
Chương 10
Sau 1 hồi bàn bạc Sanzu và Kakuchou quyết định thoát ra khỏi tòa nhà bằng đường thông gió .
Ngóng thấy khói đã bắt đầu len lỏi vào bên trong ,Kakuchoy đạp lên người Kakuchou dùng 1 thanh sắt cậy lỗ thông gió .
Nhanh chóng cậu đá cậy tấm chắn ra , bò lên dò đường 1 hồi thì thấy cánh quạt thông gió vẫn đang hoạt động , Sanzu cau mày chửi vài tiếng rồi lấy chính thanh sắt lúc nãy , căn chuẩn xác ném và khe hở giữa cánh quạt .
Quạt thông gió đã dừng , Sanzu bò lại gần phá hỏng nó để lại 1 chỗ vừa cho cậu và Kakuchou chui qua , nhìn lên phía trước thấy 1 bên ngoài Sanzu mời tới gần thám thính 1 lúc . Khi khi chắc chắn bọn King chưa lùng ở bên ngoài hì nhanh nhẹn quay lại chỗ Kakuchou .
Nhìn thấy Sanzu nhảy xuống từ lỗ thông gió Kakuchou hỏi
" Có thể ra ngoài từ đường đó không ? "
Sanzu gật đầu , nạp đạn rồi nói
" Đi thôi !"
Lạch cạch....
!!!
Sanzu khựng lại , hoảng hốt nhìn ra phía cửa .
" Thưa sếp ! Cửa không mở được ! "
Kakuchou ngồi xuống đưa lưng để Sanzu nhảy lên phía trên ,nói:
" Hỏng rồi đi mau lên ! "
" Phá cửa ."
Rầm ! Rầm !...
Sanzu nhảy lên lỗ thông gió trước , Kakuchou theo sau , mặc dù vội vàng hắn vẫn phi tang xong dấu vết của 2 người , đậy lại nắp thông gió . Nhìn qua hẳn không thể nhận ra có người từng ở chỗ này .
Hai người đều là tội phạm lâu năm nên dù ống thông gió chật hẹp nhưng vẫn bò thoăn thoắt , Sanzu là kẻ vội vàng nhất , cậu sợ nếu mình quá chậm sẽ khiến Kakuchou phía sau liên lụy nên cậu bò rất nhanh , mà ống thông gió có mấy chỗ có những miếng thép bị bung lên do lâu ngày không được tu sửa , Sanzu bò qua không để ý nên bắp tay từ lúc nào đã rớm máu .
Kakuchou phía sau ngưit thấy mùi tanh tanh mới để ý thấy cậu bị thương , nhắc nhở :
" Chậm lại Sanzu...tay mày...."
Sanzu cứ như không nghe thấy mà lại càng nhanh tiến về phía trước .
Ra bên ngoài cả hai cũng không có thời gian nghỉ ngơi , hai người lén lút tới bãi đỗ xe , lúc đỗ xe Kakuchou đã chú ý đỗ nơi gần lối ra , hướng xe cũng hướng ra ngoài , để thuận tiện cho họ tẩu thoát . Sau khi khởi động xe cả hai nhanh chóng phóng ra ngoài .
Lúc này bên trong WC
Cánh cửa đã đổ xuống , bọn đàn em của King tràn vào lùng xục , 1 tên báo cáo lại
" Thưa sếp , bọn em không tìm thấy được gì cả ."
Boss của King liếc quanh , sau đó quay người đi về phía cửa :
" Chúng đã tẩu thoát , đuổi theo "
" Rõ ! "
" Hừ ! Mày còn muốn tìm viên kim cương đó ? Một khi nó vào tay Phạm Thiên thì bọn chúng sẽ cắn rất chặt , mày nghĩ chúng sẽ vì 1 cuộc giao dịch nhỏ mà nhả ra cho mày ! "
Một giọng nữ vang lên , nói 1 cách cay nghiệt .
Tên Boss của King nâng mắt nhìn , đó 1 một cô gái với mái tóc vàng , mắt xanh trông tựa như 1 nàng công chúa , nhưng gương mặt lại nhem nhuốm , máu còn dính đầy 1 bên mặt , tay đeo cùm còn bị bọn đàn em của King ghì chặt .
Boss của King cười nhếch nhìn cô ta , cao giọng
" Cũng chỉ là 1 kẻ bại trận , Queen ? Còn tưởng thế nào , băng của cô đã bị tôi diệt , còn cô ? Để mua vui cho tôi chút... thế nào ? "
" Thằng chó ! Tao nói cho mày biết , mày đừng hòng! Đừng hòng yên ổn , Phạm Thiên sẽ giết mày ! "
Tên kia cau mày giơ tay tát thẳng vào gương mặt xinh đẹp của" Queen "
" Tao đã muốn cho mày 1 còn đường sống nhưng tiếc chưa ... là mày muốn chết ! "
"..."
" Queen " nhìn tên kia ánh mắt như đang liên tưởng hắn thành ai đó
Bằng ánh mắt tuyệt vọng , mở miệng mấp máy gọi :
"... Aki "
Ánh mắt của " King " hơi dao động , hắn khựng lại nhìn chằm chằm " Queen "
" Anh quên rồi. "
" King " hay người tên Aki kia kích động , ánh mắt long lên sòng sọc , run giọng gào lên
" Mày ! Mày đừng có nói bừa ! Tao không quên ! TAO KHÔNG QUÊN GÌ HẾT !! "
Hắn nắm lấy tóc người con gái kia , không do dự ném vào đống lửa đang cháy dữ dội phía sau
"AKI ! ANH SẼ HỐI HẬN , ANH SẼ HỐI HẬN ! ÁAAAAAAAA.."
Tên boss của King quay đi , hắn 1 mạch đi thẳng ra ngoài nhưng trong lòng lại dậy sóng .
....
Bên này , Sanzu và Kakuchou đang lái xe với tốc độ cao trên 1 cung đường vắng . Đã khuya cả hai đang đến chỗ tiếp viện sau đó mới kín đáo trở về nhà chung .
Mặc dù trên đường cũng phải nhiều lần né bọn King nhưng cũng an toàn trở về .
Cạch !
Nhà chung vẫn sáng đèn , Mikey và những thành viên còn lại ngồi trên sofa chờ đợi , vừa thấy cửa mở thì liền đổ dồn ánh mắt về phía 2 người .
Mikey là người đi lại phía họ , Sanzu mở miệng muốn nói gì đó thì Mikey đã đi lướt qua cậu , hắn lại gần Kakuchou lấy hộp nhẫn trên tay Kakuchou rồi thông báo tất cả giải tán .
"...." Mikey....
Sanzu cúi mặt , hơi hơi mím môi .
Kakuchou thấy Mikey và những thành viên khác đã rời đi thì đi lại cạnh Sanzu , hắn vỗ vai cậu an ủi .
Hắn chú ý đến bàn tay đang nhiễu máu của cậu nói :
" Tay mày đang chảy máu kìa , cần tao băng lại cho không ? "
Sanzu nghe thế thì ngạc nhiên , hơi do dự rồi gật đầu .
Kakuchou vào phòng Sanzu rồi giúp cậu băng bó lại vết thương , Kakuchou sát trùng vết thương cho cậu , hơi ngước lên hỏi
" Có đâu không ? "
Sanzu nhắm nghiền mắt không trả lời , thấy thế Kakuchou cũng không nói nữa .
Đột nhiên Sanzu
" Mày nhắn tin cho thằng bé hộ tao được không , tay tao không tiện "
Kakuchou đang chưa kịp nhớ xem đó là ai thì đã nghe thấy tiếng điện thoại Sanzu vang lên .
RING ! Ring
Kakuchou liếc qua màn hình thì hiện lên tên của kẻ đã ở nhà Sanzu hôm nay , hóa ra là cậu ta !
Kakuchou bắt máy giúp Sanzu rồi ghé máy vào tai cậu để cậu nói chuyện
" Anh Sanzu? Sao anh không về nhà "
" Hôm nay anh bận , tối mai anh về , cũng muộn rồi em đi ngủ đi ."
" Thế ạ , anh có đang an toàn không ..."
Đến đây đột nhiên Kakuchou xen vào
" Đương nhiên là an toàn rồi chú em , Sanzu đang ở bên tôi , yên tâm mai tôi sẽ đưa cậu ấy về ."
"..." Đầu dây bên kia im lặng 1 hồi rồi tắt máy .
Kakuchou ánh mắt đắc thắng nhìn vào cuộc gọi vừa rồi . Dằn mặt tiểu tam , quả là sảng khoái !
Hắn còn đắm chìm vào vui vẻ mà không để ý ánh mắt của Sanzu nhìn hắn , chẳng hiểu sao có chút bi thương .
Sau khi băng bó xong , Sanzu tắt điện đuổi Kakuchou ra ngoài .
Vừa ra đến cửa Kakuchou đã bắt gặp Mikey . Gã đứng trước cửa nhìn Kakchou bằng ánh mắt sắc lạnh .
" Dạo này mày có vẻ thân thiết với nó nhỉ? Kakuchou ?"
Kakuchou muốn giải thích thì Mikey nói tiếp
" Ồ , mày định giải thích hả , lãng tử quay đầu ? Hành động của mày chẳng khác gì đang chọc cười tao cả Kakuchou . Không phải chính mày là đứa ghế tởm nó-"
" Boss! Được rồi ,ngài đừng nói nữa " Kakuchou cắt ngang , hắn không muốn nghe thêm những lời như vậy .
" Tốt nhất là mày nên nhớ bản chất của mình đi , đừng có vì muốn rong chơi mà đổi khẩu vị nặng như thế , ngứa mắt lắm ! "
Kakuchou cúi mặt , đúng là hắn có ý định chơi đùa Sanzu vì dạo này hắn dột nhiên để ý tới cậu , câu nói của Mikey chẳng khác nào lột sạch mặt nạ của hắn .
" ...Vâng."
Hắn ngập ngừng đồng ý rồi rời đi .
Khi Kakuchou đã đi xa , Mikey hướng vào trong phòng nói
" Tao biết mày chưa ngủ , Sanzu .
Loại người như mày không xứng đáng được yêu đâu ."
"..."
Bên trong im lìm , không phát ra tiếng trả lời .
Trong phòng Sanzu ngồi sụp xuống bên cửa , hai tay ôm mặt , ngước mắt nhìn tấm gương đang phản chiếu khuôn mặt mình , cậu rờ lên vết sẹo 2 bên khóe miệng .
Cậu cố gắng mỉm cười nhưng trông vẫn thật xấu xí , nước mắt cứ liên tục trào ra khiến mắt cậu nhòa đi .
Tôi không xứng được yêu sao ?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro