Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

8. Vào đời

Nếu hỏi điểm nhấn của Kazutora là gì, có lẽ Ino sẽ trả lời là chiếc khuyên bạc và hình xăm hổ.

Ino đã từng gặp Kazutora ở rất nhiều phiên bản, dù là Kazutora trưởng thành dịu dàng, có gì đó trầm lắng và hiền lành, Kazutora hổ báo, tóc vuốt keo với chút gì đó ngông cuồng nổi loạn hay Kazutora cô mới gặp sáng nay, vừa dịu dàng ấm áp vừa nhiệt huyết tự do thì chiếc khuyên bạc vẫn luôn ở đó, đing đang theo từng nhịp bước chân.

Nó quen thuốc với Ino đến nỗi, mới vừa rồi cô còn có chút khó chịu khi Kazutora bây giờ không đeo chiếc khuyên ấy.

Tuy ngoan thì ngoan thật.

"Ngầu đúng không? Nó còn có chuông kêu nữa" Cậu nhóc kia cười nhe răng "Tao thích nó lắm"

Kazutora cũng cười, nhìn cậu có sức sống hẳn lên: "Ồ? Thích ghê ta"

"Tao không cho mày đâu! Với cả Kazutora làm gì có lỗ tai!" Cậu nhóc kia bật cười.

Kazutora bĩu môi: "Mới lớp 6 mà đã bấm khuyên thì không bình thường đâu"

Cả bọn như nghe thấy câu gì vui lắm, phá lên cười.

Ino cũng cười, ầy, sao lại ngoan thế chứ?

++++++++++++++++

Bọn nhóc kéo nhau đi chơi khắp nơi, từ karaoke cho đến quán ăn vặt, làm mấy trò ngu ngốc cùng nhau, nhìn Kazutora nở nụ cười hồn nhiên làm Ino cũng cảm thấy thoải mái, giống như mọi áp lực công việc đều biến mất vậy.

Nếu không lớn thành cái dạng hổ báo cáo chồn kia thì yêu đương một lần cũng chẳng tệ đâu. Ino tiếc nuối nghĩ.

Trong lúc cô trầm tư nghĩ về cuộc đời, câu nói của Junpeke như dội một xô nước lã vào đầu cô vậy.

"Kazutora, xin lỗi vì lúc nào cũng vay tiền mày nha"

Theo bản năng, Ino quay mặt qua nhìn cậu, quả nhiên trông Kazutora có vẻ bối rối.

"...Ừm" Cậu nhỏ giọng đáp.

Tuyệt vời, giờ ấn tượng của Ino với bọn bạn này tụt về âm điểm.

Cả bọn lại kéo nhau đến trung tâm trò chơi, Ino không hứng thú với sự ồn ào ở nơi này lắm, cô nằm nghiêng mặc kệ mình lơ lửng bay, thi thoảng ngó qua chỗ Kazutora một chút, còn lại thì nằm hưởng ké tuổi trẻ ở chốn náo nhiệt này.

Kazutora có vẻ rất giỏi chơi game đấy chứ, cậu dễ dàng đánh hạ được Junpeke ở mọi trò chơi. Thằng nhóc kia thua có vẻ khó chịu lắm, chẳng mấy chốc bản tính hằn học đã lộ ra.

"Mẹ nó thua rồi! Chán phèo!!" Nó bật dậy bỏ đi.

Kazutora lẽo đẽo theo sau, cười trêu: "Đừng có vừa thua đã rút liền thế chứ"

"Hả?" Junpeke tức giận. "Thằng này mày vênh váo cái gì hả? Trả 100 yên đây!"

Kazutora ngỡ ngàng nhìn bàn tay xòe ra trước mặt: "Ơ, tiền tao..."

Rõ ràng tiền chơi game là do Kazutora bỏ ra hoàn toàn.

"Hả?!" Junpeke gằn giọng, thằng này còn dám trả treo à?

Tiếng náo động làm Ino bên này chú ý tới, khóe mắt cô nhìn thấy Kazutora bị thằng nhóc đá mạnh một cái, loạng choạng ngã vào bên cạnh một máy chơi game, vô tình vướng phải dây điện và ngắt mất nguồn điện của nó.

Suýt nữa Ino đã không kìm được mà chửi ầm lên. Loại này cần phải thanh trừng!!

Nhưng may thay, đã có người hét lên dùm cô.

"AAAAAAAAAA!!!!!" Tiếng gào thét tuyệt vọng và khổ sở như mất cha mất mẹ " Thành quả gian khổ của bố mày!!"

Ôi thôi, Ino bất lực che mặt, này là sắp bị ăn đấm rồi.

Nhưng mà nghe giọng quen quen vậy nhỉ?

"Mấy thằng kia! Còn một chút nữa là tao đã clear nó rồi!"

Người kia run rẩy rồi đứng bật dậy, tức giận gào lên với Kazutora: "TAO SẼ GIẾT CHÚNG MÀY!"

À, thì ra là Baji-san, bảo sao quen thế.

Kazutora ngẩn người nhìn anh, có vẻ vẫn chưa load được mọi việc xảy ra, thằng nhóc kia thì khôn hơn, nó liên tục xin lỗi, sau đó huých vai Kazutora.

"Này, trả nó 100 yên đi" Có vẻ cậu ta mưu đồ giảng hòa.

Kazutora ngơ ngác lục túi, còn nhóc ta thì bực mình thúc giục.

Nhưng Baji là loại người sẽ dùng tiền giảng hòa à? Đương nhiên là đéo.

Thế là ngay lập tức anh cho Junpeke một đấm vỡ hàm: "Thằng nguuu!!"

"Đây không phải vấn đề tiền bạc! Tao đang nói là tao tốn bao công sức cho nó kìa!!"

Tuyệt vời! Đánh nó anh ơi!

Ino vui vẻ cổ vũ, loại bạn chơi lợi dụng này phải diệt luôn cho nước nó trong.

Ino thì vui, nhưng trong mắt Kazutora thì việc Baji làm chính là bắt nạt bạn của cậu, cậu bắt lấy bàn tay Baji: "Mày không được ra tay với bạn tao!"

Toang.

Ino đau khổ che mặt.

Quả nhiên Baji cười sáng láng: "Ồ? Ngầu quá!"

Sau đó một đấm không nương tay giáng xuống khuân mặt trắng trẻo đẹp trai của Kazutora: "Thế thì mày là đối thủ của tao!"

"Bạn à? Mày đang cố tỏ ra ngầu làm gì thế?" Baji vừa đấm vừa cười. "Chúng mày không phải "bạn", là "bè" mới đúng!"

"Một đám cừu non! Thấy sói là chạy mất dép"

Thô nhưng thật, Ino quay đầu nhìn theo bóng Junpeke bỏ chạy không do dự, không khỏi thở dài thay cho sự ngây thơ của Kazutora bé nhỏ.

Anh liều mạng bảo vệ nó, nó thì bỏ anh tháo chạy một mình.

Bạn thân thân ai nấy lo đấy phỏng?

Ngu xuẩn!

"Lũ nhát cáy" Baji đút hai tay vào túi quần, nói với Kazutora vẫn đang ngơ ngẩn nhìn theo bóng dáng chạy trối chết Junpeke "Sao? May với cái lũ nhát cáy đấy chơi vì tiền à?"

"......"

"Hử?"

".....Không phải" Cậu yếu ớt phủ nhận

Baji bật cười: "Vụ 100 yên lúc nãy, lúc nào mày cũng bị bòn rút tiền kiểu đấy phải không?"

"Không phải!! Lúc nãy là vô tình thôi!!" Kazutora nắm chặt hai tay, cố níu giữ điều gì mà chính cậu cũng không hiểu.

".......Là vô tình mà thôi, tại... tại chúng nó lúc nào cũng không có tiền.."

"....." Baji im lặng nhìn bờ vai run rẩy của cậu.

Lúc sau, anh lại nở nụ cười: "Ồ, đúng là lũ "bạn" chẳng ra gì nhỉ" Anh nhấn mạnh vào chứ bạn như đang trào phúng sự đấu tranh vô nghĩa của Kazutora.

Câu nói của Baji như chọc vào nỗi đau của Kazutora, cậu bất ngờ đấm anh.

"NHIỀU CHUYỆN!! MÀY THÌ BIẾT GÌ HẢ???" Cậu gào lên.

"Ha" Baji cười khẩy đấm lại.

Sau đó trước ánh mắt khó nói nên lời của Ino, hai người kéo nhau ra ngoài đánh, tao đấm mày một cái, mày đá tao một cái.

......Thôi được rồi, ít ra còn có ý thức không đánh nhau ở nơi công cộng.

++++++++++++++++

Đánh nhau mãi thì cũng mệt, cuối cùng chẳng hiểu thế nào lại thành ra hai đứa ngồi tâm sự với nhau.

Baji ngửa đầu nhìn trời: "Tao không hiểu chuyện của mày, dù sao cũng là người ngoài. Mày lại còn ngu, rác rưởi, làm tao nực cười"

"Này!" Kazutora khó chịu, cần thiết phải nặng lời thế không?

"Nhưng tao không ghét mấy đứa hi sinh vì bạn bè đâu!"

"!" Kazutora ngạc nhiên nhìn anh.

"Cho nên bỏ qua chuyện được mất, làm bạn đi" Baji mỉm cười.

"Ừm!" Kazutora mừng rỡ, nụ cười như mặt trời chói sáng cả màn đêm.

....Không hiểu sao, Ino muốn đá Baji một cái.

"Mình làm sao thế nhỉ?" Ino ôm mặt thì thầm.

Bên kia, Baji và Kazutora đã bắt đầu tâm sự.

"Mặc dù khó chịu lắm, nhưng tụi nó cứ nài nỉ nên tao đã trộm tiền của mẹ"

"....."

"Vậy mà, Junpeke nó dám bỏ lại tao mà chạy mất, nghĩ lại, nó đúng là chơi vì tiền thật" Kazutora cười khổ.

Lũ Junpeke là những người bạn duy nhất của cậu, ở bên bọn nó khiến Kazutora cảm thấy mình còn được chào đón, được quan tâm, chứ không phải là một người thừa thãi không đáng tồn tại trên cõi đời này.

Nhưng hóa ra.... Là do cậu tự lừa mình dối người.

"Đúng là sinh nhật tồi tệ" Kazutora cảm thán.

Baji ngạc nhiên, anh đứng dậy đưa tay cho cậu: "Sinh nhật tồi tệ à... vậy thì quậy tung trời thôi nào!"

Sau đó... sau đó Ino cũng không biết bản thân đã nhìn thấy những gì nữa.

Hai người kéo nhau quậy một trận tới sáng, lẻn vào nhà đứa mình không ưa rồi đấm nó, đốt xe của mấy người lớn mình không ưa, thậm chí còn chọc mấy dân anh chị rồi bỏ chạy.

Ino vuốt mặt, thì ra, thì ra chính Baji là người đã kéo Kazutora vào đời thế đấy.

Anh đã làm gì một đứa trẻ ngoan hiền vậy Baji??????

Ino bất lực.

Kazutora và Baji đứng trước chiếc xe ô tô đang bùng cháy, Kazutora vui vẻ: "Hình như hơi quá tay thì phải?"

Baji cũng vui vẻ: "Hơi quá, nhưng giỏi lắm"

Anh quay ra nhìn cậu: "Này Kazutora, hãy hứa với ngọn lửa này, bạn bè không tính chuyện được hay mất. Kể từ hôm nay, tao với mày là "bạn"!"

Dù không khí đang rất cảm động, nhưng Ino không khỏi muốn chen vào một câu, đây là thổi nến rồi ước hả? Ino mắt lờ đờ nhìn chiếc xe bùng cháy kia, quả là bánh sinh nhật có một không hai mà.

Thật tội cho chủ nhân chiếc xe, cô ngán ngẩm lắc đầu.
Đã có "bánh sinh nhật", vậy thì món tráng miệng chính là bạn trẻ Junpeke. Hai đứa bạn mới ra lò nóng hổi vừa thổi vừa ăn kéo nhau đi dần cậu ta một trận ra trò. Ino cũng mở mang tầm mắt khi nhìn thấy Kazutora trấn lột "quà sinh nhật".

Là chiếc khuyên tai chuông bạc kia.

Ra đây là nguồn gốc của chiếc khuyên tai à? Đúng là không đoán nổi đấy.

Trơ mắt nhìn Kazutora mới sáng còn là một đứa trẻ ngoan ngoãn, chưa đầy một ngày đã bị Baji nhuộm đen hoàn toàn, Ino biểu thị mình không còn lời gì để nói.

Baji là một cỗ máy hủy diệt hình người, anh ta không biết cái gì là bảo vệ mầm non Tổ quốc cả!

Cảnh tượng trước mắt một lần nữa vụt qua, bầu trời sao biến thành trời xanh mây trắng, còn có vài cánh anh đào rơi rụng. Ino đứng trước cổng một trường cấp 2 đang treo bảng nhập học, đằng sau là Kazutora đang đứng trước cổng trường, tóc vuốt keo, cổ xăm hình hổ báo.

Hai mặt Ino tối sầm.

Tại sao lại hồ đồ thế trời đất ơi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro