Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 103: Kurokawa Gie.





Đã hai năm kể từ hôn lễ.

.

.

.

.

.

Tiếng chuông báo thức vang lên.

Cô gái uể oải mở mắt, vươn tay cầm lấy điện thoại mà tắt chuông.

Nàng cử động cơ thể nhức mỏi sau một đêm nồng nhiệt, lảo đảo bước xuống giường..

Bộ quần áo nàng mặc là đồ ngủ của Kurokawa Izana, bên trong còn chẳng có đồ lót. 

Tuy là vậy, nàng cảm thấy cơ thể đầy dấu vết tình dục này tốt nhất nên mặc lỏng lẻo như này thôi.. 

Đau chết nàng mất.

Gie chậm chạp bước xuống cầu thang, mặc kệ mái tóc rối bù chưa kịp trải gọn cùng đôi mắt sưng đỏ sau một đêm than khóc của mình..

Nàng cuối cùng cũng thấy Đại ma vương đang ngồi trên ghế Sofa với rất nhiều tài liệu trong tay, chiếc máy tính cũng đặt ở trên đùi..


- "Đại ma vương, sao lại dậy sớm thế?"

Gã trai nghe được giọng nói thều thào yếu ớt của nàng liền quay lại, ánh mắt không nhanh không chậm nhìn nàng một lượt từ trên xuống dưới.

- "Không ngủ thêm à?"

- "Ồ, thiếu anh nên không ngủ được.."

- "...."

Izana híp mắt lại đánh giá, cả một đêm chịu đựng thú tính của gã, sáng hôm nay vẫn có thể đi lại?

Gã chẳng biết bản thân có nên khen nàng hay không đây..

- "Gie, em có vẻ rất ổn?"

- "Đương nhiên, em đã thành công miễn dịch trước anh rồi, giỏi không?"

- "..."

Cô gái nhếch nhẹ khóe môi hồng hào, vươn tay ôm lấy cổ của gã ta.


Ngay đêm qua Kurokawa Izana vừa trở về sau chuyến công tác dài đến Úc, tính chất công việc khiến gã thỉnh thoảng phải đi lại như thế.

Chuyến đi theo dự định sẽ kéo dài tới hai tuần, nhưng vì một chút trục trặc mà lại bị đẩy đến hơn một tháng.

Gie chẳng hiểu tại sao, Izana vừa về cái đã đè nàng ra làm trò bậy bạ, hoàn toàn không có chút tiết tháo nào.

Nhưng có lẽ bởi vô cùng thông cảm cho người thương đã một tháng không gặp, nàng cũng thuận nước đẩy thuyền, cuối cùng lại cùng nhau lăn giường đến khi trời sáng.


Gã tặc lưỡi, rời sự chú ý sang chiếc máy tính của mình.

- "Biết vậy đêm qua không tha cho em."

- "Này! Anh ác độc vừa phải thôi nha!"

- "..."

Hừ!

Nàng sớm đã biết, tên này có máu S rất mạnh, gã ta lúc nào cũng muốn hòng muốn làm nàng đến lúc nàng phải nằm liệt trên giường.

- "Anh đừng có hành hạ em như vậy, nếu không em kiếm tiền kiểu gì hả?"

- "... Anh kiếm."

- "Có tới mấy doanh nghiệp gọi em một tiếng bà chủ đó, em biết anh giàu có lắm lắm, nhưng bỏ đống tiền em kiếm được cũng tiếc mà, phải không?"

- "... Không."

- "Đại ma vương!!!"

- "..."

Gã trai tức giận gập máy tính xuống, đột ngột lao tới bế thốc nàng lên.

Từng bước từng bước hướng về chiếc cầu thang.


Izana mạnh bạo ném nàng xuống giường rồi nằm đè lên, đầu ngón tay mang theo hơi lạnh siết lấy eo nàng, sau đó đột ngột cúi xuống hôn.

Đầu lưỡi ranh mãnh tách hai hàng môi, trườn bò như con rắn vào bên trong quấn lấy lưỡi nàng mà chơi đùa.

Gie hoàn toàn mất cảnh giác, bị hôn đến ngạt thở, nhất thời nàng mất quyền điều khiến, chỉ có thể thuận theo ý của gã mà cam chịu..

Bàn tay gã nhanh chóng trượt xuống cởi từng cúc áo của nàng, sau đó mở tất cả chúng ra..

Cơ thể trắng nõn bao phủ bởi giấu vết đêm qua gã để lại hiện ra, đập vào mắt là những ánh dâu đỏ tấy chín đến nổi bật..

Yết hầu lên xuống một vòng, gã khàn giọng miết lấy ngực người con gái..

- "Tốt lắm, vẫn nên để cho em hiểu thế nào là Đại ma vương đi!"

- "... Oa! Không! Không được!"

Nàng kịch liệt phản đối, cơ thể này của nàng sợ rằng sắp thịt nát xương tan rồi, gã vẫn còn có thể làm nó tàn hơn???

- "Đêm qua anh nhẹ nhàng quá nên em nhờn rồi, nhỉ? Để anh cho em biết thế nào mới gọi là tung hết sức.."

- "...."

Nàng tự niệm cho mình 7749 kinh cầu siêu.

Nàng nói gã đêm qua nhẹ nhàng chỗ nào, nàng rõ ràng là tự khen mình thích ứng nhanh thôi!


Mẹ nó! 

Nàng chưa muốn chết đâu! 

Tung hết sức cái con mẹ nhà anh! 

.

.

.

.

Kết quả, nàng bị hành đến phải nằm ở nhà làm việc nguyên một ngày, thậm chí, không thể lết thân bước ra khỏi chiếc giường ngủ..

Gã ta đâu phải đang cùng nàng làm tình? 

Đây chính xác là ám sát nàng theo cách thân mật nhất!

Tên này có tính hơn thua siêu cao thì thôi đi, đến cảm giác chiến thắng trên giường cũng muốn có!

Nàng chết cho gã vừa lòng!

.

.

.

Izana sau chuyến công tác hơn một tháng đó được nghỉ vài ngày, tất cả những ngày này đều dành để cùng nàng "trò chuyện"..

Kurokawa Gie rất nhanh đã nhận ra có gì đó không đúng.

Tuy nàng biết Đại ma vương nhà mình vốn luôn có nhu cầu rất cao, nhưng cũng không đến mức như vậy..

Nàng quyết định đè ngược Izana ra hỏi cho rõ vấn đề, cuối cùng câu trả lời của gã ta khiến nàng té ngửa.

- "Đương nhiên là làm đến khi nào em mang thai."

- "Anh bị ai kích thích rồi hả???"

- "... Không hẳn, nhưng anh muốn có."

Cô gái ôm đầu chịu thua, gã ta thật sự khiến nàng nhức đầu mà!

Vấn đề ở đây không phải là nàng không muốn có con, nhưng Izana có thể làm ơn đừng có im ỉm không thèm nói gì như thế có được không?

Nàng hoảng sợ đấy!

- "Nói đi, ai kích thích anh?"

- "..."

- "...."

- "Còn nhớ Kenjiro không?"

- "Con trai của anh Shinichirou? Này, anh đùa em hả? Bị một đứa trẻ kích thích????"

- "..."

Gã hít một hơi thật sâu, sau đó nhè nhẹ lắc đầu.

- "Không phải, nhưng, rõ ràng chúng ta đã kết hôn được hai năm, công việc cũng đã ổn định hơn, em thật sự không nghĩ tới chuyện này sao?"

- "Tất nhiên là có.. nhưng em nghĩ vẫn nên thuận theo tự nhiên thì hơn.."

- "Sao?"

- "Còn sao nữa?"

Nàng khúc khích cười, bàn tay đeo chiếc nhẫn cưới chìa ra trước mặt gã đàn ông, đôi mắt nàng tràn ngập vui vẻ..

- "Dù sao em cũng là Kurokawa Gie rồi mà, còn chạy đi đâu mất chứ? Có em bé là chuyện sớm muộn thôi, anh đừng vội.."

- "Anh đương nhiên vội!"

- "... Không cần đâu, em cũng không có vấn đề gì..-..."

Izana nhướn mày, sau đó bàn tay đặt trên eo nàng đột nhiên siết chặt.

Âm thanh trầm trầm của gã phả lên tai nàng phát ngứa, hoàn toàn đẩy suy nghĩ của nàng sang một bên..

- "Gie, ngày trước anh có dạy em, đã muốn làm cái gì đều phải đoạt được bằng mọi giá, cố gắng đến lúc đạt được mới thôi.."

- "..."

Nàng.. cảm thấy có điềm xấu!

- "Vậy nên.. chúng ta không thể hời hợt được.."

- "Và..?"

- "Và vì anh được nghỉ kha khá ngày, chúng ta tích cực làm nhiều một chút đi."

Gã nói câu này với khuôn mặt cực kì lạnh lùng và nghiêm túc, khiến nàng trong vài giây ngu ngốc đã tưởng chính bản thân mới là người nói ra loại chuyện xấu hổ này..

Cái mẹ gì hả!

Anh gạ thì nói thẳng là gạ đi, lại còn bày vẽ ra lý do lý trấu làm gì??

.

.

.

.

.




60 bình chọn= chương mới.






















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro