Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Xuyên rồi , sao lại là Tiêu Linh chứ

- Nè , có dậy không hả ? Linh , mày có dậy không thì bảo .

- Gì ?
Cô nhíu mày .

- Mày cí định dậy không , hôm nay là ngày nhận giải nhất cuộc thi võ taekwondo của mày đó .

- Hả ? Nhận giải , thôi chết .
Cô bật dậy .

- Nhanh mặc đồ vào , sắp muộn rồi .
Bạn của cô khẩn khoản.

- Ờ.
Cô mặc đồ rồi vệ sinh cá nhân nhanh chóng sau đó lên xe của bạn thân trở đến nơi trao giải.

Cô vừa vào phòng thì MC đọc tên cô .
- Sau đây chúng ta cùng nhiệt liệt chào đón Tiêu Linh đến từ thành phố S đã đạt giải nhất trong cuộc thi taekwondo cấp quốc gia .

Cô bước lên khán đài nhận giải .

- Chúc mừng .

- Cảm ơn .
Cô cười đáp ." Ha , lúc trước còn nói tôi sẽ không đạt giải . Giờ thì cứ như chó vẫy đuôi vậy ". Cô cười nhếch tạo thành một đường cong hoàn mỹ nhưng nụ cười này lại mang một ý khinh thường kẻ trước mặt cô .

Sau khi nhận giải xong cô đã đi về . Trên đường gần về đến nhà thì...cô bị một chiếc xe do tên say rượu đâm chúng và đã không qua khỏi .

.
.
.

- Ưm... Đây là đâu chứ ?
Cô vừa tỉnh dậy thì cơn đau đầu ập tới khiến cô nhíu mày . Vừa lúc đó thì có một thân ảnh lòe loẹt chạy vào .

- Linh Nhi , con sao rồi ?
Cầm di nương chạy vào .

- Bà là ai ?
Nhìn thấy người lạ cô lạnh giọng hỏi bởi cô cảm giác như mấy người này đều không phải dạng tốt đẹp gì .

- Ta là mẹ của con A....
Cầm di nương vừa nói vừa mếu .

Lúc này cả đám đi vào . Họ đều lần lượt giới thiệu , giọng điệu pha chút thất vọng và khinh thường , ngay cả thân sinh mẫu thân cũng vậy . Sau cùng , Cầm di nương nắm tay cô an ủi .

- Không sao , mất trí nhớ rồi thì sau này con vẫn có linh khí , vẫn tu luyện được . Con nghỉ ngơi đi , ta ra ngoài đây .

Cầm di nương đi ra ngoài . Trong phòng giờ chỉ còn mình cô và một nha hoàng ở trong phòng .

- Sao ngươi còn chưa ra ngoài ?
Cô hướng phía nha hoàng hỏi .

- Nô tì phải ở đây chăm sóc người .

- Vậy đám hạ nhân kia đâu ?
Cô dựa người vào giường rồi hỏi.

- Họ nghe tin người mất trí nhớ trở thành phế vật nên đã chạy đến chỗ nhị tiểu thư hết rồi .
Nha hoàng kia cúi đầu không dám nhìn cô bởi lúc này trong không khí phảng phất có cái gì đó rất áp bức .

- Vậy sao ngươi còn ở đây ?
Cô liếc hướng nha hoàng kia hỏi .

- Không được ạ , bởi vì khi ta sắp bị bán vào thanh lâu là người đã cứu ta .
Nha đầu kia lắc đầu nói .

- Ừm... Ngươi tên gì ?
Cô nhắm mắt lại , tựa đầu vô thành giường rồi hỏi .

- Nô tì tên là Bích Na .
Nha đầu kia trả lời kính cẩn .

- Ừm... Từ giờ gọi ngươi Tiểu Bích , giờ ra ngoài đi .

- Vâng .
Tiểu Bích đi ra ngoài , không quên đóng cửa lại cho cô .
.
.
.

Giờ trong phòng chỉ còn mình cô . Cô mở mắt ra rồi cười nhẹ .

- A...không  ngờ . " Không ngờ ta lại xuyên vào bộ Phượng Nghịch Thiên Hạ đang đọc bỏ giở giữa chừng . Đã thế lại còn xuyên vài nữ phụ pháo hôi vữa chứ ". Chặc...
Cô thổi tắt nến ở đầu giường rồi đi ngủ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #harem