Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 6: Lời hứa và trách nhiệm

。・:*:・゚★,。・:*:・゚☆

Ma...

Là một sinh vật không hề tồn tại ở Trái Đất. Chẳng qua chỉ là trí tưởng tượng của con người mà thôi. Vì thế, chẳng ai có thể xác định được liệu ma có thật hay không?

Nhưng giờ đây, Akano—cô gái tóc bạc hà đang chứng kiến ba con ma lơ lửng trước mặt mình.

Thường thì con gái khi thấy ma đều rất sợ và hét toáng lên. Akano thì khác, cô đã quá quen với việc này.
Ngày xưa, có người bạn thường kéo cô đi xem phim kinh dị, nên giờ cô đã miễn nhiễm với những thứ tâm linh.

Grim, con mèo bên cạnh, thấy cô đứng bất động, không nói một lời.

"Hihihihihi, cô bé tóc xanh này khác với những người khác chúng ta gặp trước đây nhỉ?" Con ma ốm nhất nói, trong khi hai con ma còn lại gật đầu đồng tình.

"Những ai từng ở đây đều sợ chúng tôi và bỏ chạy hết rồi."

"Chúng tôi đang kiếm một người bạn ma mới suốt thời gian qua đấy, còn cậu thì sao?"

Akano vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, lặng lẽ quan sát chúng. Cô nheo mắt, không hề có ý định bỏ chạy như những người trước đó.
Grim, đứng bên cạnh, thì vẫn chưa hết bàng hoàng, lông dựng đứng.

Grim run rẩy bám chặt vào chân của Akano. Nhưng ngay khi nhận ra mình đang tỏ ra sợ hãi, nó nhanh chóng lấy lại tinh thần, hất mặt đầy kiêu hãnh: "Ma thuật sư vĩ đại Grim không sợ ma đâu!"

Nói xong, nó hít một hơi thật sâu và bắt đầu phun lửa một cách mất kiểm soát. Ngọn lửa xanh bay tứ phía, không có mục tiêu rõ ràng.

Akano hoảng hốt, vội né tránh những đợt tấn công vô tình của Grim, vừa nhảy sang một bên vừa hét lên

"Grim, dừng lại! Cậu đang làm mọi chuyện tệ hơn đấy!"

Nhưng con mèo vẫn nhắm tịt mắt, tiếp tục phun lửa bừa bãi. Những con ma chỉ đứng nhìn cảnh tượng trước mặt, cười khúc khích, dường như thích thú với sự hỗn loạn này.

"Nếu cứ tiếp tục thế này thì ngôi nhà sẽ cháy mất." Akano cắn răng, đầu óc nhanh chóng vận động để tìm cách giải quyết tình huống. Cô nhìn Grim và đưa ra một kế hoạch táo bạo "Grim, cậu muốn nhập học thì cậu phải hợp tác với tớ để đuổi mấy con ma này đi."

Grim, vẫn đang chìm trong cơn tức giận, lơ cô đi mà không thèm trả lời "Ta là thiên tài đấy, ta sẽ tự lo!"

Không còn cách nào khác, Akano quyết định tung ra con bài cuối cùng.

Cô hạ giọng, dụ dỗ "Nếu ngươi nhận lệnh của ta... thì ngươi sẽ được thưởng một hộp cá thật lớn!"

"Thiệt hả?" Mắt Grim ngay lập tức long lanh, hoàn toàn quên mất cơn tức giận lúc nãy.

Akano gật đầu chắc nịch "Đương nhiên là thật."

Với đôi mắt sáng rực, Grim liền thẳng người lại, đầy phấn khích "Vậy ta sẽ làm theo lời ngươi, nhưng nhớ giữ lời hứa đấy!"

Akano nhếch mép, thầm nghĩ việc dụ con mèo này thật quá dễ dàng. Cô đứng dậy, vào tư thế sẵn sàng, đôi mắt xanh biển sắc bén quan sát xung quanh. Khi thấy những bóng ma lơ lửng, cô lập tức ra lệnh.

"Grim! Hướng bên phải!" Akano hét lớn.

Grim nghe lệnh, lập tức phun ra một luồng lửa về phía con ma ở bên phải. Ngọn lửa cuộn tròn trúng mục tiêu, khiến con ma rít lên trong cơn đau "Trúng rồi! Cứ tiếp tục như thế này mà đuổi chúng đi!" Grim hét lên đầy quyết tâm, tiếp tục ra sức tấn công theo lệnh.

Ba con ma bắt đầu lùi dần, hoảng hốt trước sự phối hợp bất ngờ của cô gái và chú mèo nhỏ.

┊┊┊✧ ⁺ ⁺  °

Hiệu trưởng Crowley - người đứng đầu của học viện, tay cầm một hộp cơm đầy đủ thức ăn và nước uống, vừa huýt sáo vui vẻ vừa bước lên tầng.

"Chào buổi tối! Thầy thật tốt bụng khi mang bữa cơm tối cho em nè..." Ông hồ hởi nói nhưng đột nhiên khựng lại, ánh mắt mở to khi thấy cảnh tượng trước mặt.

Trước mắt ông là Akano, cô gái tóc xanh bạc hà đang gục xuống sàn cùng với chú mèo đen Grim. Xung quanh cả hai là những vết lửa xanh còn sót lại, hắt lên không gian một ánh sáng kỳ dị.

"Ơ... Chuyện gì đã xảy ra ở đây?" Crowley bàng hoàng hỏi, không khỏi ngạc nhiên trước những dấu vết còn sót lại của một trận chiến vừa diễn ra.

Crowley quan sát kỹ một lượt và đột nhiên nhận ra người quen thuộc trước mặt "Khoan đã! Ngươi là con mèo đã gây náo loạn buổi lễ khai giảng! Lẽ ra ngươi đã bị đá ra ngoài rồi, sao ngươi lại xuất hiện ở đây?"

Akano và Grim từ từ ngồi dậy, dần dần tỉnh táo lại.

Akano xoa hai bên đầu của mình để giảm đau, còn Grim, sau khi lấy lại sức, lập tức chỉ thẳng vào Crowley, tự mãn nói "Ta đã bắt lũ ma đó, nên ngươi phải cảm tạ ta!"

Crowley bối rối "Hả? Ý ngươi là sao?"

Akano, lúc này đã hoàn toàn tỉnh táo, đứng dậy và nói với vẻ bình thản "Có vẻ như ngài đã quên mất việc nhắc tôi rằng nơi này có ma, phải không?"

Hiệu trưởng Crowley hơi ngập ngừng, ánh mắt lảng tránh cái nhìn của Akano.

Sau vài giây, ông ấy lúng túng cười, cố gắng thay đổi chủ đề "À, ừm... Vậy thì... bữa tối của em đây." Ông nhanh chóng đưa hộp cơm cho Akano, cố tỏ vẻ bình thường như thể không có chuyện gì vừa xảy ra.

Akano nhận hộp cơm với cái nhìn hoài nghi, nhưng không nói gì thêm. Grim thì nhảy lên vai cô, liếm môi "Cơm thì được, nhưng nhớ cái hộp cá mà ngươi hứa với ta đấy!"

May mắn thay, trong hộp cơm có vài lát cá. Akano khẽ mỉm cười khi thấy Grim nhìn chằm chằm vào miếng cá, mắt lấp lánh. Cô lấy nĩa riêng, nhẹ nhàng đút cho Grim.

Grim vui mừng gặm lấy miếng cá, vừa ăn vừa kêu lên "Ngon quá! Đây mới là phần thưởng xứng đáng cho một thiên tài như ta!"

Hiệu trưởng đưa tay lên cằm và nhìn cả hai, thầy ấy giải thích rằng toà này này bị bỏ hoang bởi các con ma ở đây đã hù doạ học sinh. Akano đổ mồ hôi "Cũng đúng, ai lại đi sống với các con ma."

Akano và Grim đồng thanh than thở, cảm thấy vừa mệt vừa chán nản khi nghe lời yêu cầu kỳ quặc từ Hiệu trưởng Crowley.

"Thầy nghiêm túc đấy à?!" Akano hỏi, giọng đầy tuyệt vọng.

Nhưng Crowley chẳng hề bận tâm. Ông ta cười khúc khích, cầm bình biến hình và uống một ngụm. Ngay lập tức, cơ thể ông bắt đầu biến đổi. Mắt ông trở nên lấp lánh, cơ thể mờ ảo, và ông bay lơ lửng trong không khí như một con ma thực thụ.

"Nào, bắt đầu thôi!" Crowley nói với giọng ma quái.

Akano cảm thấy lạnh sống lưng, trong khi Grim, lần này, không còn can đảm nữa, bắt đầu run rẩy.

"Chúng ta lại phải làm lại sao?" Akano lẩm bẩm, chuẩn bị tinh thần cho một cuộc đối đầu mới...

┊┊┊✧ ⁺ ⁺  °

  Sau trận chiến căng thẳng với Crowley, hành lang trở nên đặc biệt khó chịu. Không khí vừa lạnh lẽo do sự hiện diện của ma thuật, vừa nóng bức từ những đợt lửa phun ra khi Akano và Grim phối hợp chiến đấu.

Mái tóc xanh bạc hà của Akano rũ xuống che kín khuôn mặt, hai bím tóc vốn ngay ngắn nay đã xõa ra, tơi tả và lấm lem. Cô cúi đầu thở dốc, toàn thân mệt mỏi sau cuộc đấu.

Grim nằm dài trên sàn, lông nó bị cháy sém vài chỗ, thở phì phò nhưng vẫn cố tỏ ra bình thản.

"Thiệt là... mệt quá!" nó than vãn.

Akano khẽ liếc nhìn Grim, rồi quay sang Crowley, người đã quay lại hình dạng ban đầu. Ông ấy vẫn mỉm cười đắc ý, như thể tất cả chỉ là một trò chơi với ông.

"Không thể tin được, em có thể khiến quái vật nghe lời mình. Kể từ buổi lễ chào mừng, linh tính của thầy đã mách bảo điều gì đó," Crowley nói, đôi mắt lóe lên sự hào hứng. Akano đứng dậy, phủi bụi trên quần áo. "Em chỉ là chỉ hướng cho Grim thôi mà?"

"Không không, đây là một tài năng đấy, Akano-san!" Crowley nghiêm túc. "Rất ít ai có huấn luyện quái vật như em. Điều đó không phải ai cũng làm được đâu, đặc biệt là với một con quái vật ương bướng như Grim."

Akano nhìn qua Grim, thấy nó vẫn đang nhai ngấu nghiến phần cá trong hộp cơm, không mảy may để ý đến cuộc trò chuyện. Cô nheo mắt, rồi quay lại nhìn Crowley với nụ cười ranh mãnh.

"Vậy thì... thầy có thể cho phép Grim ở lại ký túc xá với em được không?" cô hỏi với giọng nhẹ nhàng nhưng đầy ẩn ý.

Crowley lúng túng, "Gì cơ? Ở với quái vật à? Điều đó..."

Akano nghiêng đầu, đôi mắt cô long lanh nhưng sắc sảo "Chắc là thầy không nỡ để một đứa con gái nhỏ nhắn như em ở lại một mình với ma đâu nhé?" Cô cố tình nhấn mạnh, như thể đang đặt ông vào thế bí.

Crowley nhíu mày, ngước lên trời đầy suy tư. Ông hiểu rằng nếu từ chối, Akano sẽ không dễ dàng bỏ qua. Cuối cùng, ông thở dài "Được rồi, nhưng em phải đảm bảo không có thêm rắc rối nào nữa đâu nhé!"

Akano cười tươi, như vừa đạt được mục đích "Cảm ơn thầy!"

"Thế nhưng," Crowley nhấn giọng, "em không được Gương Bóng Tối chọn, còn con quái vật này cũng không được chấp nhận, nên thầy sẽ không để cả hai ở đây ăn bám đâu!"

Akano thoáng rùng mình, cô có cảm giác Crowley sắp đề xuất gì đó chẳng mấy dễ chịu. Nhưng cô vẫn bình tĩnh đáp lại "Nhưng chuyện triệu hồi em đến đây là trách nhiệm của nhà trường mà."

Crowley thở dài giả vờ mệt mỏi, như thể đang cân nhắc một điều lớn lao "Thầy biết. Vì vậy... thầy sẽ cho em ở ký túc xá này miễn phí."

Akano vừa định mỉm cười thì Crowley lập tức tiếp lời "Nhưng các em phải tự trả tiền thức ăn!"

Nụ cười của cô vụt tắt, thay vào đó là vẻ mặt ủ rũ. Một đứa con gái không mang theo ví tiền như cô, chưa kể đơn vị tiền tệ ở thế giới này chắc chắn chẳng giống gì với nơi cô đến.

Grim thì vẫn thản nhiên liếm mép, chẳng hề hay biết đến sự lo lắng của cô.

"Còn tiền phải trả.... À đúng rồi." Akano phòng hờ.

"Không cần phải phòng hờ vậy đâu," Crowley cười khẩy "Thầy chỉ nhờ em làm vài việc nhỏ như bảo trì khuôn viên thôi."

Cả buổi, họ trao đổi qua lại về những nhiệm vụ mà Akano cần hoàn thành. Những công việc như vệ sinh trường học, tưới cây, lau kính và những việc khác không quá nặng nề.

Đổi lại, Akano sẽ có sự tự do nhất định tại học viện. Cô được phép ra vào thoải mái thư viện, một đặc quyền quý giá giúp cô tìm cách trở về nhà.

Mặc dù mệt mỏi với những điều kiện mà Crowley đưa ra, Akano không thể phủ nhận cơ hội này. Cô thở dài và gật đầu, chấp nhận công việc.

Nghe xong, Grim lập tức than thở "Ta là thiên tài, sao lại phải làm mấy việc vặt vãnh này chứ?" Nó mè nheo, không hề giấu giếm sự bất mãn. Nhưng xui thay, hiệu trưởng Crowley lập tức giơ tay, cười nham hiểm "Nếu không muốn, tôi sẽ đuổi ngươi ra khỏi trường ngay lập tức."

Grim giật mình, lông dựng đứng lên vì sợ hãi. Sau vài giây lưỡng lự, nó miễn cưỡng đồng ý, miệng lẩm bẩm gì đó về việc "bị ép buộc."

Crowley vui vẻ gật đầu "Tốt lắm! Vậy thì, từ ngày hôm nay, cả hai sẽ trở thành người lau dọn của Night Raven College." Akano chỉ có thể cười méo, còn Grim thì trông như sắp khóc, nhưng không ai dám phản đối thêm.

。・:*:・゚★,。・:*:・゚☆

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro