Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Ám Ảnh Dưới Đất


Ánh đèn dầu leo lét chiếu sáng các bức tường đá cổ xưa, tạo ra những bóng đổ kỳ quái trên mặt đất. Harriet đi đầu, cảm giác lạ lùng và bất an cứ dâng lên từng lúc. Dù biết đây là nơi phải đến, cô vẫn không thể xua đi cảm giác rằng họ không đơn độc trong ngôi đền này.

"Holmes, tôi cảm thấy như có ai đó đang theo dõi chúng ta," Harriet thì thầm.

Holmes vẫn đi bình thản phía sau, đôi mắt thâm sâu vẫn dõi theo từng bước chân. "Cảm giác của cô không sai. Nhưng chúng ta không thể dừng lại. Dù có gì ở đây, chúng ta sẽ đối mặt với nó."

Watson, một chút lo lắng thoáng qua trong đôi mắt, nhìn quanh. "Cẩn thận, cả hai người. Những bức vẽ trên tường không giống như những gì chúng ta thường thấy. Chúng có một sự... ám ảnh."

Harriet không thể không đồng ý. Những hình vẽ trên các bức tường không chỉ là những họa tiết cổ xưa; chúng là những ký hiệu kỳ lạ, có phần ma quái, khiến người nhìn cảm thấy một sự lạnh lẽo không thể giải thích.

"Hãy tiếp tục," Holmes nói, khi ông rút từ trong túi ra một tấm bản đồ cũ kĩ, nhìn kỹ vào nó. "Tất cả những dấu hiệu đều dẫn chúng ta xuống dưới lòng đất. Chắc chắn nơi này có một đường hầm, một cánh cửa bí mật mà chúng ta phải mở ra."

Harriet nhíu mày, bước tiếp. Cô đã quen với những cuộc điều tra kỳ lạ và những điều không thể lý giải, nhưng lần này, có thứ gì đó thật sự khiến cô lo sợ. Cô nhìn lại Watson và Holmes. "Nếu có ai đó tìm thấy nơi này trước chúng ta, điều đó có nghĩa là..."

"Chúng ta sẽ phải đối mặt với nguy hiểm," Holmes cắt ngang. "Đúng vậy. Nhưng không ai sẽ ngăn cản chúng ta. Mà hơn hết, chúng ta phải tìm ra được mục tiêu của nhóm kia."

Cả ba tiếp tục đi xuống hành lang đá, và chỉ sau vài phút, họ tìm thấy một cánh cửa đá lớn nằm sâu trong lòng đất, nơi không gian xung quanh trở nên hẹp hơn. Cánh cửa này dường như đã bị đóng chặt từ lâu, với những ký hiệu cổ xưa khắc trên đó. Một cảm giác kỳ lạ bao trùm không gian.

"Chúng ta cần phải mở nó," Holmes nói, giọng anh không mảy may lo lắng.

Harriet nhìn vào bức tường đối diện, nơi những chiếc xương động vật đã hoen rỉ. "Chúng ta có chắc chắn rằng đây là nơi cần phải mở?"

"Đúng," Holmes khẳng định, "Đây là nơi mà nhóm tội phạm kia muốn đến. Và chúng ta phải tìm ra thứ mà họ đang tìm kiếm."

Watson nhướn mày. "Nhưng liệu có an toàn không?"

"An toàn hay không, chúng ta không có lựa chọn," Holmes nói, vừa bước lại gần cánh cửa đá. Anh nhìn chằm chằm vào những ký hiệu trên đó. "Những ký hiệu này... có lẽ chúng là chìa khóa."

Harriet quan sát kỹ hơn, đôi mắt cô tìm kiếm sự khác biệt trong các ký tự trên cánh cửa. "Có thể chúng ta cần phải giải mã chúng," cô nói. "Nhưng tôi không chắc chắn rằng chúng ta có đủ thời gian."

Holmes nhẹ nhàng lùi lại một bước và rút từ trong áo ra một công cụ nhỏ mà anh đã chuẩn bị trước. "Giải mã? Đó là điều tôi đã tính đến. Nhưng để chắc chắn hơn, chúng ta phải thử sức mạnh của những ký hiệu này."

Ngay khi anh đưa tay chạm vào cánh cửa, một âm thanh vang lên - một tiếng rít khe khẽ như một cái gì đó đang cựa quậy sau bức tường đá. Harriet giật mình, mắt cô mở to, và một cơn lạnh xâm chiếm cô. Cánh cửa bắt đầu từ từ mở ra, kèm theo những âm thanh kỳ lạ từ sâu thẳm bên trong.

Một luồng gió lạnh lẽo thổi từ trong ra, và họ không thể nhìn thấy gì ngoài bóng tối hoàn toàn.

Harriet lấy một ngọn đèn dầu khác, và họ bước vào trong.

Bên trong, không gian càng trở nên nặng nề và bí ẩn hơn. Mùi ẩm mốc và khói nặng nề bay quanh. Những bức tường đá cũ kỹ dường như chứa đựng những bí mật mà không ai dám khai thác. Harriet cẩn thận đi theo Holmes, người không hề có chút sợ hãi. Anh tiến lên phía trước như thể anh đã biết rõ mọi thứ xảy ra sau cánh cửa này.

"Chúng ta đang đi đâu?" Watson hỏi trong khi bước theo họ.

"Vào nơi mà lịch sử sẽ gặp hiện tại," Holmes trả lời.

Đột nhiên, ánh sáng đèn dầu của Harriet lóe lên, và một khung cảnh kỳ lạ hiện ra trước mắt họ. Cả ba người đứng sững lại, mắt không thể rời khỏi những gì đang hiện diện trong căn phòng rộng lớn.

Trước mặt họ là một chiếc bàn đá lớn, trên đó là một cuốn sách rất cổ, bìa của nó phủ đầy bụi bặm và mờ ảo. Những ký hiệu kỳ lạ trên cuốn sách giống như những ký tự trên cánh cửa trước đó. Nhưng điều làm họ sững sờ là những chiếc bút lông, những bảng đồng và những vật dụng khác xung quanh cuốn sách. Cảm giác mà Harriet có được lúc này là, nơi này không chỉ là một nơi để che giấu bí mật, mà là nơi để khởi động một nghi thức cổ xưa.

"Có lẽ chúng ta đã đến nơi mà họ đang tìm kiếm," Harriet nói, giọng cô lạc đi trong sự hoang mang.

Holmes không trả lời ngay lập tức. Anh bước lại gần cuốn sách, đôi mắt anh không rời khỏi những ký tự kỳ lạ được viết trong đó. Anh biết rằng điều gì đó lớn lao hơn họ đang chờ đợi phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro