Chap 6
Nếu tôi nhớ không lầm thì Con Cá Mặt Trời đó chắc đang ở toa bên kia nhể?
"Có giết người bên khoang tàu khác kìa!"
Một vụ giết người từ khoang tàu 3907 hiện ra qua khung cửa sổ ở lối đi. Tên sát nhân ở toa tàu đó là một người da trắng.
"Chúng ta phải ngăn hắn lại! Đừng để hắn qua đây!"
Bọn họ đè chặt cánh cửa sắt lại, nhưng làm thế này quả thật không cần thiết. Tên giết người đã ở đó ngay từ đầu.
'Làm màu quá...' tôi thở dài nhìn họ.
【Mọi hình thức tiếp cận toa tàu sẽ bị hạn chế cho tới khi kịch bản được hoàn thành.】
Cùng với lời nhắn này, đám người kia bị hất văng ra khỏi cánh cửa giống như vừa tông vào một màng cao su vậy.
"Chuyện….chuyện gì vậy?"
Một lần nữa, giọng nói của con dokkaebi vang lên,
【Hahaha, có một số nơi khá thú vị trong khi nơi này mãi vẫn chưa bắt đầu. Được rồi! Đây là dịch vụ đặc biệt đó nha. Ta sẽ cho các người thấy điều gì sẽ xảy ra nếu như 5 phút nữa vẫn chưa có động tĩnh gì】
Một màn hình khổng lồ hiện ra giữa toa tàu. Trong màn hình là hình ảnh một phòng học. Những nữ sinh trong bộ đồng phục hải quân màu xanh đang run rẩy.
Một cậu bé cắn móng tay, lẩm bẩm nói,
"…Đó là đồng phục trường Daepong thì phải?"
Beep beep beep beep – một tiếng beep vang lên như báo hiệu một chuyện kinh khủng sắp xảy ra.
Sau đó, các nữ sinh này hét toáng lên.
【Thời gian đã hết.】
【Hình phạt sẽ bắt đầu.】
Ngay sau khi thông báo kết thúc, những cái đầu của các nữ sinh ngồi hàng ghế đầu liền nổ tung. Từng người một, từng người một… càng lúc càng có nhiều cái đầu nổ tung… Các nữ sinh hét toáng lên và chạy về phía cửa sổ hoặc cửa lớp.
"Ahh, uh, làm thế nào…."
Dụng cụ vệ sinh gãy nát hết, móng tay thì bung hết cả ra thế nhưng cánh cửa vẫn không có mở ra. Không một ai trong căn phòng ra ngoài được cả. Đột nhiên, một cô gái quay sang bóp cổ bạn mình. Người bạn xấu số kia chết cùng với tiếng rên rỉ của mình. Sau một hồi, thứ duy nhất còn sót lại trên màn hình chính là nữ sinh bóp cổ bạn kia. Cô ta ngơ ngác nhìn xung quanh….
【Kênh #Bay235515. Trường Trung học Nữ sinh Daepong, Lớp B Năm 2, người sống sót: Lee Jihye.】
Bóng dáng cô gái biến mất trên màn hình. Rồi con 'Dokkaebi' nói,
【Sao hả? Thú vị chứ?】
Con 'Dokkaebi' vừa cười vừa nói, nhưng hiện tại mọi người không có nhìn vào màn hình nữa. Họ bắt đầu giữ khoảng cách với nhau.
"Chết tiệt! Cái quái gì vậy?"
Tôi có thể thấy chị Yoo Sang-Ah cũng buông tay Dokja-ssi ra.
Những thông tin mà anh có được từ cuốn tiểu thuyết và những gì anh không biết đã trộn lẫn vào nhau rồi.
Lúc này tôi lại nghe thấy tiếng chửi rủa và rên rỉ ở cách đó không xa tôi quay lại nhìn thì thấy cảnh 1 cậu học sinh đang có thái độ lồi lõm với bà lão bên cạnh.
"Chó chết. Tâm trạng tao đã tồi tệ lắm rồi. Sao mày cứ khóc lóc rên rỉ hoài vậy?? Có chịu câm mồm đi không?"
Tên thanh niên đó là một nam sinh đang ngồi dựa lưng ở lối vào. Hắn có dáng người gầy gò và đầu nhuộm tóc màu trắng. Tên của người thanh niên này được viết trên huy hiệu được gắn ở trước ngực – Kim Namwoon. Và tôi cũng biết cái tên này.
“Tao đã bảo câm mồm đi mà?”
Tên Kim Namwoon kích động, túm lấy cổ áo bà lão. Đôi chân yếu đuối của bà lão run rẩy. Bàn tay còn lại của thằng Kim Namwoon liên tục tát mạnh và mặt bà lão.
Bốp! Bốp!
Nếu là bình thường, chắc chắn sẽ có người chạy ra ngăn cản hắn lại. Nhưng hiện tại, không một ai đứng ra ngăn lại hành động này. Sau một hồi, những cú tát chuyển sang thành quả đấm.
“Cứu…Cứu tôi với. Cứu tôi…!”
Tôi có thể nghe thấy âm thanh của những cú đấm mạnh giáng vào cơ thể. Một số người đàn ông xung quanh tên thanh niên kia do dự, không ai trong số họ đứng ra ngăn cản.
Bất ngờ thay, người đầu tiên đứng ra ngăn cản hắn lại lại là Han Myungoh.
"Chàng trai trẻ, cậu không nên đối xử với người già như vậy…."
Tuy nhiên, những gì anh ta nhận lại được là lời de dọa pha lẫn sự khinh bỉ,
"Ông kia, ông thích chết chứ gì?"
"…Cái gì?"
"Các người còn chưa hiểu được tình hình hiện tại sao?"
"Thằng nhóc này, mày đang nói cái cứt gì vậy?"
Kim Namwoon chỉ cười trước những lời chửi tục của Han Myungoh. Hắn chỉ về phía nóc toa tàu, nói:
"Các người không thấy sao?"
Trên nóc tàu, là hình ảnh ba chiều đang phát.
【Hãy… Hãy tha cho tôi!】
【Aaaaack!】
【Chết đi! Chết
Không chỉ diễn ra trong những toa tàu này hay ở Trường Trung học Daepong. Mà đây chính là truyền hình trực tiếp từ khắp nơi trong quốc gia.
Sau một lúc nói chuyện Han Myungoh dường như đã bị lời nói của Kim Namwoon làm cho lung lay những người xung quanh cũng vậy họ đang từ bỏ đạo đức của mình.Kẻ châm ngòi cho chuyện này Kim Namwoon đúng như trong cốt truyện.
「Nếu không có hành vi giết chóc nào trong năm phút tới, tất cả mạng sống trên toa tàu sẽ bị xóa sổ.」
Đôi mắt của họ dần thay đổi.
「Nếu bà lão này không chết, chúng ta sẽ chết sau năm phút nữa…」
Dần biến thành đôi mắt nguyên thủy nhất mà mọi sinh vật sống đều phải có.
"Đúng đấy… thằng khốn nạn này nói đúng. Nếu chúng ta không giết bà ta, thì chính chúng ta mới là người phải chết."
Kẻ đầu tiên theo bước chân Kim Namwoon nói. Hắn đá vào người bà lão đang nằm gục, quằn quại trên sàn kia.
"Các người nghĩ đi? Sẽ có một người phải chết thay! Để chúng ta được sống tiếp!"
"Ah, chết tiệt … Kệ bà nó đi"
Rồi kẻ thứ hai, thứ ba.
Những người đứng cách xa bà lão. Những người đàn ông hèn nhát, do dự lúc nãy. Mấy cậu sinh viên rút điện thoại ra quay lại cảnh này, mẹ của đứa trẻ và cả Han Myungoh…
Tất cả đều lao vào đánh đập bà lão, nhắm thẳng đến cái chết của bà ấy.
"Chết đi! Chết nhanh đi!"
Bọn chúng giống như đao phủ đang hành hình tử tù vậy. Giống như kiểu đao phủ cùng nhau bóp cò súng để người khác không thể nói được ai là người đã giết tử tù. Những người này đấm, đá túi bụi vào người bà lão.
…Và tôi thì ngồi xem tất cả chuyện này một cách vô cảm.Tôi cũng muốn cản lắm nhưng bà lão ấy đã được định sẵn là sẽ chết rồi...
Ngay lúc này tôi đứng dậy dùng kĩ năng của mình dịch chuyển đến chỗ cậu bé mà tôi đã xin con cồn trùng kia.
Cậu bé đang ôm đầu ngồi co ro vào một góc khóc và ôm lấy hộp côn trùng.
Tôi đi lại ngồi xuống bên cạnh cậu và an ủi
"Mọi chuyện sẽ ổn thôi chị sẽ bảo vệ em."
Cậu bé nghe tôi nói vậy cũng phần nào bình tĩnh hơn. Tôi đưa tay xoa đầu cậu trước giờ tôi không giỏi dỗ trẻ:)
____________________
Chú thích:
"..." lời nói
'...' suy nghĩ
[....] lời Hệ Thống Xuyên Không và Kĩ Năng.
【...】 lời của Dokkaebi và các chòm sao
•《...》• Thông báo nhiệm vụ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro