Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

/1/

Chương 1: Bữa Tiệc, Cái Chết Và Những Bí Ẩn

Bữa tiệc của Lord Ainsley diễn ra trong không khí lộng lẫy, dinh thự của ông nằm tách biệt trong khu rừng hẻo lánh, ánh đèn vàng ấm áp phản chiếu qua các cửa sổ kính, tạo nên một khung cảnh hoàn hảo cho một buổi tối mùa đông. Mọi thứ đều được chuẩn bị tỉ mỉ, với những bức tranh cổ, những món ăn tinh tế và tiếng cười nói của những vị khách.

Harriet, Holmes và Watson bước vào phòng tiệc. Harriet không mấy hào hứng, vẻ mặt cô thể hiện rõ sự chán nản. Cô khẽ lầm bầm:

"Chắc lại toàn những kẻ nói nhảm về gia đình và tài sản thôi. Những bữa tiệc kiểu này thật nhàm chán."

Holmes chỉ mỉm cười, ánh mắt vẫn chăm chú quan sát xung quanh. Còn Watson, anh cảm thấy lúng túng và không biết liệu mình có phù hợp trong không gian này không. Dù vậy, ba người vẫn tiếp tục đi về phía trung tâm phòng tiệc.

Lord Ainsley, một quý tộc đứng tuổi, lịch lãm trong bộ tuxedo đen, nở một nụ cười tươi khi chào đón ba người. "Chào mừng các vị đến với bữa tiệc của tôi. Mong các vị sẽ có một buổi tối tuyệt vời."

Harriet gật đầu một cách hờ hững. "Cảm ơn," cô đáp, cố gắng không để vẻ mặt lạnh lùng của mình làm mất lòng người chủ tiệc. Các vị khách khác đều quay lại nhìn ba người, ánh mắt tò mò, khiến không khí càng thêm căng thẳng.

Tuy nhiên, không lâu sau, khi bữa tiệc đang tiếp diễn, một tiếng hét vang lên từ lầu trên, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh. Mọi người trong phòng lập tức im lặng, ánh mắt lo lắng nhìn nhau.

"Thưa ngài, bà Eleanor Bradford... bà ấy đã chết trong phòng riêng của mình!" Một người hầu chạy xuống, mặt tái mét.

Mọi sự chú ý lập tức chuyển sang Holmes và Watson. Harriet cảm thấy một chút hồi hộp khi nghe thông báo, nhưng cũng không khỏi nhăn mặt. Cô lẩm bẩm: "Chắc lại là vụ tranh chấp tài sản nào đó thôi."

Holmes không trả lời ngay, chỉ ra hiệu cho Watson tiến lên trước. "Chúng ta đi thôi," ông nói, giọng điềm tĩnh. "Harriet, nếu cô không thích, cô có thể ở lại đây."

Harriet chỉ lắc đầu. "Thôi được rồi, tôi sẽ đi với các anh, nhưng không có hứng thú đâu."

Họ đi lên lầu, nơi thi thể của bà Eleanor được phát hiện. Căn phòng rộng lớn, với đồ đạc sang trọng và những bức tranh cổ treo trên tường. Nhưng điều khiến mọi người chú ý nhất chính là thi thể của Eleanor, nằm bất động trên giường, cổ bị cắt đứt, máu từ vết thương lan ra khắp tấm ga giường trắng tinh.

Holmes đi vào phòng, ánh mắt chăm chú quan sát hiện trường. Watson cúi xuống xem xét vết thương, trong khi Harriet đứng một góc, vẻ mặt không mấy hào hứng.

"Vết cắt này rất sắc bén, không phải do một cuộc giằng co hay chiến đấu," Holmes nhận xét, ánh mắt sắc bén. "Có vẻ như kẻ giết người đã lên kế hoạch rất tỉ mỉ."

Watson gật đầu. "Đúng vậy, Holmes. Đây không phải là một vụ giết người vội vàng. Kẻ giết người dường như rất thông minh."

Harriet bĩu môi. "Tôi vẫn nghĩ đây là chuyện gia đình thôi. Kẻ nào đó tranh chấp tài sản hoặc gì đó. Không cần làm to chuyện."

Holmes nhíu mày. "Harriet, có khi chúng ta đang bỏ qua những chi tiết quan trọng. Không có vụ án nào đơn giản."

Ngay lúc đó, một tiếng hét khác vang lên từ phía dưới lầu. Ba người lập tức vội vã chạy xuống cầu thang.

---

Vụ Án Thứ Hai

Khi họ đến thư phòng, cảnh tượng khiến tất cả phải ngỡ ngàng. Lord Ainsley, người chủ bữa tiệc, được phát hiện đã chết trong phòng làm việc của mình. Thân thể của ông nằm trên mặt đất, cổ bị bóp chặt, khuôn mặt mờ đi vì thiếu oxy. Không có dấu hiệu của cuộc chiến hay giằng co. Giống như cái chết của Eleanor, cái chết của Lord Ainsley cũng vô cùng lặng lẽ và không để lại dấu vết nào quá rõ rệt.

"Chuyện gì đang xảy ra thế này?" Harriet thốt lên, "Một cái chết là đủ rồi, sao lại thêm một cái nữa?"

Holmes bước lại gần thi thể của Lord Ainsley, thận trọng quan sát. "Có vẻ như kẻ giết người là một người quen. Cả hai cái chết đều có điểm chung: kẻ giết người rất thông minh, biết cách che giấu dấu vết của mình."

Watson tiến lại gần. "Nếu đây là một vụ giết người có chủ đích, thì kẻ giết người hẳn đã lên kế hoạch từ rất lâu."

"Vậy kẻ giết người là ai?" Harriet hỏi, giọng không giấu được sự bực bội.

"Chúng ta cần kiểm tra tất cả những người có mặt trong bữa tiệc này," Holmes trả lời. "Rất có thể, một trong số họ chính là thủ phạm."

Harriet cằn nhằn. "Thật là lãng phí thời gian... Nhưng dù sao thì, nếu các anh muốn điều tra, tôi sẽ giúp."

Ba người bắt đầu điều tra các phòng trong dinh thự, tìm kiếm bất kỳ dấu vết nào có thể dẫn đến kẻ giết người. Nhưng trong khi họ di chuyển qua các phòng, một thứ gì đó cứ đeo bám Harriet, khiến cô không thể bỏ qua.

Vụ án này chắc chắn không phải là những gì cô mong đợi, nhưng không có gì là đơn giản trong những vụ án kiểu này, và cô biết rằng phải giải quyết nó trước khi có thêm ai chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro