Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

THIRTY: 1618 m/h

Haitani Ran ghét cảm giác này. Lúc 4 giờ sáng, hắn bị cái lưng đau mỏi đánh thức, gắng gượng ngồi dậy nghe tiếng cột sống răng rắc mà Ran cảm thấy mình tưởng chừng đã bước vào thế giới bất ổn của Izuru.

Nhìn sang bên cạnh, ai kia nhắm mắt ngoan ngoãn một cục tròn vo nhoài ra bàn mà ngủ. Trông thật mềm mại, lại còn má bánh bao nữa chứ?

Ran cười đến ngẩn ngơ, nắm nắm tay cho bớt lạnh rồi mới chạm lên má Izuru, ấn ấn, nhéo nhéo. Thiếu niên ngồi chơi một mình lúc 4 giờ sáng cũng vui vẻ lắm.

Nhưng Izuru lại không yên ổn như vậy, chân mày nó bắt đầu nhíu lại, dường như giấc ngủ không yên ổn. Bàn tay siết chặt, bất an lẩm bẩm những từ vô nghĩa. Ran vội vàng ghé lại gần, vuốt lên đầu lông mày nó, chầm chậm vỗ về:

"Izuru, ổn rồi mà. Không có gì đáng sợ hết, ngủ ngoan nào..."

Izuru bất chợt nắm lấy tay Ran, đôi mắt tím mệt nhoài đầy mê mang cùng thống khổ. Người kia cầm lấy tay Ran, im lặng nhìn hắn, chẳng có chút phản ứng nào. 

Như thể ác mộng đã dày vò Izuru đến tê liệt.

Có chút ánh sáng ở đâu đó lấp ló sau xuyên qua tấm kính của sổ trong suốt, lướt nhẹ qua đôi mắt ấy.

Màu tím phủ bởi một làn nước khẽ sóng sánh, đau đớn trong ánh mắt ấy hóa thành nước mắt tràn khỏi khóe mi.

"Ranran... em lại đến trong giấc mơ của chị à?"

Lời thoại này quá mức ngọt ngào, nhưng sự đau đớn của Izuru lại như cả tấn cà phê đen nguyên chất đổ vào miệng Haitani Ran.

Đắng.

Ran vuốt nhẹ lên tóc Izuru, để lộ ra đôi mắt vẫn còn đỏ ửng và dường như nước mắt chẳng thể nào ngừng được.

"Đúng rồi, em lại đến đây."

"Em đừng đến nữa được không?"

Bàn tay đang vuốt ve mới tóc Izuru của hắn khựng lại trong phút chốc rồi lại như chưa có gì xảy ra mà trầm giọng hỏi: "Vì sao Izuru không muốn em đến chứ?"

"..."

"Vì giấc mơ của chị vẫn luôn là thảm kịch, em sẽ bị thương đấy."

Nhìn cái vẻ mơ màng của Izuru, Ran cảm thấy chị gái này hôm nay uống không ít đâu. Cơ mà vậy càng tốt.

"Vậy thì em càng phải đến rồi, em không thể để Izuru bé con chịu đựng những thứ đáng sợ ấy một mình được đâu."

Đối diện với đôi mắt tím chìm trong thống khổ của người kia, Ran cảm thấy vô cùng chán ghét. Hắn không muốn nhìn thấy bất kì ưu phiền nào trong mắt Izuru.

Vì thế Ran hôn xuống đôi mắt ấy.

"Nào, giờ thì bé ngoan cần phải đi ngủ. Tất cả, tất cả những thứ đáng sợ kia, em sẽ đuổi hết đi giúp chị."

Lúc say Izuru ngoan lắm, Ran nói gì cũng nghe. Nó khẽ chớp mi mắt ướt nhèm, ánh nhìn mông lung gửi đến thiếu niên đối diện: "Cảm ơn Ranran nhé."

Ran dùng ngón cái quệt nhẹ vệt nước còn sót lại trên má Izuru, âm thanh trầm ấm thủ thỉ trong màn đêm tĩnh lặng: "Không có gì, là trách nhiệm của em mà."

.

Mở mắt ra, Izuru phát hiện bản thân đang nằm trên giường trong phòng mình. Dùng tay day day trán cho bứt chếnh choáng vì cơn say đêm qua, nó cố gắng nhớ lại những chuyện xảy ra. Hình như nó về nhà, sau đó Ran đến? 

Càng nhớ lại đoạn sau, Izuru càng thấy bất ổn, nhìn chung là cũng nhức cái đầu. Đúng lúc này cái người cao kều tóc hai bím ló mặt từ sau cửa:

"Chào buổi sáng, Izuru bé con, ngày đầu tiên của tuổi 16 vui vẻ nhe."

Izuru nhìn Ran đeo cái tạp dề hồng nhạt của mình, trên tay còn cầm cái muôi, dáng vẻ vô cùng đảm đang. Càng nhìn càng thấy nhức cái đầu:

"Em... đang nghịch cái gì vậy?"

Ran nhăn mày, vẻ mặt oan ức: "Ai nghịch gì đâu? Người ta dậy sớm làm bữa sáng cho chị mà."

Izuru có hơi lo lắng cho cái bếp nhà mình, phất tay: "Em ra ngoài đi, chị thay đồ."

"Cần em giúp không?" Vô tội - ing

Izuru ném gối: "Cút."

Thay đồ xong Izuru phi ngay vào bếp và thật sự ngỡ ngàng. Ran đang nấu ăn thật, còn khá nhuần nhuyễn là đằng khác. Ờm, có lẽ đây là kĩ năng chung của bậc anh chị cả chăng?

"Em không biết chị thích ăn gì nên làm đại vài món thường ăn thôi, đừng chê nha."

Izuru ngồi vào bàn, hơi bối rối: "Không đâu, chị thấy ổn mà."

"Ỏ? Chị mà chê là biết tay em liền." - Ran đặt cốc sữa xuống  cạnh Izuru, cười duyên dáng.

Izuru: ???

Em tính làm gì chị chớ?!

Izuru hơi rùng mình, uống một hớp sữa nóng cho lên lại tinh thần. Ran ngồi xuống phía đối diện, miệng tủm tỉm mãi xem chừng vui vẻ lắm:

"Mời chị ăn sáng."

"Ừm, mời em dùng bữa."

Bữa sáng đơn giản gồm cơm nấm Shimeji, trứng cuộn phô mai, súp miso và cá thu nướng. Nhưng chắc do tâm tư của người có tình nên trông nó vô cùng ngon miệng. Hạt cơm trắng mẩy, mềm mại nóng hổi lẫn với nấm shimeji thơm ngọt. Trứng cuộn phô mai siêu ngon, cá thu nướng vừa tới, súp miso rất hợp miệng Izuru. Nhìn chung là 1000 điểm hoàn hảo không vết xước.

Tiếng bát đũa thi thoảng lách cách, rèm cửa hôm nay có chút khác với mọi hôm. Hôm nay nó được buộc lại gọn gàng, nắng sớm cứ thế trải lên sàn gỗ, ôm lấy cánh hoa dành dành trắng xin ở góc phòng, hạt bụi li ti bay bay nơi ô cửa. Trong phòng ăn mùi thơm của đồ ăn vương vấn ấm lòng. Ánh mắt thiếu niên như mọi khi say mê không một chút giấu giếm.

Izuru im lặng ăn cơm, chịu đựng cái nhìn kì quái của Ran. Vành tai chậm rãi đỏ lên, dưới ánh nắng mang một vẻ hồng thấu tinh xảo khó nói.

Ran đương nhiên nhìn thấy, hắn nhịn cười, dời tầm mắt.

Làm Ran khá ngạc nhiên là việc Izuru ăn rất nhanh. Không phải nó ăn vồ vập mà kiểu miếng ăn rất nhỏ nhưng nhai nuốt rất nhanh, Ran nhíu mày, không phải chị gái này có bệnh dạ dày sao, ăn như ma đuổi thế này chẳng mấy mà bệnh thêm nặng.

"Em biết là mình nấu ngon nhưng chị ăn từ từ thôi nào."

Izuru ngơ ngác: "Nhanh lắm sao? Chị không chú ý."

"Chị ăn còn nhanh hơn em nữa, chậm lại, nhai kĩ vào nếu không sẽ khó tiêu đấy."

Izuru lâu rồi mới được người ta quan tâm nhỏ nhẹ các thứ, cảm thấy vô cùng ngượng ngùng gật đầu. Ran vừa ăn vừa nghĩ linh tinh, tự hỏi Izuru rõ ràng không phải kiểu người ăn uống vội vàng như vậy sao lại có thói quen này ta?

Nhưng mà cũng chỉ là thắc mắc vu vơ vậy thôi, ngay khi Izuru đeo tạp dề để rửa bát thì Ran đã nhanh chóng bị vòng eo mảnh khảnh của nó thu hút.

"Ô chị ơi cho em xin in4 ba vòng với?"

Izuru tay cầm giẻ rửa bát vẻ mặt khó tin nhìn Ran như một tên biến thái: "Mố? Mì chọt số?"

Ran tự cho là tinh tế: "Nếu chị thấy tự ti thì em sẽ chỉ hỏi vòng 2 và 3 thôi nhé?"

Ngay sau đó cậu chàng ăn nguyên cái giẻ lau bếp vào mặt.

"Cái đồ bất lịch sự, chị đây không hề tự ti về vòng 1 nhé!"

"Thế vòng 1 chị nhiêu?!" - Câu hỏi đầy tính khiêu khích.

Izuru bị khích thật, lỡ mồm nói toẹt ra: "Cup C đó biết không?!"

Ran biết là chị ta sẽ bị khích nhưng mà nghe được đáp án hắn vẫn trợn mắt nhìn xuống vòng 1 không hề hiện hữu trên người Izuru:

"Hả? Chị nói gì cơ? Cup C???"

Izuru vênh mặt: "Chính xác!"

Ran bật cười: "Này nhé, dù em không đọc nhiều sách nhưng em vẫn biết về cup ngực đấy, nói phóng đại thì cũng vừa vừa thôi nha."

Izuru: Đồ con chos.

Ngay sau khi cười ha hả dược 5 giây, Ran được Izuru thân thiết túm cổ ném ra ngoài cửa nhà cười tiếp. Ai đó mặt cực dày, nói vọng từ cửa vào:

"Izuru đừng giận nha, em chỉ trêu tí xíu thôi. Em rất tin tưởng chị cup C mà cho dù đôi mắt em không nhìn thấy nhưng trái tim này luôn lắng nghe lời của chị."

Izuru cầm cái chổi trong tay chạy ra đập Ran túi bụi.

.

'Reng reng renggg'

Izuru chậm rãi ôm chồng đề ôn thi bước trên hành lang, tiếng chuông hết tiết vang lên kéo lấy suy nghĩ vẩn vơ của nó. Đúng lúc này tiếng chân huỵch huỵch từ xa đến gần, Izuru nhìn lên thì thấy con bé Hana và Akuma đang chạy thục mạng trên hành lang. Nó nhíu mày, lên giọng:

"Này đừng có chạy trên hành l--"

Hai đứa ranh kia tự cho là biết điều bám vào cửa sổ hành lang phi ra ngoài sân.

Izuru: "Big gan!"

"Kệ tụi nó đi, tại hôm nay căng tin bán bánh mì kẹp yakisoba đấy." - Tenshin lại gần bê lấy chồng đề trên tay Izuru, như có như không bao che cho 2 đứa em nhà mình.

Izuru vẻ mặt chán ghét nhìn sang Tenshin: "Anh hàng ngày nấu cơm cho tụi nó kiểu gì mà để tụi nó phải đói khát thế kia?"

"Này, cất cái mắt đi. Tao không có ngược đãi tụi nó."

.

Tenshin xoay xoay cái bút mới được Akane tặng, vẻ mặt đắc thắng của kẻ có người yêu khiến Izuru chỉ muốn đập cuốn từ điển Anh - Nhật trên tay vào đầu anh ta. Hana và Akuma mang về hai chiếc bánh mì kẹp yakisoba từ phía chiến trường của hơn 1000 học sinh phía xa kia, trông hai đứa tàn tạ ghê lắm.

Akuma tay cầm cái bánh lon ton chạy như một đứa trẻ thieunang: 

"Izuru ~~~~~~"

Izuru cầm từ điển che ngang miệng: "Oẹ."

Tenshin tròn mắt: "Tao vừa nghe nhầm à?"

Izuru vô cảm nắm đầu Akuma đáng xán lại gần vứt sang một bên: "Anh nghe nhầm rồi."

Bất chấp việc bị ghẻ lạnh, Akuma cầm chiếc bánh mệnh danh ngon nhất căng tin trường dí vào mặt Izuru:

"Thân ái! Hãy nhận lấy tấm lòng này."

"Tao có mang bento, bụng yếu, không ăn ngoài."

Akuma: "Dạ ;-;"

Tenshin nhìn sang chỗ Izuru, rồi nhìn lại đứa em út Hana với chiếc bánh kẹp yakisoba thơm lừng trong tay:

"Hana, mày biết đấy. Anh không mang bent--"

Con bé há mõm đớp hai phát hết cái bánh: "Kệ anh."

Tình anh em như trời long đất lở.

Hết nói nổi, Tenshin quay sang đứa em trai Akuma đang định mở lời thì cổ họng nghẹn cứng. Đơn giản vì thằng nhãi kia lấy mỹ danh là đau lòng vì bị từ chối mà ăn hết hai cái bánh kẹp yakisoba, một cái bánh nhân kem, hút rột rột hết luôn hộp sữa chuối của anh.

Một lần nữa.

Tình anh em như trời long đất lở.

_________ tôi comeback sau chuỗi ngày học hành hộc máu mõm

(1618 m/h: Từ đỉnh đến chân ngực rơi vào khoảng 16 - 18 cm là được cup C nha. Hmm, cup C được tính là khá to đấy  =)))

Các tình yêu ngủ ngon, mùng 8/3 vui vẻ nhe ~



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro