2
Sáng sớm dậy... Cũng là khoảng 5 - 6 giờ sáng... Cô có thói quen dậy sớm để tập kiếm đạo một lát . Tưởng kiếp trước tưởng cây súng và thanh katana mình đã cất rồi. Nhưng không ngờ lúc cô về nhà bọn nó lại xuất hiện trên bàn. Bản thân dùng khăn lau cho nó và lẩm bẩm" nếu bọn bây đã theo tao... Thì tao không khách sáo."
Nhưng có điều hơi lạ, cây katana của cô nó trở nên thu nhỏ lại lưỡi kiếm thì phải . Và...biến thành cây dù rồi. Hơi khó tin nó còn khuyến mãi cho cô 1 cây đoản đao dài khoảng gần nửa mét. Nhưng may súng vẫn như cũ.
Quay trở lại, cô đang ngồi sofa , dùng bữa sáng, thêm một tách cà phê và đọc sách....mặc trên người sẵn bộ đồ quản gia như chờ đợi . Lật từng trang sách tâm lí học bằng tiếng pháp vừa đọc vừa nhâm nhi cà phê.
Mọi thứ đang ổn thì bỗng có tiếng nhấn chuông à không, đạp cửa mới đúng. Nhưng ai cũng được nhưng đừng là cái tên đầu hồng ồn ào đó.
Nhưng đời mà, ghét của nào trời trao của đó. Mở cửa ra đập cửa là cái tên đầu hồng đập cửa phá nhà cô còn la oai oái " con khốn kia ra mở cửa" . Dù có hơi khó chịu và nhíu mày đôi chút nhưng cũng mở cửa cho hắn " vào đi" xong rồi cô bước vào trong mặt kệ tên điên nào đó đọc hết trang sách và uống nốt tách cà phê.
Hành lí cô chỉ nằm gọn trong một vali kéo cỡ lớn Màu đen. Nếu thiếu gì bên đó thì mua sau.
Còn Sanzu hắn lúc này khó chịu không thôi " giờ này mà còn uống cà phê với đọc sách hả con kia... Trễ giờ rồi đi lẹ con lề mề".
" Này là do cậu trễ chứ không phải tôi trễ" tay chỉ nhẹ vào đồng hồ. Trả lời lại làm cho hắn không thể nào quê hơn . " Con vô dụng ... Có ngày tao hiếp chết mày" .
"Nếu cậu dám" cô trả lời lại. Uống xong cà phê. Cô thảnh thơi dọn dẹp đôi chút rồi kéo va li của mình quăng thẳng sau cốp xe hắn một cách thành thục , rồi ngồi vào ghế phụ lái đeo tai nghe lướt điện thoại. Hắn cũng mặc kệ bực tức thì tức nhưng vẫn phải chở con ả này về.
Còn đường đi vẫn bình ổn đấy nhưng sẽ ổn hơn nếu tên này chạy sẽ bình thường. Dù cô không kinh hồn bạc vía nhưng lỡ tông ai rồi bị vạ lây thì phiền lắm. Còn hắn thì lái xe như một tên điên vậy, nhưng cũng may là cũng tới nơi .
Bước xuống , hắn định xách vali cho cô thì cô nhanh tay tự kéo đi. Phong thái kiêu ngạo không kém phần thanh lịch bước đi. Đôi mắt bắt đầu tần số quét, từ ngoài cho tới xuyên thấu kết cấu ngôi dinh thự rộng lớn này.
Cô cũng thuận miệng nói chuyện với cái tên hồi nảy " này đầu hồng... Cậu tên gì" . Hắn cọc cằn trả lời "Sanzu " . Cô gật đầu bước vào,vừa vào là thấy 2 ông nội tóc tím đang ôm gái mần cái chuyện muốn mù mắt không ai khác là người hầu trong nhà.
Còn lại mấy thành viên còn lại thì đang xem phim cùng với Mikey. Cô lịch sự tiến lại chào hỏi " sáng tốt lành Mikey" . Điềm tĩnh mĩm cười , cậu ta gật đầu " giới thiệu"
" Ikenami Yuki"
" Tuổi?"
" 20 "
Nghe tới đây cả bang thấy rằng cô thật trẻ mà. Một cô em xinh đẹp mềm mại trẻ trung.
"Nghề nghiệp? "
" Quản gia"
" Sở trường ?"
" Không tiết lộ" cô mỉm cười bí ẩn , đưa trỏ ra dấu im lặng sau đó đẩy nhẹ giọng kính.
Lúc này các thành viên còn lại bắt đầu nhìn cô đánh giá sau đó mới bắt đầu giới thiệu.
" Ran " đầu sứa tóc ngắn .
" Rindou " đầu sứa tóc dài. Cô nhìn là biết hai anh em.
" Kokonoi Hajime" một người nhìn có vẻ IQ cao và đậm mùi sang, tóc trắng.
" Kakuchou" tóc đen hai mái ... Ừm nhìn có vẻ điềm tĩnh.
Sau khi chào hỏi theo kiểu lịch sự, Kokonoi san nhìn cô đánh giá " ngoài tiếng nhật cô còn biết tiếng gì không... " . Kakuchou nhìn hắn nói" không phải ai cũng IQ vô cực như cậu đâu..."
" Tôi đâu có hỏi cậu... Tôi hỏi cô ta mà ..." Rồi lại nhìn cô đợi câu trả lời nhưng có vẻ như không trong đợi lắm vì thấy tên kia nói cũng đúng.
Cô cúi nhẹ người mỉm cười nhẹ đẩy nhẹ gọng kính " tôi chỉ biết 1 2 thứ tiếng thôi.... Xin lỗi đã làm cậu thất vọng ." Lúc này anh dừa của chúng ta cũng có chút vui mừng vì sắp tới không bị đè bởi một đóng văn kiện " không sao cô biết tiếng gì nói đi.... ".
Cô với vẻ mặt suy nghĩ đăm chiêu nói " Anh, Đức, Pháp, Ý, Trung , Tây Ban Nha , Ả Rập... "Bắt đầu liệt kê 7 thứ tiếng. Làm cho họ đứng hình ba giây, còn anh dừa nhà ta đứng dậy mà trợn mắt" bắt cô ta lại,... Không được để cô ta nghĩ bảo vật của tôi đến rồi".
Cô nhìn hắn kiểu" có vấn đề gì sao" . Còn Mikey lúc này ngỏ lời" muốn gia nhập băng Phạm Thiên của bọn tôi không?" Ôi trời nghe tới đây , cô hơi sốc, tự dưng dô xã hội đen. Cô lắc đầu nói" thưa là tôi không có nhu cầu"... Còn Ran lúc này nói" vào đây cô sẽ có địa vị... Và danh lợi" . Cô vẫn lắc đầu " thưa là tôi không cần những thứ đó" .
Còn Mikey lúc này nơi mỉm cười" thú vị,... Không thích danh lợi... Địa vị vậy cô thích gì."
" Thích tiền, sợ không có tiền,... " Cô mỉm cười. Nói đến đây Kokonoi san gợi ý" trở thành thành viên cốt cán , sẽ có rất nhiều tiền và tự do ra vào dô ra kì nghĩ được nhiều" . Nghe đến kì nghĩ cô thấy thú vị nhưng vẫn trả lời" Tiền tôi đâu thiếu...". Lúc này cả đám muốn nổi khùng , ngay cả tên Rindou đang ôm gái cũng bực mình liền đuổi ả hầu đi.
" vậy cô làm quản gia làm gì..."
"Vì đam mê ..."
Cả đám bị cô trêu chọc, cô bật cười thành tiếng có đôi chút xinh hơn vì mất đi sự lạnh lùng hơn. Tự dưng cả đám bất lương này muốn cô cười mãi.
Nhưng thôi kiềm lại trở về gương mặt nghiêm túc nhìn họ " thôi được , lúc đầu tôi chỉ tính làm việc ở đây 5 năm thôi, gia nhập cũng không tệ...."
Họ đứng hình đôi chút vì thành công thuyết phục, nhưng hình như hớ ra là mình bị trêu chọc . Ôi con sông quê...
Lúc cô xách đồ đi lên cất đi với Mikey thì cả đám tá hoả hét lên" Yukiiiiiii.../ Con khốn..." Là tiếng cả bọn và thằng Sanzu. Ở chỗ cô , nếu các nữ hầu trong nhà này vẫn còn chỗ đứng thì sẽ quyến rũ và ăn nằm với mấy thằng cha kia, trừ Mikey vì cậu ta chỉ có Tayaki , Dorayaki và ... Trong lòng hiện tại le nói 1 chút đó là hình ảnh của cô . Cậu giới thiệu một căn phòng ừ kế phòng cậu , lầu 3 rất rộng và đẹp sạch sẽ... " Em... À cô ở kế bên phòng tôi ... Có gì cần cô tôi dễ gọi..." . Cô gật đầu cười" được rồi... Tôi hiểu .." bây giờ cô giữ luôn 2 chức vụ, thành viên cốt cán và kiêm luôn quản gia cái nhà này , hơi nhiều việc.
Cô thì sắp xếp đồ , cất nhẹ dù và một cái gói vải màu đen quấn dài. Đó là súng và đoản katana ngắn của mình . Còn Mikey lúc này nhìn cô đòi ăn Tayaki nhưng ngữ điệu có chút nũng "Yuki... Mikey muốn ăn Tayaki" . Cô nhìn cậu mà mỉm cười trước độ đáng yêu này " được.. cất đồ xong tôi làm cho cậu". Mikey gật đầu rồi đi xuống.
Cất xong xuôi, cô đi xuống vào bếp tìm nguyên liệu thì bạn biết gì không... Cái bếp hơi đóng bụi và trống trơn, làm cô mất gần 15 phút dọn dẹp. Tủ lạnh ngoài rượu ra thì chả có gì. Làm cô phải đi mua đồ . Trước lúc xuống nhà , lúc Mikey vừa đi thì cô liền cất súng trong người. Không phải cô giấu vì cô lười làm nhiệm vụ lắm. Quản gia đủ mệt rồi.
Cầm ví và túi xách nhỏ đựng ví tiền ra ngoài. Tên từ nảy giờ cứ có ý đồ với cô không ai khác đó là cái tên Ran, mặt đẹp nhưng tâm hồn đen như nhọ nồi
" Cô tính đi đâu đấy..."
" Đi mua đồ nấu ăn , nhu yếu phẩm ...."
" Vậy để tôi chở cô đi... "
" Vậy cảm ơn" dù không ưa lắm nhưng đi xe không tốn tiền thì mắc gì không đi. Cô đẩy nhẹ gọng kính mỉm cười, dù trên người không còn đồ quản gia thì vẫn là vest nữ màu đen. Nếu nhìn ăn như nam tổng tài cao cao tại thượng thì cô như nữ tổng tài uy quyền, lạnh lùng xinh đẹp. "
Cô và hắn đi đến trung tâm thương mại lớn , tới chỗ xe đẩy quăng cho hắn cái xe đẩy lớn . Hắn ngạc nhiên vì cái sự tò lớn của cái xe đẩy này... Nhìn cô
" sao lấy xe đẩy lớn thế... " .
" Vì nhà có nhiều miệng ăn".
" Nhưng cũng không đến nổi to như vầy..."
" Có đấy nhiêu đây chỉ đủ khoảng 1 tuần..."
Cô đến quầy bột đầu tiên, vì boss thích ăn Tayaki và bánh nhất nên phải mua . Cô cầm không nhiều chỉ lấy 4 5 túi lại 1 kí thôi, người ta nhìn cô còn tưởng cô mở tiệm bánh đấy. Xin thưa là lười nên mua một lần thôi, ...
Lược bỏ sương sương là tên Ran hiện tại hơi mệt mỏi vì đẩy xe đồ cho cô, công nhận cô thú vị thật đấy. Đó giờ hắn chỉ thấy con gái shopping quần áo túi , ... Nhưng so với cái núi chất xe này chả là gì cả. Còn cô thì mỉm cười nhìn hắn
" không phải anh nói giúp tôi sao. Nhanh lên đi chứ."
Trên xe đẩy đủ thứ, nào bột giặc,... Nước rửa chén, đồ ăn các kiểu đà điểu. Thề luôn không có cô cái nhà nó trống trơn, chỉ có bọn nữ hầu vô dụng không thôi. Mua xong lúc tính hoá đơn thì cả hơn 200000 nghìn yên đấy dù đã có chương trình khuyến mãi...
Tội nghiệp Ran Haitani , hắn mệnh danh là cốt cán băng phạm thiên có thằng em trai . 2 anh em đẹp trai sát gái và Bất lương ăn chơi... Nhưng hôm nay phải mình hắn xách hai túi đồ lớn. Cô cũng xách 2 túi, nhưng phải công nhận con gái gì mà khoẻ thế nhỉ. Đặt 2 túi là kính cốp xe của oto, 2 túi còn lại phải để phía sau ghế phụ. Quá nhiều.
Lúc trở về hắn đúng kiểu thân tàn ma dại mà xách đồ . Điều này làm cho cả đám bay lại thắc mắc.
" Sao mày tàn tạ vậy " Sanzu nó hỏi . Lần đầu tiên trong đời có người làm thằng này ra bả... Đi mua đồ cũng đáng sợ vậy à.
Nhưng bọn nó đâu có hiểu đâu tụi nó chỉ lo nhìn mặt hắn nhưng đâu nhìn tay hắn . Hắn quăng cho em trai 1 túi, thằng chó điên 1 túi , tụi nó cầm lên mà hú hồn
" Đù cái gì nặng thế..."
" Cái gì đây anh hai" Haitani Rindou lần đầu thấy anh hai mình đi mua đồ với gái mà về tàn tạ vậy thì cũng ngạc nhiên không thôi.
Lúc này cô mới đi vào xách 2 túi nhìn còn to hơn của hắn và nói" đàn ông gì mà yếu... Mua có chút đồ cũng mệt." Cô lắc đầu nhẹ để xuống đất vươn vai.
Kokonoi lúc này lục trong đóng đồ của cô mà ngạc nhiên nhìn cái hoá đơn dài hơn 1 mét" bột giặc, bột mì, bột nở .... Sữa, rửa chén... Baocaosu.... " Đọc tới cái cuối mà cả đám đen mặt cô nói cô còn trinh mà. 2 30 hộp loại 12 cái nữa chứ. Cả đám đàn ông đang suy nghĩ nhân sinh và đỏ mặt vì cái size ừ... Bằng của bọn hắn XL.
Mikey thì đen mặt còn cô thì bình thường nhún vai" thì tôi mua cho các cậu dùng mà tôi làm gì có cái đó mà dùng . " Đưa cho Kakuchou , Sanzu, Kokonoi, và 2 anh em nhà haitani " tự phân phát đi nhé". Xong cô đi xuống bếp làm Tayaki cho Mikey. Bỏ lại đám đó ngoài phòng khách .
Các bạn thấy không những con người đó đang đỏ mặt " quê quá mà" lúc này trong đầu còn tưởng cô như những con khác nữa chứ. Mà khoan mua cho bọn hắn , cái việc bọn hắn dẫn gái về nhà chưa nói cho cô biết mà. Là ai nói vậy.
Mặc kệ bọn họ cô thì lo cưng nựng vỗ béo vị vua của Phạm Thiên, không biết ăn uống làm sao mà thấy cậu gầy quá. Sau hơn nửa tiếng cô mang 1 dĩa Tayaki và Dorayaki lớn để lên bàn cho cậu ăn. Cậu ăn rất ngon miệng rồi nhìn cô trong đầu thầm nghĩ" ngon thật, còn ngon hơn ngoài tiệm" .
Nhìn cậu ăn mà bật cười , bản thân cũng uống trà đọc sách và ăn bánh cùng cậu. Cái bọn kia thì mò xuống thấy mùi thơm, thằng Sanzu tính bóng thì bị cô lấy đũa đánh " rửa tay".
Thế là cả bọn đua nhau xuống rửa tay rồi mới ăn mấy cái dĩa bánh trên bếp cô chừa sẵn . Dù là xã hội đen nhưng cô nhìn họ như trẻ con thế nhỉ.
Ran và Rindou giành nhau, Kakuchou và Kokonoi thì từ tốn . Sanzu thì khỏi nói cái nết không giống ai . Nhìn như gia đình vậy. Tự dưng bất giác cô mỉm cười vui vẻ, một nụ cười không phải xã giao mà nó là nụ cười tự nhiên nhất .
Còn bọn hắn lúc này tất cả hơi đỏ mặt, để không khí bớt gượng gạo. Kokonoi hỏi cô
" yuki cô nhỏ tuổi nhất trong đám . Bọn tôi gọi tôi là em nhé... Giống như em gái vậy... "
" Được thôi " cô gật đầu đồng ý , vậy cho dễ gọi.
Còn thằng Sanzu người ta đang lịch sự thì " thôi xưng mày tao đi vậy cho nó khoẻ".
Cô gật đầu nhìn nó trả lời" Riêng mày với 2 thằng đầu tím tao sẽ xưng như thế được chưa".
Vẫn thảnh thơi uống tách cà phê đọc sách . Còn cái thằng đầu hồng và 2 thằng đầu tím hậm hực không thôi , vì Ran đó đang tận dụng cơ hội có dịp thịt cô thì lại gặp thằng chó này. Hừ, hắn đang hậm hực thì bất giác họ lại lia mắt thấy cô đang đọc sách , dù không hiểu nội dung trong đó . Nhưng ai cũng thấy khi cô ung dung đọc sách nhìn rất đẹp , đẩy nhẹ gọng kính cũng đẹp( phong thái như ngạn quản gia trên Tik Tok).
Và công việc của cô từ đó bắt đầu , ban ngày là quản gia, đôi lúc làm trợ lí phụ Kokonoi các văn kiện. Ngày qua ngày cứ qua đi , vòng tuần hoàn cứ vậy đây. À còn nữa cô còn đuổi không ít người hầu vì sao, vì cô có bệnh sạch sẽ , không muốn ngôi nhà này bẩn tí nào. Ai ý kiến thì cô cũng không ngại xuất đầu lộ diện giết họ đâu nhưng bọn kia hay vắng nhà nên chỉ có Mikey biết mà thôi.
Không biết từ lúc nào , ngôi nhà của băng Phạm Thiên này có hơi ấm, rồi sạch sẽ. Những con hầu vô dụng đều bị cô xử lí nếu không tập cách dọn dẹp chứ không phải ăn không ngồi rồi. Cô không muốn giữ kẻ vô dụng. Bọn đầu nhiều màu thấy lạ hơn là dạo này bớt vô dụng hơn, bọn nữ nhân này uống lộn thuốc rồi. Làm cho bọn hắn không thể nào bắt bóng được mọi thứ đều hoàn hảo, nếu cần nhu cầu sinh lý thì cũng có như cũ.
Hết nhìn đông nhìn tây, bọn họ lại nhìn cô . Sanzu thắc mắc" ê Yuki mày huấn luyện bọn này đúng không. Sao nay nó biết điều dọn dẹp thế... Mà tao thấy số lượng hơi ít đi chút..."
Lúc này cô đang đọc sách , để boss nằm trên đùi ăn bánh Tayaki xem phim. Dạo này không hiểu sao Mikey bám cô lắm , nhưng không sao vì cậu ấy đáng yêu nên cô tha thứ. Chứ thằng khác như 3 thằng bố láo kia cô đang tát cho 1 bạt tay rồi. Thảnh thơi ăn bánh macaron uống trà , mắt vẫn nhìn sách rất cẩn thận sợ đụng trúng boss . Cả đám hiểu không phải cô sợ Mikey, cái này là do chức vụ quản gia của cô ăn trong máu thêm sự đáng yêu của boss nên cô rất cưng chiều.
Mãi mới trả lời thằng nghiện kia" ở đây không chứa chấp đồ vô dụng và ăn không ngồi rồi.... Sao tiếc à " cô hiếp mắt nguy hiểm nhìn hắn. Đóng mạnh sách lại, ngữ điệu nguy hiểm và nhấn mạnh. Đôi mắt sâu không thấy đáy, như đang sôi xét con mồi . Không hiểu sao cả bọn thấy nguy hiểm , rồi cô lại đẩy nhẹ gọng kính mỉm cười giả trân. Còn bọn hầu phía sau, bọn nó đã được nếm đủ, nên không dám hó hé, nhưng nhờ sự huấn luyện của cô mà mỗi ả đều có vẻ đẹp riêng dẫn đến tiền tip của cái bọn trước mặt cô cho tăng không ít. Bọn hầu có chút ngưỡng mộ, có chút sợ hãi.
Nếu những cậu chủ trước mặt bọn chúng nguy hiểm giận có thể giết, hoặc hành hạ đến chết . Nhưng riêng cô, đó chính là hành hạ... Sống không bằng chết,... Điển hình như rút móng. Đổ axit hoặc nhúng mặt vào dầu nóng đến chết. Hoặc bắt nhét xuân dược đem chúng cho bọn đàn em làm nhiều lần cho đến chết... Ha.. đó là nhẹ nhàng nhất rồi nên bọn ả rất an phận. Còn cô thì vẫn phong thái thảnh thơi, nhưng... Đôi mắt càn quét bọn hắn.
Mikey đã nói với cô , vì cô là thành viên cốt cán cũng là quản gia nên cô có thể quản lí và đuổi thẳng cô những kẻ vô dụng. Vì cậu biết cô thưởng phạt đúng lí sẽ không lạm dụng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro