Chương 14
"Vị tiểu thư này, sao cô lại tới đây?" Lão nhân bên cạnh hỏi trước.
"Xin chào, tôi tên là Aiki. Là khách du lịch đi ngang qua Đảo Đầu Bếp. Không ngủ được nên nửa đêm ra ngoài đi dạo. Hình như tôi đã đi hơi xa, nghe thấy tiếng động gì đó nên tôi qua đây xem thử. Xin đừng lo lắng, tôi không có ác ý."
"Là vậy à" ông già gật đầu "Chào cô, tôi là ông nội của đứa trẻ này, Gary. Đây là cháu trai của tôi Hill."
Đứa trẻ lúc này trở nên rất nhút nhát, núp sau lưng ông và chào bà bằng giọng ngâm nga: "Chào chị, em tên là Hill."
"Chào Hill." Aiki ngồi xuống chào nó. Cô rất giỏi ứng xử với trẻ em.
"Hill có phải là một đầu bếp nhỏ không?" Aiki hỏi.
Hill do dự một chút, gật đầu, sau đó lập tức lắc: "Vẫn chưa."
"Thật tuyệt " Aiki mỉm cười nhẹ nhàng và không ngần ngại khen ngợi, "Chị vừa thấy rồi, tư thế của Hill đều rất chuẩn."
"Thật sao?" Sau khi đứa trẻ được khen ngợi, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng: "Chị, chị có muốn thử món ăn của em không?"
Lão Gary ho khan một tiếng, tiếp thu lời nói của Hill: "Hill, cháu không thể vô lý như vậy. Còn chưa phải là đầu bếp, sao có thể mời người ta ăn đồ cháu nấu?"
Sau khi được ông nội nói ra điều này, Hill đang vui mừng lại cúi đầu xuống.
"Có chuyện gì vậy?" Aiki nói, cô bước đến bên bếp cầm đĩa cơm chiên đặt lên trên.
Cái gọi là bếp chỉ là bếp đất xây bằng đất, chiều cao của bếp rất thấp, rất thích hợp cho Hill sử dụng.
"Mùi vị rất thơm, nhất định là rất ngon." Cô múc một thìa, lão Gary vẫn vẫy tay cố gắng khuyên can cô. "Trước khi trở thành đầu bếp chính thức và được công nhận, thì không được phép nấu ăn cho người khác. Đây là luật lệ ở đất nước của chúng tôi. "
"Đây là quy tắc chó mà........à kỳ lạ gì vậy?" Ui, cô đang định nói những lời không hay trước mặt đứa trẻ. Tay cầm thìa của Aiki dừng lại, và khi nhìn thấy đôi mắt của đứa trẻ cứ nhìn cô, cầm thìa lên, thì thầm: "Không sao đâu, chỉ cần em không nói cho ai biết thì sẽ không có ai biết."
Khi cơm chiên đưa vào miệng, vị giác bị chiếm giữ bởi mùi thơm của cơm ấm.
Hương vị của món cơm chiên này... ngon hơn cô mong đợi gấp trăm lần.
Nó không giống như một đứa trẻ có thể nấu.
Hạt gạo được xác định rõ ràng, nguyên liệu rất đơn giản, trứng, nấm hương, một ít hành lá xắt nhỏ, một ít nước tương và muối để nêm, hạt cơm còn được bọc bằng hạt dẻ băm nhỏ, khi dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng nhấm nháp thì nếp dẻo ngọt ngào, môi và răng đều thơm.
Aiki giơ ngón tay cái lên và khen ngợi liên tục: "Chà, ngon lắm! Thực sự rất ngon."
"Thật sao?" Hill háo hức nhìn cô, mắt anh sáng ngời vui sướng khi nghe được lời khen của cô.
"Thật mà, nó rất ngon." Aiki đưa tay chạm vào đầu đứa trẻ. "Em phải làm việc chăm chỉ nhé, đầu bếp tương lai."
"Vâng." Hill gật đầu, "Vẫn còn thời gian, em nhất định sẽ chăm chỉ, sẽđạt được chứng chỉ đầu bếp của Cuoco, sau đó trở thành một đầu bếp có trình độ."
Chứng chỉ đầu bếp Cuoco? Trong sách hướng dẫn du lịch có đề cập rằng đó là chứng chỉ chuyên môn của các đầu bếp trên Đảo Chef, du khách từ ngoài đảo cũng có thể đăng ký tham gia, nghe nói thưởng vàng không thấp, nhiều quốc gia trên tuyến Đại Hải Trình cũng công nhận chứng chỉ này.
Còn bao nhiêu ngày nữa là đến kỳ thi? Không biết đã đóng hạn đăng ký chưa, cô phải quay lại hỏi bà chủ khách sạn.
Tóc của đứa trẻ mềm mại, Aiki muốn tiếp tục chạm vào nó nên tiếp tục nói chuyện với Hill: " Hill còn trẻ như vậy đã muốn trở thành đầu bếp.Giỏi đấy."
"Vâng, khi em trở thành một đầu bếp giỏi, em có thể kiếm được rất nhiều tiền!" Hill nói.
Aiki: "..."
Nhưng mà, đây không phải là thời điểm thích hợp để thể hiện những lý tưởng tuyệt vời của mình sao? Ai lại không có một vài giấc mơ viển vông khi còn nhỏ? Sao đột nhiên đứa nhỏ này lại thực tế quá vậy?
Mấy củ cà rốt nhỏ ở Melissa còn có những ước mơ còn lớn lao hơn giấc mơ nãy nữa. Chúng thậm chí còn không thèm mơ đến vị trí số một trên đảo. Tụi nó đều mơ ước trở thành số một thế giới: tiểu thuyết gia số một thế giới, bác sĩ số một thế giới, luật sư số một thế giới v.v....
Nhưng nhìn nụ cười hồn nhiên của Hill, Aiki cũng không nói nhiều.
Lão Gary đứng sau lưng hai người, luôn nhìn rất lâu.
Cuối cùng, dưới lời mời nồng nhiệt của Hill, Aiki đã ăn gần hết đĩa cơm chiên chậm rãi về phòng.
Cho đến khi cô trở lại giường khách sạn nằm xuống, mới phát hiện có một bóng người đang im lặng đi theo mình.
-----------------------------------------------
Ngày hôm sau.
Khi Trafalgar Law bước ra khỏi phòng, anh nhìn thấy Aiki, người đang canh cửa phòng mình với hai quầng thâm cùng kiểu và đôi mắt đờ đẫn.
"Có chuyện gì?" Anh bình tĩnh nói.
"Thuyền trưởng, chất lượng giấc ngủ của anh tốt quá đi, anh thực sự có thể ngủ đến bây giờ." Giọng Aiki đầy oán giận và ghen tị, cô đã không nhắm mắt được cả đêm.
"Muốn nói gì?"
Aiki miễn cưỡng vui vẻ lên, đột nhiên cúi đầu 90 độ với Law rất trịnh trọng: "Thuyền trưởng, tôi có một yêu cầu chỉ có một lần trong đời..."
Nói chung, nó không mang ý gì tốt cả. Anh chỉ có thể lắng nghe.
"Thuyền trưởng, anh biết đấy, tôi là một đầu bếp, và đây là Đảo Đầu bếp!" Aiki nắm chặt tay, "Tôi đã hỏi về chuyện đó. Trong năm ngày nữa, Kỳ thi Chứng chỉ Đầu bếp Cuoco hàng năm sẽ được tổ chức trên hòn đảo này. Tôi muốn hãy tham gia! Vì vậy, thuyền trưởng, xin hãy ra khơi sau năm ngày nữa!
Kỳ thi Chứng chỉ Đầu bếp Cuoco được khởi xướng bởi Nhà hàng Cuoco, chuỗi nhà hàng sáu sao được đánh giá cao nhất trên Đảo Chef, đây là kỳ thi có lịch sử gần một thế kỷ. Cư dân trên đảo đủ điều kiện đăng ký tham gia kỳ thi sau khi đạt đủ tiêu chuẩn mười tuổi. Các đầu bếp từ ngoài đảo cũng được chào đón. Kỳ thi được tổ chức mỗi năm một lần. Cô có thể đăng ký cho đến trước ngày khi kỳ thi bắt đầu và kết quả thi sẽ có trong cùng ngày.
Kỳ thi chia làm 2 phần: lý thuyết và thực hành, có 10 cấp độ từ C10 đến C1, chỉ cần đạt C10 thấp nhất sẽ được công nhận là có trình độ đầu bếp từ C8 trở xuống là đầu bếp sơ cấp, C7 và C6. là những đầu bếp trung cấp, và C5 Trên đây đều là những đầu bếp cấp cao được công nhận là có kỹ năng nấu ăn xuất sắc, nếu đạt được cấp độ C2 hoặc C1, họ có thể trở thành đầu bếp hoàng gia của nhà vua và đầu bếp cấp cao nhất trong vương quốc đầu bếp .
Trên thế giới này, luôn có những người tài giỏi hơn những người khác và Aiki muốn biết trình độ kỹ năng nấu nướng đáng tự hào của cô ở hòn đảo đầu bếp nơi tập trung các bậc thầy này ở mức độ nào.
"Vậy cho nên, thưa thuyền trưởng tốt bụng của tôi, năm ngày, chỉ năm ngày thôi. Tôi sẽ quay lại tàu ngay khi có kết quả. Chuyến đi sẽ không bao giờ bị trì hoãn, tôi hứa đó!" Cô chắp hai tay vào nhau, với thái độ khiêm tốn. Giọng điệu nhẹ nhàng, mềm mại, có chút giọng sữa, cô không tin trên đời này vẫn còn có chàng trai nào có thể từ chối sự nịnh nọt của cô.
Law cứ im lặng, cô với anh bế tắc một thời gian, cuối cùng anh ấy yên lặng thỏa hiệp.
"Yay! Tôi biết anh là nhất mà! Cảm ơn thuyền trưởng!" Cô quay vòng tròn, hôn gió rồi sau đó cảm thấy kiệt sức ngay lập tức "Được rồi, Tôi phải đi ngủ bù đây. Thuyền trưởng , làm phiền anh rồi, tôi đã nộp phí đăng ký rồi, đồng thời cũng liên lạc với mọi người trên tàu, thông báo với họ rằng chúng ta sẽ khởi hành sau năm ngày nữa."
Law: "..." Quá cẩu thả, chém trước tâu sau, ai cho cô cái tự tin đó!?
-----------------------------------------------
Aiki ngủ đến gần tối. Cô tỉnh dậy vì đói.
Sau khi tỉnh dậy, sờ cái bụng đang kêu gào phản đối rồi xuống lầu hỏi bà chủ khách sạn mượn bếp.
"Xin lỗi , vị khách này." bà chủ nhà xin lỗi cô:"Khách sạn chúng tôi không có bếp."
Không có bếp, Aiki nhíu mày bối rối, số tiền cô bỏ ra để ăn ngày hôm qua đã vượt quá ngân sách của cô, là một đầu bếp, tự mình nấu ăn là tiết kiệm nhất, cô cũng có thể rèn luyện kỹ năng của mình trước kỳ thi.
Thấy cô khó xử, bà chủ nhà lại đưa ra giải pháp khác cho cô: "Nếu cô muốn nấu ăn thì có thể đến Kukko Chef Palace '. Mọi thứ mà đầu bếp thích đều có thể tìm thấy ở đó."
Tất cả mọi thứ cô cần! Thật điên rồ? Sự tò mò của Aiki trỗi dậy, cô hỏi địa chỉ từ bà chủ nhà, lên lầu trang điểm lại rồi đi ra ngoài.
Cô muốn nhìn thấy cái gọi là " Kukko Chef Palace ".
Khoảng mười phút sau, Aiki đứng trước " Kukko Chef Palace", Trên cao treo trên cửa là hình dao nĩa bắt chéo nhau trước đĩa ăn, chữ "CK" ở giữa là tiêu chuẩn của gia đình Kukko.
Sau khi Aiki trả phí vào cửa, một người phục vụ dẫn cô vào và giải thích cho cô.
"Thuê bếp thì ở đây có nhiều loại bếp với quy cách khác nhau. Tất nhiên, bếp càng cao cấp thì giá càng đắt."
"Có bếp đất không?" Aiki hỏi.
Không ngờ Aiki lại hỏi câu này, người phục vụ sững sờ vài giây, lập tức mỉm cười đáp: "Có, nếu là bếp đất thì thuê một ngày chỉ tốn 100 beri."
Chỉ 100 beri, Aiki gật đầu: "Vậy tôi thuê bếp đất nhé."
"Nhưng tiểu thư này." người phục vụ xấu hổ nhìn cô "chúng tôi sẽ không cung cấp nguyên liệu và bộ đồ ăn cho bếp đất."
"Không sao đâu," Aiki xua tay tỏ ý đã hiểu "Vậy hãy đưa tôi đến nơi tôi có thể mua nguyên liệu và bộ đồ ăn. Tôi nghe nói ở đây mọi thứ đều có."
"Được," người phục vụ gật đầu"Mời đi theo tôi."
Ngay sau đó, Aiki được dẫn đến một trung tâm nguyên liệu lớn trong nhà và một trung tâm đồ dùng nhà bếp với đầy đủ các thiết bị và đồ dùng nhà bếp. Ở giữa còn có một phòng giao dịch bán công thức nấu ăn, ở đó, Aiki không thể cưỡng lại sự cám dỗ và mua một vài công thức nấu ăn mới mà cô chưa từng thấy trước đây.
Cuối cùng, cô cũng đến căn bếp thuê được với chiếc bếp đất nhỏ và mọi thứ đã được chuẩn bị đầy đủ.
'Chef Palace' quả thực rất xứng đáng!" Cô không khỏi thở dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro