Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương: Bước Qua Ngưỡng Cửa Đen Tối


Cả nhóm tiến bước vào khu rừng rậm rạp nơi họ hy vọng sẽ tìm thấy dấu vết của tổ chức mà Con Mắt Đêm là một phần trong đó. Harriet cảm thấy tâm trí mình vẫn bị lôi kéo vào những sự kiện kỳ lạ xảy ra trong ngôi nhà của bà Hudson, nhưng cô biết nhiệm vụ hiện tại không thể bỏ dở. Họ phải tìm ra nguồn gốc của âm mưu này, và không một ai có thể biết được ai là bạn, ai là kẻ thù trong cuộc chơi này.

Holmes dẫn đầu, với dáng vẻ điềm tĩnh của một thám tử đã quen thuộc với những tình huống nguy hiểm. Watson đi bên cạnh, cảnh giác, còn Harriet theo sau, ánh mắt không ngừng quan sát mọi chuyển động xung quanh.

"Chúng ta có thể tìm thấy gì ở đây?" Harriet hỏi, giọng cô không giấu được sự lo lắng. Cô biết rằng, mỗi bước đi đều có thể dẫn họ vào một cạm bẫy mà họ chưa hiểu hết.

Holmes dừng lại, nghiêng đầu để lắng nghe. "Điều gì đó không đúng. Cảm giác như có ai đang theo dõi chúng ta."

Harriet cảm thấy mạch máu mình như đông lại. Cô cũng nhận thấy điều đó, mặc dù không thể chắc chắn có ai đang theo dõi. Cảm giác đó chỉ là một thứ giác quan mà cô không thể lý giải, giống như một lời cảnh báo trong bóng tối.

"Chúng ta không thể cứ thế đi tiếp," Watson nói, ngừng lại và nhìn Holmes. "Có phải chúng ta đang bị dụ dỗ vào một cái bẫy không?"

Harriet cắn chặt môi. Cô nhìn xung quanh, nhận thấy không có dấu hiệu gì rõ ràng, nhưng nỗi lo sợ vẫn đeo bám cô. "Nếu đây là cái bẫy, thì ai là người đặt ra nó?"

Holmes trầm tư một lúc, rồi thở dài. "Có thể chúng ta đã đi quá xa mà không nhận ra."

Cả nhóm quyết định dừng lại để tìm hiểu kỹ hơn. Harriet bắt đầu kiểm tra khu vực xung quanh, quan sát từng cành cây, từng dấu vết trên mặt đất. Một lúc sau, cô nhận thấy một vật lạ - một tấm vải mỏng, đã cũ, được giấu kỹ dưới lớp đất. Cô lấy nó ra và lật qua, mắt cô sáng lên khi phát hiện ra một biểu tượng lạ. Đó là một ký hiệu mà cô không thể nào quên được: Biểu tượng của tổ chức mà Con Mắt Đêm từng nhắc đến.

"Có thể chúng ta đã đến nơi," Harriet thì thầm. "Chúng ta phải thận trọng."

Nhưng chưa kịp cất lời cảnh báo cho mọi người, một tiếng rít sắc lạnh vang lên, theo sau là những bước chân nhanh chóng tiến đến gần. Harriet cảm nhận được sự thay đổi đột ngột trong không khí. Chưa kịp định hình tình hình, một nhóm người bất ngờ xuất hiện từ trong bóng tối, vũ trang và có vẻ như đã chuẩn bị từ lâu.

"Chạy!" Harriet quát lên, kéo Holmes và Watson vào một hướng khác, nhưng nhóm kẻ địch đã kịp bao vây.

Trong khoảnh khắc hỗn loạn, Harriet nhận ra rằng không phải chỉ có họ đang bị săn lùng. Ngay cả bà Hudson cũng có thể bị vướng vào cuộc đấu này. Cô phải làm gì để cứu bà ấy?

Một bóng người lướt qua và Harriet không kịp phản ứng. Một cú đánh mạnh mẽ khiến cô ngã nhào xuống đất. Trước khi kịp đứng dậy, một giọng nói lạnh lùng vang lên.

"Chào mừng đến với trò chơi thực sự, Harriet."

Harriet ngẩng lên, nhận ra người vừa nói chính là một nhân vật mà cô không ngờ tới - một trong những nhân vật chủ chốt trong tổ chức bí ẩn mà họ đang truy tìm. Kẻ này không chỉ là một phần của âm mưu mà còn là người điều khiển mọi thứ. Và giờ đây, hắn ta đang đứng trước mặt cô, chuẩn bị cho một cuộc đối đầu không khoan nhượng.

"Đôi Mắt Đêm," Harriet thốt lên, nhưng không phải là sự ngạc nhiên. Cô nhận ra rằng tất cả chỉ mới bắt đầu.

Cuộc Đối Đầu Khốc Liệt

Khi những lời nói của Con Mắt Đêm vang lên trong không gian đen tối, Harriet cảm thấy một nỗi sợ hãi kỳ lạ len lỏi trong lòng. Dù đã từng trải qua nhiều vụ án nguy hiểm, nhưng lần này, cô biết rằng kẻ thù không chỉ đơn thuần là Con Mắt Đêm. Đó là một tổ chức có kế hoạch lớn hơn, một âm mưu đã được dệt lên từ rất lâu.

"Chúng ta có thể dừng lại tất cả ngay bây giờ, nếu cô muốn," Con Mắt Đêm nói, ánh mắt sắc lạnh như dao cạo. "Nhưng tôi nghĩ cô sẽ không làm thế. Cô là một phần trong trò chơi này rồi."

Harriet đứng thẳng, lòng kiên quyết. "Tôi sẽ không để bất kỳ ai trong các bạn thắng."

Holmes và Watson nhanh chóng đứng dậy, chuẩn bị cho cuộc chiến. Trong khi đó, Harriet cảm nhận rõ ràng sự mệt mỏi đang dâng lên trong cơ thể mình. Nhưng cô không thể bỏ cuộc. Không thể.

Con Mắt Đêm mỉm cười đầy ẩn ý, một nụ cười mà Harriet không thể hiểu hết. "Đây chỉ là khởi đầu, Harriet. Mọi chuyện sẽ trở nên thú vị hơn nhiều."

Và khi đó, trong bóng tối mờ mịt của khu rừng, một cuộc đối đầu mới bắt đầu...

Còn tiếp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro