Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương: Vũ Khí Trong Bóng Tối


Sau thất bại tại Ngân hàng Trung ương, bầu không khí ở Baker Street trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Harriet ngồi tại bàn làm việc của mình, lật giở từng tài liệu thu được từ phòng của Arthur Crane. Mỗi trang giấy là một mảnh ghép rời rạc, đầy ẩn ý nhưng chưa đủ để hé lộ toàn bộ kế hoạch của tổ chức Con Mắt Đêm.

Holmes bước vào phòng, tay cầm một tách trà bốc khói. "Cô đã tìm được gì chưa?"

"Chỉ là những ký hiệu lạ," Harriet đáp, giọng trầm. "Hắn để lại những dấu vết, nhưng không đủ rõ ràng. Tôi không biết liệu đây là sơ suất hay là một phần trong kế hoạch của hắn."

Holmes ngồi xuống ghế đối diện, ánh mắt sắc bén nhìn vào Harriet. "Đôi khi, cách tốt nhất để hiểu một kẻ như hắn là nghĩ như hắn. Cô từng làm việc trong lực lượng cảnh sát, Harriet. Nếu cô là Crane, bước tiếp theo của cô sẽ là gì?"

Harriet ngừng lại, ánh mắt đăm chiêu. "Nếu là tôi, tôi sẽ không dừng lại. Thất bại ở ngân hàng chỉ là một màn che mắt. Bước tiếp theo sẽ lớn hơn, táo bạo hơn. Hắn cần chứng minh rằng hắn không dễ bị đánh bại."

Watson bước vào, trên tay là một bức thư vừa được gửi đến. "Holmes, có tin từ Lestrade. Họ vừa phát hiện một vụ trộm kỳ lạ tại Bảo tàng Lịch sử Tự nhiên."

Harriet ngay lập tức đứng dậy. "Bảo tàng Lịch sử Tự nhiên? Một nơi hoàn toàn khác biệt với ngân hàng. Điều gì đã bị đánh cắp?"

Watson đọc qua nội dung bức thư. "Một bộ xương khủng long nhỏ - loài Procompsognathus. Không có giá trị tài chính lớn, nhưng rất độc đáo."

Holmes nhíu mày. "Một bộ xương khủng long? Đây không phải là mục tiêu điển hình của một tổ chức tội phạm. Có điều gì đó không ổn."

Harriet gật đầu. "Chúng ta cần đến bảo tàng ngay lập tức."

---

Dấu Vết Trong Bảo Tàng

Bảo tàng Lịch sử Tự nhiên vào buổi tối tĩnh lặng đến kỳ lạ. Ánh sáng mờ nhạt từ các ngọn đèn treo cao tạo nên một bầu không khí u ám. Harriet, Holmes, và Watson được một nhân viên bảo vệ dẫn vào hiện trường vụ trộm.

Một tủ kính lớn bị phá vỡ, những mảnh thủy tinh vương vãi khắp nơi. Nhưng điều kỳ lạ là tất cả các hiện vật khác trong phòng đều không bị động đến, chỉ duy nhất bộ xương nhỏ bị lấy đi.

Holmes cúi xuống, quan sát kỹ từng dấu vết. "Kẻ trộm rất cẩn thận. Hắn không để lại bất kỳ dấu vân tay nào. Nhưng..." Anh nhặt lên một sợi chỉ màu đỏ vướng trên mảnh thủy tinh.

Harriet bước đến gần. "Một sợi chỉ? Có thể từ quần áo của kẻ trộm."

Holmes gật đầu. "Chất liệu len cao cấp. Đây không phải là kẻ trộm thông thường. Hắn thuộc tầng lớp trên, hoặc ít nhất muốn chúng ta nghĩ như vậy."

Watson chỉ vào một góc phòng. "Nhìn kìa, dấu chân!"

Harriet cúi xuống kiểm tra. "Kích cỡ lớn - có lẽ là của một người đàn ông. Nhưng chúng không đi ra ngoài cửa chính. Hắn đã đi đâu?"

Holmes đứng dậy, ánh mắt hướng lên trần nhà. "Có lẽ hắn đã thoát qua mái nhà. Nhưng câu hỏi thực sự là, tại sao lại là bộ xương này? Nó có ý nghĩa gì với hắn?"

---

Manh Mối Mới

Trở về Baker Street, Harriet lặng lẽ sắp xếp lại các tài liệu, cố gắng kết nối vụ trộm này với những gì họ biết về Con Mắt Đêm. Holmes ngồi bên chiếc ghế bành quen thuộc, đôi mắt nhắm hờ nhưng đầu óc vẫn đang làm việc không ngừng.

"Holmes," Harriet nói, phá vỡ sự im lặng, "bộ xương khủng long có thể không chỉ là một hiện vật khoa học. Hắn có thể đang tìm kiếm thứ gì đó được giấu bên trong nó."

Holmes mở mắt, gật đầu. "Cô nghĩ rất đúng, Harriet. Và nếu đó là trường hợp này, chúng ta cần tìm hiểu nguồn gốc của bộ xương. Ai là người sở hữu nó trước khi nó được đưa vào bảo tàng?"

Watson lật giở một cuốn sách ghi chép từ bảo tàng. "Theo hồ sơ, bộ xương này được hiến tặng bởi một nhà thám hiểm tên là Sir Henry Blackwell cách đây ba mươi năm. Ông ta là một nhà khảo cổ nổi tiếng nhưng cũng bị đồn là có liên quan đến những giao dịch mờ ám."

Harriet siết chặt nắm tay. "Nếu bộ xương này liên quan đến Sir Henry, thì rất có thể nó che giấu một bí mật mà chỉ Con Mắt Đêm mới biết."

Holmes đứng dậy, ánh mắt sáng lên. "Một bí mật đủ lớn để khiến họ liều lĩnh như vậy. Watson, chuẩn bị hành lý. Harriet, cô và tôi sẽ đến trang viên của gia đình Blackwell. Chúng ta sẽ tìm ra sự thật trước khi Con Mắt Đêm kịp ra tay."

---

Trang Viên Blackwell

Trang viên Blackwell nằm tại vùng ngoại ô London, một nơi yên tĩnh nhưng đầy bí ẩn. Khi cả ba đến nơi, trời đã nhá nhem tối. Ngôi nhà cũ kỹ, phủ đầy dây leo, mang một không khí u ám.

Một người phụ nữ lớn tuổi, quản gia của trang viên, mở cửa chào đón họ. "Tôi là bà Foster. Các vị đến để tìm hiểu về di sản của ngài Henry, phải không?"

Holmes gật đầu, ánh mắt sắc bén. "Chính xác. Chúng tôi cần biết tất cả những gì liên quan đến bộ xương khủng long mà ông ta đã hiến tặng cho bảo tàng."

Bà Foster đưa họ vào thư viện của trang viên, nơi đầy những sách cũ và các hiện vật khảo cổ. "Ngài Henry thường nói rằng bộ xương đó không chỉ là một mẫu vật khoa học. Nó là chìa khóa dẫn đến một kho báu bí mật mà ông đã khám phá ra trong một chuyến thám hiểm."

Harriet nhíu mày. "Kho báu? Có cụ thể hơn không?"

Bà Foster lắc đầu. "Tôi chỉ biết ông ấy đã viết lại mọi thứ trong cuốn nhật ký của mình. Nhưng cuốn nhật ký đó đã biến mất sau khi ông qua đời."

Holmes nở một nụ cười nhạt. "Tôi tin rằng Con Mắt Đêm đã tìm ra manh mối đó. Và nếu chúng ta muốn đánh bại họ, chúng ta cần tìm ra cuốn nhật ký trước khi họ làm được."

Harriet đứng dậy, ánh mắt kiên định. "Vậy thì chúng ta sẽ bắt đầu từ đây. Chúng ta sẽ lật từng viên đá trong ngôi nhà này nếu cần thiết."

---

Vụ án mới này không chỉ là một trò chơi trí tuệ, mà còn là một cuộc đua với thời gian và bóng tối. Bí mật của bộ xương khủng long có thể thay đổi tất cả - và Harriet biết rằng mỗi bước đi đều mang theo nguy hiểm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro