Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 33

Lyin nghe thấy tiếng nước chảy. Cách nàng không xa là một dòng suối. Hai bên bờ cây cối xanh tốt, khác biệt hoàn toàn với cảnh tượng khi nàng mới lên đảo.

Xương khô giống như thực kiêng kị nơi này, tễ thành một đám nhưng không ai dám tiến lên.

Lyin thở hắt ra, mệt mỏi ngồi xuống đất. Nàng cầm vũ khí tay rã rời tưởng như không thể nhấc lên nổi.

Nàng nhìn dòng suối trước mắt thấy có chút khát, nhưng nàng không dám uống a. Nơi này mỗi một vật nàng đều không chạm vào. Ai biết phía sau vẻ ngoài vô hại của nó là thứ gì.

Nàng cũng không buông lỏng cảnh giác, thấy thể lực đã hồi phục đôi chút liền đứng lên, men theo  ven suối đi lên trên.

Suối này thật thần kì, như có sinh cơ cung cấp cho cây cối quanh bờ. Nàng thử tính cầm viên đá nhỏ ném xuống, đá lăn lóc cóc xuống hạ lưu suối, không có gì xảy ra.

Nàng ánh mắt hơi sáng, lấy ra một đồng xu trong kho ném vào trong suối. Ai ngờ đồng xu lập tức biến thành màu đen rồi hóa thành một đống bọt nước biến mất.

Lyin không tin tà lấy ra một vài vật khác ném vào, hết thảy đều không sai biệt mà hóa thành bọt nước vỡ tan trong suối.

A~

Biết mà...

Nàng hứng thú rã rời tiếp tục đi tiếp, quả nhiên hòn đảo này chả có lấy một thứ bình thường.

'Bốp'

Một dây leo quật vào mặt nàng, dù đã tránh nhưng tóc nàng cũng rơi xuống một đoạn.

Vô số dây leo quật lại đây, Lyin hiểm hiểm mà tránh né. Nàng thấy mình như đang chơi nhảy dây, chỉ là này trò chơi là dùng mạng tới chơi.

Nàng chém đứt dây leo, nhựa cây bắn xuống nền đất phát ra tiếng xèo xèo, còn bốc khói. Nơi đó đất đã bốc hơi, lõm xuống một hố nhỏ.

( °▽° )

A...muốn về QAQ

Nàng hiện tại vừa phải tránh dây leo quật vào người, lại phải tránh nhựa cây. Nàng dùng tinh thần lực toàn bộ đều ép dây leo xuống. Chúng rạp xuống đất cố sức muốn thoát ra nhưng đều không thành.

Lyin nhanh chóng chạy lên phía trên, chỗ này có. loại cây quen thuộc - cây hoa anh đào. Từng cánh hoa bay lả tả, dưới đất thành một tấm thảm màu hồng rất đẹp.

Nàng vô tâm tình thưởng thức những thứ này, nàng hiện tại tuyệt không tin bất luận cảnh vật gì trên đảo là vô hại.

Nàng nhíu mày, xoa có chút choáng váng đầu. Nàng ngày hôm nay dùng thật nhiều tinh thần lực, đã tới rồi gần như cực hạn nông nỗi.

"Này không ổn a..."

"Còn không nhanh chóng ra khỏi liền thật sự dừng mạng ở đây rồi."

Trời dần tối lại, rừng hoa anh đào màu hồng nhạt vậy mà chuyển thành màu đỏ sậm, cả những cánh hoa như được tẩm bổ bằng máu, cảnh tượng thật phần quỷ dị.

Lyin mặt vô biểu tình nhìn này hết thảy, nàng đã chẳng thấy kinh ngạc vẫn là sợ hãi. Mệt mỏi làm tê liệt nàng các dây thần kinh.

Nàng cảnh giác cả một đêm, phát hiện vào buổi tối, tất cả cây cối đều hóa thành màu đỏ, nhưng chúng sẽ vô hại không công kích. Nàng nhân cơ hội mà loại bỏ được rất nhiều đối thủ.

Thoáng chốc đã hai năm.

Lyin tự do bay nhảy trên cành cây, bỏ mặc những sợi dây leo tức tối ở phía sau. Nàng đã nắm rõ hoàn toàn hòn đảo, mỗi nơi ở trên đảo đều không thể uy hiếp được nàng.

Hai năm này có nhiều nguy hiểm, không dưới mười lần Lyin cảm thấy mình thật sẽ bỏ mạng ở nơi này. Nhưng nàng thấy thật đáng giá. Nàng rõ ràng mà nhận thấy nàng thực lực tăng rất nhanh, tuy không biết đã mạnh tới mức nào, nhưng nàng đối chính mình bảo mệnh thủ đoạn thêm vài phân tự tin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #onepiece