Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 18

Cạch 

Cửa cung mở ra , Sanzu nhanh chóng bc từ ngoài vào , y đi lên vài bước rồi cúi người hành lễ .

" Thần thiếp thỉnh an hoàng thượng "

" Ừm , Đứng dậy đi " Gã không để lộ biểu tình gì nói với y

Thấy thế y đứng dậy , lấy tay phủ nhẹ tà áo rồi đi lại gần gã cất giọng gọi :" Bệ hạ ? "

Y vừa đi lại gần gã đã kéo y vào lòng ôm ấp .

" Trẫm hôm nay có chút mệt , hôm nay ko thị tẩm...ủy khuất nàng rồi "

Y nghe thế ngước lên nhìn gã rồi nói : " Không có , không ủy khuất thần thiếp chút nào , được phân ưu với bệ hạ là phúc của thần thiếp , sao lại ủy khuất được ."

Gã nghe y nói thế thì bật cười , véo má y .

" Cái miệng nhỏ của nàng , ngọt như đường vậy "

Y cũng mỉm cười hơi tránh né tay gã . Trong lòng thầm nghĩ " ụ má bỏ ra coi , đau gần chít "

Đang nói cười chợt gã khựng lại , lấy cả hai tay áp mặt vào mặt y rồi cau mày .

" Bệ hạ ?..... Sao ạ ? " Y hơi ngơ ra khó hiểu nhìn hành động của gã 

" Sao người nàng lạnh quá vậy ?! " Vừa nói gã vừa rờ tay y rồi bất ngờ vì thân nhiệt của người trước mặt 

" Trẫm nhớ trẫm đã sai A Hỉ ban cho cung nàng rất nhiều than Hồng La sao người nàng lạnh như vậy ?! "

Rồi  gã toan gọi A Hỉ vào hỏi thì y cất tiếng 

" Bệ hạ ! Đúng là người có ban than Hồng La cho thần thiếp nhưng....nhưng mà ...." Sanzu nhanh chóng ra vẻ đáng thương , hốc mắt chưa gì đã ngập nước như sắp khóc đến nơi vậy .

Hoàng đế thấy y như thế thì vội ôm lấy y dỗ dành :" Trẫm ở đây , ai bắt nạt nàng , nàng nói cho trẫm nghe , nói cho trẫm nghe  được không ? "

" Hức....a ... Hoàng thượng ....đám... hức nô...tài ...đó ..." Y ôm chặt lấy gã , nức nở cáo trạng .

Gã nhíu mày hỏi :" Nô tài ? Ai dám hỗn xước như vậy ?! "

" B-bệ hạ ! Đám nô tài ở trong cung luôn nói rằng bệ hạ chỉ nhất thời hứng thú với thần thiếp ....hức... ân sủng sẽ không dài nên bọn chúng luôn ăn bớt than c-của người ban cho thiếp ....hức " Y run giọng nói 

" Thần thiếp sợ lạnh , hôm nay đáng lẽ còn 1 chút than thì nô tài của Trữ Tú Cung tới , nói Kì thường tại hết than mà cô ta được lật bài hôm nay nên họ tới cung thiếp lấy chỗ than đó đi rồi , ..... N- nhưng người đừng trách thần thiếp nhu nhược , t-tại họ nói Kì thường tại rất được sủng ái , nói thần thiếp mới được ân sủng thì nên biết điều .... Thiếp ko muốn mất đi ân sủng mới có lại được của hoàng thượng n-nên là...."

Rầm ! 

Hoàng đế tức giận đập bàn đứng dậy .

" A ! Bệ hạ.... người đừng tức giận..." Y kéo nhẹ vạt áo của gã cúi mặt nói

Hoàng đế quay sang nhìn y bày ra vẻ mặt muốn trách rồi lại thôi , cuối cùng cũng  nói :" Chuyện như vậy mà nàng lúc vào đây còn ko chịu nói cho trẫm , có phải nếu ta không hỏi thì nàng cũng không định nói với trẫm luôn ko ?! "

" .... Chỉ là thần thiếp thấy người mệt mỏi vì chính sự , chút chuyện hậu cung nhỏ nhặt này ....Nếu có nói thì cũng là nói với hoàng hậu , thần thiếp không muốn người phiền lòng.....thần thiếp sai rồi ,là thiếp có lỗi  ."

Nhìn bộ dạng ngoan ngoãn nhận lỗi dù  chẳng làm  sai của y khiến gã không nỡ mắng tiếp , gã cúi người lại gần xoa đầu y , dỗ dành :" Được rồi , trẫm không trách nàng , cũng muộn rồi.... chúng ta đi ngủ , ta dỗ nàng đi ngủ ... được không ? "

Y lau nước mắt   không trả lời gã cũng  không thèm nhấc chân đi ngủ , hoàng đế thở dài nhìn y .

" Sao ? Nàng dỗi trẫm ? ...." Nói thế nhưng vừa nói gã vừa bế y lên đi về phía giường .

" Cũng chỉ có nàng dám dỗi trẫm "

.....

Trữ Tú cung 

Xoảng ! 

CHOANG ! 

" Aaa ! QUYÊN TẦN !  CÔ TA DÁM MÊ HOẶC HOÀNG THƯỢNG !!! CÔ TA DÁM TRANH ÂN SỦNG CỦA TAAA..."

" Nương nương ! Nương nương , người bình tĩnh lại đi mà , người đừng ném nữa ..."

Hết tiếng đập chén đĩa , bình sứ rồi tiếng gào thét điên loạn khiến Lan phi đang ngủ ngon cũng giật mình tỉnh giấc .

Cạch , tỳ nữ bên ngoài đi vào thắp nến thì thấy hắn ngồi chiễm chệ trên ghế xoa hai bên thái dương hỏi

" Ai mà ầm ĩ quá vậy ?! Đêm rồi không cho ai ngủ sao ?"

"Dạ thưa nương nương là... Kì thường tại ạ ! "

Mặt Lan phi thể hiện sự khó chịu thấy rõ nói :" Tính tình như điên như dại , ta chẳng hiểu tại sao cô ta lại nhận được ân sủng nữa , lại còn xếp vào Trữ tú cung ở đúng là phiền phức ! "

" ... Mà không phải cô ta được lật thẻ hôm nay à , sao giờ này rồi mà còn ở đây làm loạn ? "

Tỳ nữ cung kính cúi đầu trả lời

" dạ nương nương , là do hoàng thượng đổi ý triệu Quyên tần tới nên Kì thường tại mới như vậy ạ "

Nghe thế Lan phi nhếch mép cười .

" Hừ , cũng đáng đời lắm , suốt ngày dựa sủng mà kiêu căng cuối cùng cũng bị hoàng thượng chán ghét ....! " Như vừa nhận ra gì đó hắn đập bàn đứng dậy kêu lên 

" Quyên tần !  Ngươi nói là Quyên tần sao ?! "

Ả nô tỳ giật mình quỳ rạp xuống đất run giọng :" v-vâng nương nương "

Lan phi tức giận siết chặt tay , hắn đang rất bực mình , bao nhiêu công sức của hắn bỏ ra thế mà vẫn để Quyên tần phục sủng .

Tiếng la hét quát tháo của Kì thường tại lại càng khiến đầu hắn ong ong 

Rút dây da ( ở đây là dây để quất ngựa )ở trên tường xuống hắn lườm  tỳ nữ đang quỳ dưới sàn .

Ả tỳ nữ tưởng mình sắp bị đánh thì rụt người xuống nhưng Lan phi lại đi qua ả nói 

" Tới viện của Kì thường tại .... dạy dỗ cô ta một chút ..."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro