Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14: Người tị nạn... và một Muggle!

Bà Béo mở cửa và Hermione bước vào.
Phòng sinh hoạt chung chật kín các học sinh đang tụ tập lần cuối trước kỳ nghỉ Giáng sinh. Phần lớn học sinh sẽ rời đi vào ngày mai, điều này vừa khiến Hermione vừa buồn vừa nhẹ nhõm.

Ignatius Prewett, anh họ của Kathleen, thấy Hermione bước vào liền vẫy tay gọi cô đến chỗ mình và Lucretia. Ban đầu, Ignatius hầu như chẳng nói chuyện với Hermione khi cô mới đến, nhưng sau cái chết của người em họ, anh dường như quyết tâm trở thành anh trai của Hermione. Có chuyện gì với đàn ông những năm 1940 mà họ cứ thích làm anh trai của người khác vậy chứ?

"Cậu có về nhà vào ngày mai không?" Hermione mở lời chào rồi mới hỏi.

Ignatius lắc đầu - "Anh quyết định sẽ dành nửa đầu kỳ nghỉ ở nhà dì và chú."

Lucretia nắm lấy tay Ignatius. Dù là một người nhà Black, nhưng Lucretia lại giống Sirius hơn bất kỳ ai trong dòng họ Black khác. Điều này khiến Hermione cảm thấy thầm nhẹ nhõm.

"Thật tốt."

"Nhớ đừng dành quá nhiều thời gian trong thư viện khi bọn mình đi nhé." Lucretia nói, giọng cô nàng nhẹ nhàng như chuông ngân.

"Tớ hứa." rằng sẽ không nói cho cậu biết. :)))

"Đây sẽ là cơ hội tuyệt vời để cậu dành thời gian với ông ngoại của cậu đấy." Ignatius nói bằng giọng điệu của một người anh trai.

"Cậu đã quyết định tặng gì cho ông ấy chưa?"

Hermione lắc đầu.
"Tớ định đi Hogsmeade vào thứ Bảy để tìm. Tớ nghĩ đến một cuốn sách." Hermione vẫn chưa biết nhiều về Dippet, nhưng cô đã biết được rằng ông rất yêu thích sách, nghệ thuật và thơ ca.

Lucretia nhíu mày.
"Nghe có vẻ không cá nhân lắm."

"Điều duy nhất tớ biết về ông ấy là ông yêu thích các tác phẩm nghệ thuật," Hermione thừa nhận.

Ignatius dịch người để kéo Lucretia lại gần hơn.
"Cậu nên hỏi Riddle. Trong số các học sinh, Dippet dành khá nhiều thời gian với cậu ta."

Hermione cắn lưỡi để kiềm chế không tuôn ra những lời tục tĩu khi nghĩ đến việc nhờ Riddle giúp đỡ. Cô không nói với ai về sự liên quan của Riddle trong cái chết của Kathleen, đặc biệt là Ignatius và Lucretia, vì sợ rằng họ sẽ chịu chung số phận ấy.
"Để tớ suy nghĩ..." Hermione nói vậy thay cho việc nói ra lời phản đối.

˚˖𓍢ִ໋🦢˚𓇼 ⋆.˚ 𓆉 𓆝 𓆡𝟏𝟏:𝟏𝟏⋆.˚ 𓇼ೀ꩜⋆༘⋆

Sáng thứ Bảy, Hermione tỉnh dậy trong cái lạnh và tuyết phủ trắng xóa. Cô thực sự nên đi tìm quà để tặng cho ngài Dippet sớm hơn.

Cô ngồi co ro trong chiếc áo khoác dày khi xe ngựa đưa cô đến làng Hogsmeade. Cô thầm ghen tị với bầy Thestral  khi cái lạnh dường như chẳng hề hấn hay ảnh hưởng gì đến việc chúng đang kéo xe.

Khi xe dừng lại, Hermione nhảy xuống xe và vỗ nhẹ lên đầu một con Thestral. Làn da đen bóng, nhăn nheo đầy vẻ chết chóc của chúng vẫn làm cô cảm thấy ghê sợ, nhưng cũng không còn như lần đầu tiên nhìn thấy.

Hermione đi dạo quanh làng Hogsmeade một lúc trước khi bước vào tiệm sách. Cô lang thang giữa các giá sách, vuốt ve từng cuốn sách cô nhìn thấy. Nhưng thật không may là, cô cũng chẳng biết ông ấy đã sở hữu những cuốn sách nào.

Khi Hermione định rời đi, một cây bút lông và một xấp giấy da thu hút sự chú ý của cô. Treo trên cây bút là một câu nói mà cô đã nghe Dippet sử dụng nhiều lần, còn giấy da thì có in hình một vài di tích quốc gia nổi tiếng của thế giới phù thủy. Cô trả tiền mua cả hai món đồ và rời khỏi tiệm. Có lẽ cô nên tìm thêm thứ gì đó cho Dippet. Những món quà này có vẻ hơi thiếu sự chân thành.

Sau khi lang thang thêm vài giờ nữa, Hermione từ bỏ và trở về Hogwarts. Cô chọn lối đi bí mật để tránh cái lạnh. Dù rất yêu mùa đông và tuyết, nhưng tuyết bắt đầu rơi dày và lạnh thấu xương khiến cô không thể nào chịu nổi.

Khi Hermione bước vào trong lâu đài, cô tháo chiếc chụp tai và lắc mái tóc xoăn nâu, khiến những lọn tóc bung ra theo mọi hướng.

"Đi theo tôi, Lối này."

Giọng nói đó khiến Hermione khựng lại. Đó là giọng mà cô chưa từng nghe qua.

"Thật tuyệt khi được trở lại."

Hermione lén bước xuống hành lang, ánh mắt nhanh chóng bắt gặp một nhóm người theo sau Dumbledore. Một người đàn ông đặc biệt thu hút sự chú ý của cô. Anh ta cao, dáng mảnh khảnh, với mái tóc xoăn vàng. Cách anh ta đi đứng và nói chuyện trông thật kỳ lạ. Một sinh vật nhỏ màu xanh bò từ túi áo anh ta lên vai—một Bowtruckle!

Ôi trời! Hermione nhận ra ngay anh ta là ai.

Cô thẳng vai, chuẩn bị bước lên. Dù không thích cuốn sách anh ấy viết, nhưng Newt Scamander là một thiên tài và đã mang đến ánh sáng cho thế giới sinh vật huyền bí.

Đột nhiên, một bàn tay quấn quanh eo cô và một bàn tay khác bịt miệng cô lại. Người đó kéo cô về phía sau, khiến cô va phải một thứ gì đó cứng rắn. Cô cố gắng xoay người lại để đối mặt kẻ tấn công, nhưng không có ai ở đó. Rồi đầu của Riddle hiện ra từ không khí, ngón tay anh ta đặt lên môi ra hiệu im lặng. Anh quấn chiếc Áo Tàng Hình lên cả hai.

Chiếc áo không đủ lớn cho cả hai, khiến Hermione phải áp sát vào người Riddle. Bàn tay anh ta vòng qua eo, kéo cô lại gần hơn. Hermione định rút đũa phép ra nhưng Riddle ra hiệu về phía Dumbledore và những người khác. Cô hiểu ý—anh muốn theo dõi họ. Sự tò mò đã thắng sự tức giận, cô im lặng hợp tác.

Hai người họ nhích dần theo nhóm người, dù khó di chuyển dưới chiếc áo nhưng vẫn dễ dàng hơn so với lúc Hermione cùng Harry và Ron. Có lẽ vì Riddle không cố tranh giành không gian như Ron từng làm.

"Cảm ơn vì đã mời chúng tôi." một người phụ nữ ngoại quốc lên tiếng. Hermione nhận ra chất giọng này là của một công dân Mỹ.

"Đừng cảm ơn tôi, hãy cảm ơn hiệu trưởng của chúng tôi, người đã đồng ý điều này. Ông ấy sẵn sàng cung cấp bất cứ thứ gì các bạn cần." Dumbledore trả lời.

"Thật tuyệt! Vậy mọi thứ ở đây đều, kiểu như, làm bằng phép thuật sao?" Một người đàn ông đậm người với bộ ria mép run rẩy thốt lên. Giọng anh ta cũng mang âm điệu Mỹ. Tại sao lại có người Mỹ ở đây? Hermione tự hỏi.

"Suỵt! Nhớ rằng ông không nên có mặt ở đây, đồ no-mag," người phụ nữ kia thì thầm gay gắt.

Riddle liếc nhìn Hermione với ánh mắt dò hỏi. Hermione khẽ thì thầm, "Anh ta là muggle-born." Riddle gật đầu, quay đi nhưng không trước khi Hermione bắt gặp ánh xanh trong đôi mắt anh ta. "Muggle cũng không tệ lắm." cô lẩm bẩm, hơi khó chịu.

"Chuyện đó còn phải bàn."

Hermione nghiến răng trước thái độ hờ hững của anh ta. Đúng là Chúa tể Hắc ám mà, cô tự nhắc mình.

Newt Scamander bỗng dưng ngừng lại, liếc nhìn về phía họ. Sau đó, anh quay đi nhưng rồi đột ngột nhìn lại.

"Đi thôi." Riddle đẩy nhẹ lưng cô, buộc cô quay người lại. Hai người nhanh chóng đi qua vài hành lang trước khi dừng lại lấy hơi. Riddle lột chiếc áo tàng hình ra và nhếch mép. "Tôi không đồng ý với việc họ mang muggle vào Hogwarts, nhưng mọi thứ có vẻ thú vị rồi đây."

Hermione nhìn anh chằm chằm, nghe rõ sự khinh miệt khi anh nhắc đến từ "muggle." "Một lần nữa, muggle không tệ như vậy." cô gắt lên, tay chống hông.

"Còn phải xem xét." Anh nhún vai. "Dù sao, cô nghĩ họ đến đây vì chuyện gì?"

Hermione suy nghĩ về Newt Scamander - "Người đàn ông với Bowtruckle Newt Scamander. Tôi đoán họ đến để tị nạn trong cuộc chiến."

Riddle siết chặt hàm và gật đầu cứng nhắc. Hermione cho rằng anh vẫn tức giận vì sự xuất hiện của một muggle trong trường. "Chúng ta cần bàn về chuyện khác." Hermione nói, mắt hướng về chiếc Áo Tàng Hình.

Riddle nhìn chiếc áo rồi quay sang cô, vẻ mặt thoáng vẻ bối rối trước khi được thay bằng sự thản nhiên. "Tôi tìm thấy nó trên mặt đất hôm trước."

Hermione chìa tay ra. "Nó là của tôi, trả lại đây." Cô suýt nhăn mặt vì giọng mình nghe đầy vẻ giận dữ.

"Thật sao?" Riddle hỏi với vẻ dửng dưng. "Tôi chẳng thấy tên cô trên đó." Anh làm ra vẻ xem xét bên trong chiếc áo.

"Đó là của tôi, trả lại đây."

"Không."

Hermione chỉ tay vào anh, giọng đầy giận dữ. "Anh sẽ phải trả nó lại cho tôi! Tôi sẽ không để nó rơi vào tay anh, để anh hoặc những kỵ sĩ Tử thần của anh sử dụng cho những kế hoạch xấu xa, ích kỷ!"

Riddle trông sững sờ. "Kỵ sĩ của tôi?" Hermione nhận ra sai lầm quá muộn. "Tôi sẽ hỏi lại, cô biết gì về kỵ sĩ của tôi?" Riddle rút đũa phép ra, chĩa thẳng vào cô. "Crucio!"

Hermione ngã xuống đất, quằn quại trong đau đớn.
Tom - "Nói! Cô biết gì!"

Chết tiệt! Hermione gắng không để đầu óc trống rỗng. Cô cần một lời giải thích thật nhanh.

"Abra-," Hermione buộc bản thân nói nốt. "Abraxas."

Cơn đau dừng lại. Hermione nhìn qua đôi mắt lờ mờ thấy Riddle hạ đũa phép xuống. "Cô không theo dõi tôi?" Ánh mắt anh rơi xuống chiếc áo vẫn nằm trong tay.

"Không." Hermione ngồi dậy. Chết tiệt, Crucio của anh ta còn kinh khủng hơn của Bellatrix. "Đó," cô hất cằm về phía chiếc áo, "là kỷ vật của một người bạn. Đó là tất cả những gì tôi còn lại của anh ấy." và cả tấm bản đồ nữa, nhưng cô không định nhắc tới điều đó.

"Của cậu bé đó sao? Người mà cô thích?" Tại sao anh ta lại hỏi thế?  nhưng Hermione vẫn lắc đầu để trả lời.

 "Người như anh trai cô?" Riddle hỏi lại. Hermione khẽ gật đầu. Riddle hành động thật kỳ lạ, thậm chí so với chính anh.

Riddle ném chiếc áo xuống người cô. "Cầm lấy." Anh quay đi nhưng ngoảnh lại với lời cảnh cáo cuối cùng. "Tôi không muốn bắt gặp cô theo dõi tôi lần nữa."

Hermione nhìn theo bóng Riddle khuất dần trong hành lang. Cái quái gì vừa xảy ra vậy?

⋆。‧˚ʚ🍓ɞ˚‧。⋆˙ . ꒷ 🪼 . 𖦹˙—˙ . ꒷ 🍙 . 𖦹˙— 🐈‍⬛

Hiiiiiii tớ quay lại rùi đâyyyy, tớ xin gửi lời cảm ơn đến tất cả những bạn độc giải đã theo giõi cũng như ủng hộ bộ truyện mà tớ đang dịch ạ, tớ cảm mơnnn mấy bạn rất rất rất nhiều lắm luôn ấy!!!!!!!!
huhu tớ iu mấy bạn chít mất ପ꒰ ˶• ༝ •˶꒱ଓ 🌸🤍

và꒰ ˆ ꒵ ˆ꒱
tớ chúc các bạn năm mới vui vẻ, an khang thịnh vượng, sức khỏe, học tập cũng như công việc ngày càng thăng tiết, thăng hoa vượt bậc và cuộc sống ngày càng tích cực, vui vẻ hơn ạ!!!

(づ๑•ᴗ•๑)づ♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro