu mình có thể tìm thấy sự thật hay không, nhưng tôi không thể dừng lại."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro