Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

XUYÊN KO RÒI!!!

(Rin: Ở trên là hình Băng Nhi trước khi xuyên a~~
Băng: Má~~ Băng Nhi là sao?! *Tay lăm lăm con dao*
Rin: Pp Mina ( ;  ^ω^ )*Xách dép.......CHY*)
-------------------------------------------
Một buổi sáng đẹp trời, những tia nắng ấm áp khẽ xuyên qua khe cửa sổ của 1 căn phòng. Căn phòng có màu chủ đạo trắng, đen, hiện rõ lên tính cách của chủ nhân nó.
Lãnh Hàn Băng, cô, 1 sát thủ tài giỏi ở thế kỷ 21, cao ngạo, lãnh huyết. Đang nằm vắt vẻo, chân trên giường, đâù dưới đất, cầm cuốn tiểu thuyết. Miệng thì lầm bầm như đang chửi rủa ai đó, bỗng cô đứng dậy ném cuốn sách vào sọt rác nào ngờ thứ ánh sáng từ nó phát ra hút cô vào trong và cô....... XUYÊN KHÔNG........
______•~~~~•___________

Lờ đờ mở mắt ra, cảm nhận mùi thuốc sát trùng xộc lên tới não, khó chịu cô ngồi dậy, nhìn sang bên cạnh là 1 người phụ nữ tầm 34t (thực ra đã 41 ròi ಡ ͜ ʖ ಡ) đang nhìn cô, bà lo lắng hỏi han đủ thứ:
- Băng Nhi con tỉnh rồi, con có đau ở đâu ko, có thấy khó chịu chỗ nào ko, con có nhớ j ko, hay để mẹ gọi bác sĩ nhé,.....,v.v,....
Cô vừa khó hiểu lại vừa loanding....lại đầu óc.....Bất giác mở miệng ns:
- À...ừm c..con ko sao!?_ Cô ns xong thì người đối diện cx bớt căng thẳng đi 1 chút
- Vậy tốt rồi...Đúng là tức chết đc cái con nhỏ tiểu thư Dương Gia đó dám đẩy con gái mẹ ra nông nỗi này!_ Lãnh phu nhân tức giận, còn cô vẫn đơ ra đấy"Dương Gia, Dương Ngọc Bảo Ân, hình như đó là nữ chính trong cuốn tiểu thuyết vừa nãy mik mới đọc xong mà!?" "Đừng ns là....MIK XUYÊN KHÔNG RỒI NHA!!!"
Cô thì đang loạn lạc trong dòng suy nghĩ sâu xa, thì Lãnh phu nhân đã chạy đi gọi Bs. Bỗng đầu cô nổi lên từng cơn đau nhức liên hồi, kí ức từ đâu bay về như 1 thướt phim kể về cuộc đời của nguyên chủ và để lại cho cô 1 lời nhắn cuối cùng "Làm ơn hãy giúp tôi! Thay đổi số mệnh, đổi lại tôi sẽ cho cô thân sát của mik...TẠM BIỆT...Hãy thay tôi chăm sóc họ nhé!"
Sau khi cơn đau biến mất cô ms bt rằng nữ phụ chẳng đanh đá, chua ngoa như cô từng nghĩ mà lại thuần khiết, ấm áp vô cùng.

Lãnh phu nhân thì đã trở về với 1 chàng trai trẻ chắc chỉ lớn hơn nguyên chủ 1,2t j đó đang đứng đằng sau. Anh ta bước lại gần cô, ánh mắt chán ghét hiện rõ trên gương mặt.

Cô lúc này mới nhận ra đó là nam chủ thứ 3 tên....PHÙNG THỊ GIA LÂM. Số cô nhọ đến thế cơ à, mới xuyên đã gặp phải nam chủ a~
- Phiền bác có thể ra ngoài chờ đc ko!_ Hắn ta ns giọng lịch sự với mẹ nguyên chủ...à ko...từ h đó đã là mẹ cô rồi.
- À...đc!_ ns rồi bà bước ra khỏi phòng bệnh, sau khi bà đóng cửa, thì hắn mới quay qua giọng ns khinh bỉ, nhìn cô.
- Loại gái giả tạo, lẳng lơ, thối nát như cô mà cx vào đây à...hay là làm hại Ân nhi rồi nghiệp chướng!
Cô khi nghe hắn ns xong muốn lập tức cầm dao phăng vào đầu hắn. Nhưng cô phải nhịn, nhịn ko đc chửi vào cái bản mặt ngu si đần độn của hắn, cô bình tĩnh rặn ra 1 nụ cười rất chi là khó coi ns
- Phùng thiếu gia chẳng qua tôi bị chó cắn nên mới vào đây sao anh lại có thể mở miệng nói những câu cay nghiệt như thế!_ (Chó cắn ý ns nữ chủ đấy ¯\_( ͡° ͜ʖ ͡°)_/¯)

Anh ta thấy cô trả lời như vậy có chút ngạc nhiên, vì nếu bình thường mà gặp anh là lại đu bám, giọng ns ẻo ợt khó nghe. Còn đằng này cô nhìn anh bằng ánh mắt vô cảm, còn ns chuyện 1 cách xa lạ. Nhưng rồi anh nghĩ cô là đang dùng chiêu trò để quyến rũ anh, nên thập phần khinh bỉ hơn.
- Cô đừng hòng mà dùng cái trò 'Lạt mềm buột chặt' ấy với tôi, ko có tác dụng đâu!

Cô nhìn hắn bằng ánh mắt người ngoài hành tinh "Tên này bị j vậy trời! Đây là thời đại nào rồi mà cổ lỗ sĩ như vậy? Não tên này đc làm bằng 'C*t' à!? Hay mới lên cơn ATSM"
- Phùng Thiếu tôi là bệnh nhân, anh là Bs, anh ko khám cho tôi thì thôi có thể mời người khác thay, huống hồ chi tôi với anh ko thân, ko quen thì tôi mắc j phải dùng chiêu trò để quyến rũ anh!

Anh ta nghe vậy thì cạn ngôn, mới bắt đầu khám cho cô. Lúc băng lại vết thương hắn cố tình chạm mạnh vào, trực tiếp đổ thuốc lên để khiến cô đau rát.

Nhưng gương mặt cô vẫn như vậy lạnh lùng, vô cảm, ánh mắt đỏ thẫm yên tĩnh ko 1 gợn sóng. Thuần khiết và tà mị, bí ẩn. Hắn vô cùng kinh ngạc khi nhìn cô, chẳng lẽ cô đã thay đổi rồi sao???

Sau khi xong việc hắn bỏ đi, mẹ cô Lãnh phu nhân đi vào. Cô nhìn bà hỏi:
- Khi nào con đc xuất viện vậy mẹ?!
Bà Lãnh ôn nhu trả lời:
- khoản....2 tuần nx!_ Bà ns xong làm cô hụt hẫng. Và cô bắt đầu hành trình 'ĂN VẠ' của mik.......

-------------------------------------------

( À...ừm, Rin bt chuyện của Rin viết chắc ko hay. Nên mong m.n bình luận góp ý cho Rin để Rin sửa những chỗ còn sai sót và Vote để Rin có thêm động lực nha~

Rin muốn chuyện của mik có điểm nhấn riêng 🙁. Nhưng mà Rin hok bt nên làm j đây......(。ŏ﹏ŏ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro