Nhận nuôi
Cô nhìn 2 người bọn họ ôm nhau khóc mà ko khỏi thương cho 2 số phận chớ trêu này . Nghĩ gì thì nghĩ , chứ nghĩ sao cho mình ngồi xem muỗi chích muốn hủy thân thể ngọc ngà của bổn cung rồi . Haizz , về sau bóc lột sức của tên này đền bù cũng đc nhỉ :)) Nhìn vậy thôi chứ cô hơi bị cay vụ chửi oan lúc nãy
- Nói gì nói nhanh lên , nó chỉ có tác dụng trong 10 phút thôi đấy . Anh em mấy người khóc mịa gần 8 phút rồi ...
Nghe cô nói vậy , cả người lẫn hồn ko khỏi giật mình nhìn cô . À phải rồi , đây là người giúp anh em họ gặp đc nhau nhỉ . Đứa bé Haruba khẽ đánh 1 cái vào đầu hắn ta
- Em phải cầu xin lắm đó mà anh đang chửi chị ấy . Hên chị ấy nhân từ nếu ko tức chết em rồi...
- Ukm ... Lỗi tại anh hết .. Hức...c..
- Eo , lau đống dơ bẩn trên mặt anh mau đi , già đầu chứ còn trẻ trâu gì đâu mà mít ướt chứ haizz..
- Chuyện của ba mẹ anh đừng tra nữa ..... Chỉ sợ bọn chúng thân phận ko tầm thường đâu. Nếu em ko nhanh thoát hồn chạy có lẽ cũng hồn ly phách tán luôn rồi ...
Cô nghe vậy khẽ nhíu mày , sao thế giới này thật lắm phiền phức nhỉ . Việc này chưa xong việc khác đã kéo tới , thiệt mệt mà . Ko bt cô bắt đầu cuộc sống mới hay bóc lột lao động nặng nề nữa ...
Lúc cô hoàn hồn lại cũng là lúc Haruba đi đầu thai , có vẻ cô bé đã hoàn thành tâm nguyện của mình rồi . Còn lại tên kia vẫn nước mũi tèm lem nhìn thấy ớn sụt sịt khóc .... Eo , cô nhìn cũng rùng mình luôn thật chứ .
Có vẻ như hắn thấy đc ánh mắt tràn đầy sự khinh bỉ của cô nên nhanh chóng chùi sạch khuôn mặt dơ hầy kia . Cười gượng gạo xin lỗi cô
- T..thật xin lỗi nhóc , lúc nãy anh trách em vô cớ ... Nếu ko nhờ nhóc , anh cũng mãi ko gặp đc haruba lần cuối đc nữa ... Anh ko bt lấy gì để báo đáp nhóc nữa..
Cô chờ nãy giờ chỉ có mỗi câu này của hắn thôi
- Đc thôi ...
- Hả ..
- Anh hả cái gì ...
- À không tại hơi bất ngờ xíu ...
Chắc hắn nghĩ cô sẽ cảm động mà lần giúp này như tiện tay nhưng không , cô thấy vậy sẽ cảm thấy rất lỗ vốn chưa kể hắn còn chửi cô lúc nãy thì may ra chỉ vắt cạn sức hắn sau này thôi .
- Việc đầu tiên, tôi yêu cầu anh nhận nuôi tôi ...
- Cái gì ... Nhận nuôi nhóc á
- Đúng rồi , tại tôi vô gia cư ....
Hắn nhìn tôi mấy lần dường như ko nghĩ ra nổi tôi là người vô gia cư , thở dài ko quên lau chùi mặt cho sạch rồi cười với cô
- Rồi , rồi , anh sẽ nhận nuôi nhóc tới già, đc chưa
Hắn xoa đầu thật mạnh vào đầu tôi , giới thiệu
- Anh là Taiyo Kobayashi , 26 tuổi.. Còn nhóc
- Yuuki Tamashi , 10 tuổi ...
- Gì , nhóc 10 tuổi á , nhìn gì như mấy đứa 6- 7 tuổi vậy . Lùn thật đấy ..haha..
- Còn CHÚ nhìn ko khác gì mấy ông chú 30 đâu , già ghê á
- Cái gì , sao gọi " chú " anh mày mới chỉ 26 thôi mà ..
- Hơn 1 con giáp đấy chứ có ít gì đâu...
- Hự , nhóc độc mồm quá đấy ...
- Như nhau thôi, ông chú ...
Hai hình dáng luyên thuyên, cười đùa với nhau trên đường thật hạnh phúc nhỉ . Có vẻ kiếp này sẽ khác với cô nhỉ . Ko bt là phúc hay họa nhưng mong cô sẽ hạnh phúc trong khoảng thời gian này
Sau khi cô cùng hắn về nhà , hắn cũng bắt đầu loay hoay về thủ tục nhận nuôi sau đó ko quên tống cô đi học mặc cho cô càu nhàu ko đồng ý . Cô cũng vờ như trùng hợp hay lượn qua lượn lại nơi hinata và kisaki thường đi qua thuận tiện cho việc theo dõi hắn nhưng có vẻ họ ko đi đường này nữa rồi .
Kế hoạch theo dõi kisaki cũng bị gián đoạn , haiz thôi vậy sớm muộn gì cũng sẽ gặp . Hôm nay là ngày cô đi nhận lớp , ban đầu tên taiyo kia còn tính cho cô học lớp 1 từ đầu cơ làm cô ko khỏi điên máu . Đừng khinh thường cô vậy chứ , đừng quên kiếp trước cô cũng là tài nữ đấy . Quay qua quay lại , hắn quyết định cho cô học lớp 5 , tuy cô muốn vượt cấp nhưng có vẻ điều đó khá phiền phức nên thôi .
Hiện giờ cô đang loay hoay trong trường tiểu học số 7 , ko bt phòng hiệu trưởng ở đâu nữa . Thôi đi theo cảm tính vậy , cô đi thì thấy chỗ kia tụ tập khá nhiều người có vẻ như cô sắp đc hóng drama rồi . Nhanh chóng bước tới chỗ đó ,chen vào thì thấy 1 cậu nhóc tóc vàng lùn tẹt đang đánh 1 giáo viên thì phải . Mấy bọn nhóc xung quanh thì sợ hãi nhìn tên nhóc đó lạnh lùng đang ko ngừng đấm vào mặt tên kia .
Vậy mà tên kia cũng ko vừa , tuy tên nhóc kia mới tầm 7 tuổi nhưng sức đấm khỏe đến nổi sưng hết lên , chảy máu . Mà tên kia cũng chỉ dùng sức người lớn đánh vào người cậu nhóc kia bầm tím .
- Đm , thằng chó... D..ám đánh ông ... Mày cũng mất dạy ko kém..m ... thằng anh bất lương đáng khinh của mày đâu.... Ch..ắc.. do tụi bay có bố mẹ sinh ra mà ko dạy nên cuộc đời của tụi bay sẽ như bọn sâu bọ dưới xã hội...
Từng câu nói như đâm thẳng vào tim cậu bé non nớt ấy làm cho cậu ta thêm tức giận , ánh mắt dần vô hồn , lực cũng ngày càng mạnh ko ngừng đâm nát mặt ông ta làm ông ta hộc cả máu ngất ... Thấy cậu nhóc bước đến chỗ ông ta nằm , bọn nhóc sợ hãi chạy tán loạn , cô thở dài bước ra can ngăn . Dù sao nếu tiếp tục sẽ xảy ra án mạng mất
- Này nhóc...c.
- Thằng nhóc này...
Chưa kịp để cô nói thì 1 bóng dáng quen thuộc chạy ra can ngăn cậu nhóc kia ko quên đánh 1 cú vào đầu...
23/08/2022
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro