Phiên ngoại: Khi Thiên Cơ xuyên qua nguyên tác (27)
Quân Ngô đặt xuống cái dĩa trước mặt nó, cho nó tự ăn. Con mèo không bắt bẻ gì, im lặng cúi đầu cắn một mẩu bánh hoa quế ngậm trong miệng, vì nhai qua nhai lại mà run ria mép...
Đối với con mèo này, Quân Ngô mạc danh không ghét.
Con mèo ngửa đầu lên nhìn hắn, "Tạm thời, ở vùng biển này, ta hi vọng giữa chúng ta không có bất hòa, không đổ máu cùng hi sinh vô ích. Chuyện ngươi làm ta đã thuộc làu làu, nên ta hoàn toàn không muốn tha thứ. Mấy miếng bánh này cũng vô dụng thôi, ta không thích đồ ngọt."
Nó nghiêm túc nói thế.
"..."
Mọi người: Thứ ngươi thích thì được sao? Nói cho rõ ràng!
Quân Ngô thì lạnh nhạt, "Ta không cần ai tha thứ." Những lời này thân mật quá mức, Quân Ngô cảm thấy không cần, bắt đầu nhíu mày.
"Tốt, vậy bắt tay đi. Ở đây, chúng ta sẽ không đánh nhau cho đến khi ta hoàn thành một chuyện."
Con mèo nhảy lên đùi hắn, giơ chi trước.
Quân Ngô mặt vô biểu tình cầm lấy cái chân mèo này, theo ý nó giật giật lên xuống vài cái xem như bắt tay.
Quân Ngô không sợ y, không ngại bất cứ thứ gì, nhưng nếu y đã mong muốn không đánh nhau trên biển quỷ, hắn vẫn sẵn lòng chấp nhận tất cả yêu cầu.
Như Tạ Liên, dù 'Bạch Vô Tướng' không giúp y tháo chú gông, nếu đích thân y yêu cầu, hắn vẫn sẽ nhẹ nhàng đồng ý. Chẳng qua Tạ Liên chưa từng chủ động nhờ hắn tháo gông, vậy thì hắn chẳng việc gì phải quan tâm.
Con mèo cũng thừa biết tính hắn, nên bắt tay xong rồi, nó lập tức nhảy khỏi người hắn, không còn lo lắng hắn làm chuyện gì sau lưng mình, bắt đầu việc chính.
"Hiện tại, Địa sư."
Địa sư Nghi mờ mịt bước ra, nói: "Thiên Cơ?"
Con mèo nhảy lên vai hắn, hỏi: "Ngươi nhớ đường đến Thủy Phủ không? Dẫn đường."
"..." Minh Nghi.
Nhớ chứ sao không nhớ! Đốt thành tro hắn cũng nhớ cái nơi quỷ này! Nhắm mắt cũng có thể đào mười tám đời tổ tiên nhà Hạ Huyền lên.
'Hạ Huyền' có một một đặc điểm, đó chính là thù dai mà không hề sáng tạo, ăn miếng trả miếng. Quế từng làm gì hắn, hắn liền làm y như vậy với Minh Nghi, cũng không tính là tàn ác, nhưng điều kiện sống quá tồi tàn! Phúc lợi thì hoàn toàn không có, không ăn được thì đạp đổ, nhốt hắn để tẩy não từng ngày.
So với Quế, cách làm của Hạ Huyền quả thật là phiên bản lỗi.
Nếu nói đi theo Quế sẽ thấy ánh sáng trước mắt, thì đi theo Hạ Huyền chỉ thấy một mảng bóng tối đen thui. Quan trong nhất là Hạ Huyền còn chê xẻng Nguyệt Nha! Ăn cắp mà còn la làng!
Tạ Liên hỏi: "Ngươi tính đi vào U Minh Thủy Phủ?"
Con mèo gật đầu, "Nhân lúc ba nhân vật chính không có ở đây, làm là vừa kịp."
"..."
Ba nhân vật chính kia, không cần nói cũng biết là Hạ Huyền, Sư Thanh Huyền và Sư Vô Độ.
Quân Ngô đã bắt đầu suy nghĩ y muốn làm gì, hắn không biết quan hệ của y với hai anh em Sư gia.
Có nhiều người muốn đi theo, đều bị Quế từ chối, y chỉ dẫn theo Địa sư để đào đất nhà Huyền quỷ.
"Ta đi nhanh sẽ về, chút nữa ta muốn ăn xúc xích." Con mèo đi một nửa, quay đầu nói như vậy với Quân Ngô.
"..." Quân Ngô.
"..." Mọi người.
Đợi con mèo đi rồi, Quân Ngô mới quét mắt qua một đám ở lại, bọn họ cũng không có bất mãn gì với hắn, tâm bình khí hòa.
Tạ Liên cũng không muốn đánh vỡ tình hình hiện tại, vì dù sao Quân Ngô cũng đã hứa với vị kia rồi, y tiến lên kiếm chuyện thì cũng không được tốt lắm.
Mai Niệm Khanh cũng không có lời gì để nói với Quân Ngô lúc này, những lời hắn cố gắng phun ra, đều bị đáp lại bằng giọng chê trách khiến hắn mệt mỏi nản lòng, chỉ mong chuyện này mau kết thúc, ai thua ai thắng đều được.
Hoa Thành ngược lại rất có hứng thú biết thêm chi tiết, muốn nắm rõ tình hình thế giới kia, cùng 'chính hắn' không tính hòa hợp, nhưng người hỏi người đáp, cũng không tệ.
"Vị kia, có thể vào được trận pháp của Huyền quỷ mà không kinh động tới hắn?"
Hoa Thành không tin là Hạ Huyền nợ cả người của thế giới khác.
"Thiên Cơ có chìa khóa nhà hắn." 'Hoa Thành' trả lời.
Mai Niệm Khanh nghe được nhảy dựng lên, "Sao có thể như thế được! Y và tiểu tử họ Hạ kia có quan hệ gì?!!"
'Hoa Thành' bình thản đáp: "Thật sự là thầy trò."
Không giống 'Ta Liên' gọi vì ấn tượng ban đầu, thêm một chút kính trọng.
Không giống Thích Dung coi Quế là biện pháp để đối phó Quân Ngô, cảng chắn gió, đại ca hơn là sư phụ.
Không giống Sư Thanh Huyền cảm thấy Quế là thân thiết gần gũi như nhà bên "đại tỷ tỷ", chị dâu.
Không giống Sư Vô Độ luôn cảm thấy y là đồ ngốc, cần được hắn đùm bọc che chở.
Hạ Huyền thật sự là đệ tử chân truyền của Quế Tiểu Thái Lang.
Mai Niệm Khanh vẫn còn cổ hủ chuyện này, "Thầy trò cũng... ài, sao lại chìa khóa nhà chứ? Thứ ý nghĩa như vậy!"
'Tạ Liên' hiểu hắn đang nghĩ gì, e là hắn sợ 'Quân Ngô' chịu thiệt thòi.
Nhưng thật lòng, cũng giống như Hoa Thành đối với hắn, 'Tạ Liên' vô điều kiện tin tưởng không thể nghi ngờ, đã có Quế Tiểu Thái Lang xuất hiện, chỉ sợ trên đời này khó ai có thể thay thế được.
Y chân thành cùng ngoan cố kiên cường, ai cũng nguyện ý phó thác phía sau lưng. 'Tạ Liên' không muốn Quốc sư bên này nghĩ xấu về hắn.
"Quốc sư, chìa khóa ấy chẳng qua là lễ vật chúng ta tặng hắn, mang ý nghĩa hoàn toàn khác. Là quý trọng."
Kỳ thật, có chìa khóa nhà Huyền quỷ nhiều nhất là Sư Thanh Huyền, y làm mất rồi mặt dày đi xin hắn cái khác, Huyền quỷ chịu đựng không nổi phải giao ra.
Lần này tới phiên Mai Niệm Khanh giật mình vì... tức, "Ngươi tặng hắn luôn rồi? Của ta đâu? Bốn cái! Lấy cho đủ!"
"..." Tạ Liên bên này.
"..." 'Tạ Liên' bên kia.
"Mà khoan..." Mai Niệm Khanh hình như tìm được trọng điểm, hỏi: "Ngươi nói hắn là gì của ngươi?"
"Sư phụ." 'Tạ Liên' bằng phẳng trả lời, vì dù sao trong mắt hắn, tứ vị quốc sư mặc dù bênh vực Quân Ngô, nhưng vòng vo thì vẫn quý mến "A Nếp" của bọn họ vô cùng, không phải ai cũng khiến tứ vị quốc sư "tạo phản" triệt để được như thế, đó là mị lực của Quế.
"..." Mai Niệm Khanh thở như sắp chết.
Cái cảm giác này hít thở không thông này...
Mai Niệm Khanh buồn thiu hỏi: "Y làm gì?"
'Tạ Liên' mới để ý thần sắc của hắn, cười dịu dàng nói, "Hắn và người không giống nhau. Người đừng để ý!"
Mai Niệm Khanh không dễ dỗ, "Ngươi giữ gìn hắn rất rõ ràng, Thái tử điện hạ. Những lời an ủi này, xem như ta nhận đi."
'Tạ Liên' hơi kinh ngạc, y đưa mắt dò hỏi 'Hoa Thành', thấy hắn bĩu môi...
Xem ra, y thật sự giữ gìn Quế Tiểu Thái Lang rất rõ ràng.
Ở một phương diện nào đó mà nói, Tạ Liên cũng có phần giống Quân Ngô, rất "cưng" Quế Tiểu Thái Lang.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro