Chap 25. Chuyện từ pé mụn :>
" CÁI GÌ ZẬY TRỜI ?!!! " tôi hét ầm lên
Haitani Ran ngồi trên ghế sofa, tay cầm tờ báo ném thẳng vào đầu tôi.
" Bà mẹ mày, con điên. Mắc cái loz gì mà hét ghê vậy ? " Ran
Tôi quay người lại hậm hực nhìn nó rồi cũng ngồi xuống sofa.
" haaaaa.....chết tao mấtttt.... " ôm đầu rồi than vãn một cách bất lực
" mày bị điên à cái con ngẫn ngờ này ! " Kokonoi nhặt tờ báo của Ran vừa ném đi, cuộn vào đập thẳng vào mặt tôi.
" Sao mày đánh tao ??? " tôi ôm mặt
" Ha...dừa lắm. " Rindou nhìn tôi rồi nhếch môi cười khinh bủy
" Mới sáng sớm mà thằng điên nào hét vậy ? " Sanzu đi từ trên tầng xuống
3 cánh tay chỉ thẳng vào tôi.
" Hmu hmu.... "
Hôm nay, tính tình của Sanzu rất ổn áp. Bình thường là nó sẽ lao vào rồi hội đồng tôi cùng Ran với Rindou ( 2 thằng khứa, uổng công trước giờ tao nghĩ chúng mày là bạn ) nhưng nay nó không thèm chấp. Đêm qua nó chơi thuốc quá liều rồi bị sốc thuốc sao ? Đây là ai vậy ? Có khi nào nó bị sốc thuốc rồi có một linh hồn nào đó nhập vào cơ thể nó ? Nó bị như tôi sao ? Chỉ có khả năng như vậy thôi chứ thằng đứng trước mặt tôi là ai ấy. Tôi không quen một Sanzu như thế này.
Ôi Sanzu " yêu quý ", linh hồn mày đang bay lơ lửng ở đâu rồi ?
" Rồi cái con ngẫn ngờ mày bị làm sao ? " nó chống tay vào hông
Tôi không nói gì mà chỉ tay vào cục mụn cute phô mai que đang ung dung tự tại yên vị ngồi ở giữa trán tôi. Nhìn như mấy đứa trong phim ấn độ ấy, lúc nào trang điểm cũng có cả một chấm đỏ trên trán. Rồi còn bé mụn trứng cá trắng trắng xinh xinh nằm dưới mắt tôi. Rồi còn cái con mụn đỏ ở bên khóe miệng tôi nữa. Chưa kể thêm mấy con mụn ẩn bé xíu nằm rải rác khắp khuôn mặt xinh đẹp mĩ miều của tôi.
Đây là thành quả cho việc làm cú đêm đấy !
A lũ mụn chết tiệt ! Công việc chết tiệt !
Nhanh sắc của bổn mỹ nữ đây bị xuống cấp như thế này !
Hận quá ! Đm nghỉ việc ! Đéo muốn làm nữa !
Nhưng nghĩ lại, việc này lương cao. Thôi, không nghỉ việc nữa.
" Có mỗi chút xíu mà cũng phải hét ầm lên thế hả ? Mày có biết để được một ngày nghỉ thanh thản như hôm nay thì quý hóa đến mức nào không ? " Ran dở giọng dạy đời tôi
" Mới có chút chuyện mà mày đã kêu ca, như thế thì làm sao mà trưởng thành được. " Rindou dạy đời
Ran tiếp tục luyên thuyên về mấy cái đạo lí, triết lí ở đời mà tôi không biết được nó học ở đâu. Phải chăng trước khi trở thành tội phạm thì Haitani Ran của chúng ta là một học sinh đứng đầu lớp triết học của trường đại học Tokyo ?
Rindou thì cũng phụ họa theo anh trai mình nốt. Ran cứ nói được câu nào là thằng đầu sứa lại : "đúng đúng ".
" 2 thằng khứa tụi mày có câm mồm vào không ? Tui mày sẽ được ăn cả một thỏi vàng vào mồm đấy ! " Kokonoi cầm 2 thỏi vàng trên tay tung hứng
Sanzu ngồi xuống bên cạnh tôi. Tay nó không yên phận mà cứ chọc chọc vào mấy cái mụn trên mặt tôi hết chọc rồi đến cạy. Mụn sắp vỡ cmnr.
Ừm không nhầm được, đây chính là Sanzu Haruchiyo. Nó vẫn chưa bay đi đâu cả. Nó vẫn ở đây.
Tôi giữ tay Sanzu lại :
" Địch mịe, mày thử chọc vào lần nữa coi. Tao chặt tay mày đấy ! "
Tôi chỉ giữ được một tay của Sanzu, tay còn lại thì...nó lại tiếp tục hoạt động trong công việc nghịch mụn trên mặt tôi.
Cáu nha.
...
" Áaaaaaa... Đm tụi mày. Cứu tao ! Con điên này sắp đồ sát tao rồi ! " Sanzu sợ hãi đứng nép vào góc nhà
Kokonoi, Ran, Rindou xúm lại giữ chân giữ tay tôi.
Kokonoi giữ tay trái
Ran chân trái
Rindou chân phải
" Bỏ bà mày ra cái lũ này. Tao phải chọc tiết thằng đầu hồng kia ! " tay phải cầm dao của tôi giơ lên chỉ thẳng vào mặt Sanzu
3 thằng giữ tôi vẫn không có động tĩnh gì là bỏ tôi ra.
" Tao mà thoát ra được là lũ chúng mày tới số con ạ ! "
Tôi vung mạnh bên tay trái bị Kokonoi giữ. Mẹ, thằng này giữ chắc thật. Không rút ra được.
" 2 thằng chúng mày giữ chắc vào. Con điên này mà vung ra được là chết cả lũ đấy ! " Kokonoi
" Tao vẫn giữ chặ- " Rindou
" Oh...chúng mà à. Hyouka rút được chân phải ra rồi " Rindou cầm cái dép lông màu hồng của tôi giơ lên
" Thằng sứa vô dụng ! " Ran + Kokonoi
Chân phải của tôi sau khi thoát khỏi phong ấn của Rindou liền tác động lực theo chiều từ dưới lên vào 'phần bên dưới' của thằng sứa. Lực chân rất mạnh.
" Ặc- " Rindou
Rindou bị đánh úp bất ngờ, lại còn bị vào 'chỗ ấy' nên đã bất tỉnh nhân sự, chìm vào giấc ngủ sâu.
" Ha, coconut pussy. " tôi đắc ý
" Có ai ở nhà không ? Tôi ship hàng đến đây. " tiếng của anh shipper
Kakuchou nghe thấy tiếng của anh shipper liền chạy từ trên tầng xuống để lấy hàng.
Sanzu khi vừa thấy Kakuchou thì mừng như chết đuối vớ được cọc. Nó chạy thật nhanh đến chỗ của Kakuchou. Nhưng tôi nào có thể để nó thoát một cách dễ dàng như vậy. Tay phải cầm dao của tôi không có bị ' phong ấn ' của Ran với Kokonoi tác dụng. Tôi phi con dao về phía Kakuchou và Sanzu, phi mạnh đến nỗi nó ghim thẳng lên tường.
Con dao ghim lên tường ngăn cách giữa thằng đầu hồng và Kakuchou. 2 con người may mắn
( chắc may :> ) nhìn con dao ghim trên tường mà không khỏi sợ hãi. Nếu 2 đứa nó không tách nhau ra thì có khi con dao này đã bổ vào đầu một trong 2 đứa rồi.
" Có ai ở nhà không ? " anh shipper
" Th...thôi...bố mày đéo lấy hàng nữa..... " Kakuchou run run
Từ trên tầng, Mikey uể oải bước xuống :
" Sao mày làm gì mà lâu thế Kakuchou ? "
Nhìn thấy tình cảnh hiện tại : tôi bị Kokonoi và Ran giữ chân giữ tay ; Sanzu và Kakuchou đứng bất động, ở giữa chúng nó bị phân tách bởi con dao chặt thịt ; Rindou nằm lăn trên sàn nhà, dấu hiệu sự sống bằng 0.
" Tao đã bỏ lỡ gì à ? " Mikey
Cả lũ không nói gì. Mikey cũng chẳng thèm để ý nữa, chắc nó nghĩ bọn tôi đang chơi trò gì đó. Nó đi ra bên ngoài để lấy hàng.
Mikey đã đặt cả 2 túi bánh dorayaki và taiyaki đầy ú ụ. Nhận hàng xong nó vui vẻ ngồi xuống ghế sofa ăn bánh, hóng chuyện của bọn tôi.
" Chúng mày cứ chơi đi, tao ngồi xem. " Mikey said
" Boss, cứu bọn tao với ! " Ran
" Boss ớiii ! Cứu em ! Cứu Haru với ! " Sanzu ôm Kakuchou
Mikey không hồi đáp, nó vẫn trơ trơ mắt ra nhìn, miệng còn nhai miếng bánh dorayaki.
" Boss, chúng ta là gì của nhau vậy ? " Kokonoi
" Nếu còn coi nhau bạn bè thì ra giúp cái được không ? " Kokonoi thành khẩn
' Mình có nên đấm chết thằng Dừa này không nhỉ ? ' tôi nghĩ thầm như vậy, tay bên phải của tôi bây giờ đang rất rảnh rỗi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro