Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7: Bí Ẩn Cổ Xưa


Holmes cẩn thận mở cuốn sách ra, một làn khói mỏng từ những trang giấy đã cũ tỏa ra, nặng nề và bí ẩn. Harriet đứng gần bên, đôi mắt sắc bén của cô không rời khỏi cuốn sách. Những ký tự trên trang giấy không phải là chữ viết thông thường. Chúng là những dấu hiệu kỳ lạ, phức tạp, khó hiểu, như thể chúng không phải của bất kỳ nền văn minh nào mà cô từng biết.

"Holmes, anh có thể đọc được không?" Harriet lên tiếng, không giấu được sự ngạc nhiên trong giọng nói.

Holmes lướt qua từng trang, không vội vàng. "Đây không phải là ngôn ngữ bình thường. Chúng là những ký tự có liên kết với các nghi thức cổ xưa từ thời kỳ mà các nền văn minh cổ đại chưa được khai phá. Có lẽ... chúng là những ghi chép về một nghi lễ huyền bí, có thể liên quan đến sức mạnh của đất đai và dòng máu hoàng gia."

Watson, đứng ở phía sau, không khỏi cảm thấy một sự lạnh lẽo lan tỏa trong không khí. "Anh nói nghi lễ? Liệu có phải chúng ta đang đối mặt với một âm mưu tăm tối nào đó không?"

"Rất có thể," Holmes trả lời, nhưng ánh mắt anh vẫn không rời khỏi cuốn sách. "Những dấu hiệu này rất giống với những nghi thức tôn thờ các vị thần cổ xưa, những vị thần mà tín ngưỡng của họ đã bị lãng quên qua hàng nghìn năm. Có lẽ nhóm người này, cùng với những bí mật họ đang tìm kiếm, đang cố khôi phục lại một sức mạnh đã bị mai một."

Harriet không nói gì, nhưng cô cảm thấy một cơn rùng rợn chạy dọc sống lưng. Cô đã từng gặp nhiều vụ án kỳ lạ, nhưng cái cảm giác như mình đang đứng giữa một bức màn của lịch sử cổ đại, nơi mà những sự thật đen tối có thể phá vỡ mọi giới hạn, là một cảm giác mà cô chưa từng trải qua.

Đột nhiên, một âm thanh kỳ lạ vang lên từ phía sau họ, khiến tất cả đều quay lại. Một bóng đen loáng qua, lướt qua những góc tối trong căn phòng. Harriet nắm lấy con dao nhỏ trong túi và bước về phía trước, sẵn sàng đối phó với bất kỳ mối nguy hiểm nào.

"Chúng ta không hề đơn độc," Holmes nói nhỏ, ánh mắt anh sáng lên. "Có ai đó ở đây."

Watson tiến lên, đôi mắt anh sắc bén. "Tôi không thấy ai, nhưng cảm giác này... không ổn chút nào."

Holmes không nói gì, nhưng anh bước về phía góc tối, nơi bóng đen vừa thoáng qua. Cẩn thận như một con mèo, anh đưa tay lên, chạm vào một bức tường đá ẩm ướt. Đột nhiên, một tiếng "cạch" nhỏ vang lên, và một cửa đá mở ra.

"Chúng ta đã tìm thấy đường đi tiếp," Holmes nói, ánh mắt sắc bén nhìn về phía trước. "Tuy nhiên, tôi không nghĩ mình nên quá vội vàng."

Harriet đứng bên cạnh anh, đôi mắt cô không hề rời khỏi cuốn sách cổ xưa. "Chúng ta đang đối diện với một âm mưu lớn hơn. Có thể, cuốn sách này không chỉ là manh mối duy nhất."

Holmes quay lại, nhìn thẳng vào đôi mắt của Harriet. "Cô đã đúng. Cuốn sách này chỉ là một phần của một bức tranh lớn hơn, và chúng ta đang đứng ở trung tâm của một bí mật cổ xưa mà có thể thay đổi tất cả những gì chúng ta biết về lịch sử."

Watson nhìn Holmes rồi quay lại nhìn Harriet, cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. "Chúng ta sẽ phải đối mặt với điều gì tiếp theo?"

"Không có gì có thể ngăn cản chúng ta," Holmes nói, đôi mắt anh lóe lên sự quyết đoán. "Đi thôi."

Cả ba bước vào đường hầm phía sau cánh cửa đá, nơi những bức tường vươn cao như bao quanh họ trong một thế giới khác. Không gian tĩnh lặng, không có tiếng động ngoài tiếng bước chân của họ. Những bước đi như lặp lại vô tận trong bóng tối, mỗi bước đưa họ đi xa hơn vào bí ẩn chưa có lời giải.

Sau một hồi đi bộ, họ cuối cùng dừng lại trước một bức tường có những ký hiệu tương tự như trên cuốn sách. Holmes đưa tay chạm vào đó, và ngay lập tức, một tiếng động lạ vang lên. Cả ba giật mình, và bức tường đá từ từ dịch chuyển, để lộ ra một căn phòng tối tăm, đầy mùi ẩm mốc.

Ở giữa căn phòng là một chiếc bàn đá lớn, trên đó có một hộp gỗ lớn, bên ngoài được chạm khắc tinh xảo với những ký hiệu tương tự. Harriet có cảm giác rằng thứ bên trong hộp chính là điều mà nhóm tội phạm đang tìm kiếm.

"Chúng ta đã đến," Holmes nói, giọng anh không chút xúc động. "Đây là nơi cuối cùng."

Harriet tiến lại gần chiếc hộp, đôi tay cô run rẩy khi mở nắp. Bên trong là một cuốn sách nữa - nhưng không phải là sách cổ như những cuốn trước. Đây là một cuốn sách mới, và có vẻ như nó vẫn còn tỏa ra một luồng hơi ấm kỳ lạ.

Holmes cẩn thận lật cuốn sách đó ra. Những trang giấy bên trong chứa đựng những ký hiệu không hề giống với bất kỳ ngôn ngữ nào họ từng gặp.

"Đây mới chính là mảnh ghép cuối cùng," Holmes thì thầm. "Cuốn sách này không chỉ chứa đựng bí mật về một nghi thức cổ xưa mà còn là chìa khóa để ngăn chặn điều tồi tệ sắp đến."

Harriet nuốt nước bọt, không thể dừng lại khỏi cảm giác hồi hộp khi nhìn vào cuốn sách. "Vậy là chúng ta đã đến gần hết rồi, đúng không?"

"Chúng ta chỉ mới bắt đầu," Holmes đáp, đôi mắt anh lóe lên đầy quyết tâm. "Và việc chúng ta tìm thấy cuốn sách này có thể là dấu hiệu cho thấy mọi thứ đã vượt khỏi tầm kiểm soát."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro