Chap 2
Hiện tại là 6h50 tối chỉ còn 10 phút nữa là tới giờ "trả phí" rồi.
Tôi ngồi đó vừa ăn socola (socola do hệ thống đưa) vừa xem bản thông tin của chính mình rồi dùng coin nâng cấp các kĩ năng của mình lên.
[Số coin người có là 5000]
[Bạn đã dùng 400 coin nâng thể lực lên lv10]
[Bạn đã dùng 500 coin nâng nhanh nhẹn lên lv15]
[Bạn đã dùng 500 coin nâng ma thuật lên lv10]
[Bạn đã dùng 500 coin nâng sức mạnh lên lv15]
'Nhiêu đây chắc được rồi nhể?' sau khi tôi chỉnh xong kĩ nâng của mình thì lại nhìn con châu chấu đang cầm trên tay mà mỉm cười thân thiện.
Tôi tắt bản thông tin đi rồi mở màng hình điện thoại lên xem giờ hiện tại là 6h59.
Đột nhiên, đèn điện trong tàu ngầm tắt phụt một cái. Toa tàu bỗng trở nên tối đen như mực.
Kiiiiiiiik-!
Tàu điện rung lắc dữ dội, tiếng kim loại ma sát vang lên. Tôi ngồi yên một chỗ đưa mắt nhìn về phía Kim Dokja và Yoo Sang-Ah, cô Sang-Ah hoảng sợ hét toáng lên, ôm chầm lấy Dokja-ssi khiến tôi tức nổ đóm đóm mắt nhưng vì bản thân phải làm như không biết gì mà bầy ra vẻ mặt hoảng sợ ngồi yên một chỗ. Rồi sau đó là tiếng hỗn loạn của mọi người ở xung quanh.Mất tới 12 giây, lúc này đoàn tàu mới dừng lại được.
Sau đó, âm thanh hỗn loạn, bối rối vang lên ở khắp nơi.
“Ưm? Chuyện gì vậy?”
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Trong bóng tối, hai ánh đèn điện thoại được bật lên. Mặc dù ngồi khá xa hai người họ nhưng bằng cách thần cmn kì nào đấy thông qua khẩu hình miệng tôi đã hiểu họ nói gì:
“Chuyện….chuyện gì vừa mới xảy ra vậy?” Yoo Sang-Ah hoảng loạn lên tiếng
Kim Dokja giả vờ không bận tâm và lên tiếng trấn an.
“Đừng lo. Không có gì to tát đâu.”
“Vậy sao??”
“Đúng vậy. Có lẽ ai đó tự sát cản đường tàu điện đó mà. Sẽ sớm thui, cơ trưởng sẽ đưa ra thông báo cho mọi người.”
'Tôi phải thừa nhận anh ấy nói dối đỉnh vãi:)' tôi cười thầm trong lòng nhìn họ.
Kim Dokja vừa nói xong, thì tiếng cơ trưởng liền vang lên.
– Tất cả hành khách trên chuyến tàu, tất cả hành khách trên chuyến tàu….
Không gian náo loạn xung quanh dần ổn định lại.Anh thở dài và nói.
“Đấy, thấy chưa. Tôi nói có sai đâu mà. Tiếp theo là một lời xin lỗi sau đó điện sẽ sớm bật trở lại…”
-T-Tất cả mọi người mau chạy đi… Chạy…!
‘Cái gì?’
Sau đó một tiếng “beep” vang lên, đài phát thanh cũng tắt ngấm luôn. Sau khi âm thanh này truyền đi, bên trong khoang tàu liền trở nên hỗn loạn.
Tôi ngồi đó nghe những âm thấy đó một cách bình thản như thể nghe một bản giao hưởng vậy, sau đó nhìn những người xung quanh âm thầm xem xét từng chi tiết biểu cảm trên gương mặt họ...tôi cũng tự thấy mình như biến thái ấy...
“D-Dokja-ssi? Chuyện gì vậy…?"
Kim Dokja còn chưa kịp trả lời Yoo Sang-Ah thì một ánh sáng vụt qua phía trước tàu điện ngầm. Kèm theo sau đó là tiếng trống rất to và âm thanh của vụ nổ lớn. Có thứ gì đó đang từ trong bóng tối tiến lại gần đây. Thật trùng hợp lúc này đúng 7:00 p.m.
Tích!
7.00 p.m. Cả thế giới như ngừng lại. Đột nhiên một giọng nói vang lên:
【Dịch vụ miễn phí của hệ thống hành tinh 8612 đã hết hạn.】
【Kịch bản chính bắt đầu.】
Đây là khoảnh khắc câu chuyện bắt đầu.
Không hiểu sao tôi lại cảm giác vui như thế này trong khi thế giới sắp đến bờ vực diệt vong.Có lẽ đó là cảm xúc của một kẻ bị 'Đa Nhân Cách' chăng?
Chuyến tàu điện ngầm dừng lại, tôi cá là Dokja -ssi sẽ hoang mang lắm đây bộ truyện anh yêu thích bây giờ đã xuất hiện ở ngoài đời rồi.Khoang tàu tối đen như mực và trái tim tôi lại đập mỗi lúc một nhanh có lẽ là do sự phấn khích quá của tôi.
Đúng lúc này, cánh cửa khoang 3807 mở tung ra, và điện cũng được bật trở lại. Tôi có thể thấy là từ hư không một luồng ánh sáng chói mắt xuất hiện, ánh sáng dần mờ đi và ở đó xuất hiện một sinh vật nhìn như cục bông ấy.
Sinh vật đó có hai chiếc sừng nhỏ và một chiếc áo choàng rơm, sinh vật đầy lông lá kỳ dị kia trôi nổi giữa không trung.
Ai nghĩ nó xấu chứ tôi thấy cute vãi ra mặc dù có chút ác độc để được gọi là thiên thần và quá im lặng để được gọi là ác quỷ.
Sinh vật đó nó được gọi là 'Dokkkaebi'
Và nhờ có sự trợ giúp của hệ thống mà tôi biết con Dokkkaebi này sẽ nói gì đầu tiên.
「&아#@!&아#@! …」
「&아#@!&아#@! …」
Tiểu thuyết và hiện thực chồng lên nhau một cách chuẩn xác.
“Nó là gì vậy?”
“Thực tế ảo sao?”
Giữa đám đông ồn ào, tôi chỉ ngồi đó ung dung chả có tí gì là ngạc nhiên và sợ hãi như thể những gì sảy ra chẳng là gì cả. Tôi nhìn nó nếu tôi nhớ không lầm thì chính con 'Dokkaebi' đã mở ra cánh cửa bi kịch cho hàng ngàn sinh mạng trong bộ tiểu thuyết Con Đường Sinh Tồn mà anh Dokja đã đọc.
____________________
Chú thích:
"..." lời nói
'...' suy nghĩ
[....] lời Hệ Thống Xuyên Không và Kĩ Năng.
【...】 lời của Dokkaebi và các chòm sao
•《...》• Thông báo nhiệm vụ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro