Flashback #4
Takemichi nhìn tôi, tôi có thể thấy nỗi buồn dâng lên trong mắt cậu thanh niên ấy
Mikel- ....
Tôi chẳng biết nói gì.... mà thật thì tôi cũng chả nói được... :| mới sinh mà
Tôi cố gắng dơ cao hai cánh tay lên, xòe trước mặt Takemichi và cười thật tươi
Mikel - Nha..Nhaa..😊
Takemichi tròn mắt nhìn tôi, đôi mi rưng rưng nước mắt, tôi có thể cảm nhận được đợt rung nhẹ từ đôi tay đang ẵm tôi. Song Takemichi ôm lấy tôi, tôi nghe được tiếng khút khít phía trên mình. Có lẽ vì bản tính em bé nên vừa tỉnh chưa được bao lâu thì tôi lại thấy buồn ngủ, cứ thế tôi dùi mặt mình vào lòng cậu thanh niên kia tìm kiếm hơi ấm và một lần nữa lâm vào giấc ngủ.
⊶⊶⊶⊶⊶⊶⊶⊶⊶⊷⊷⊷⊷⊷⊷⊷⊷⊷⊷⊷⊷⊷⊷⊷⊷
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro