Chương 80 /Ngoại Truyện 4/
3.
Đại Hải Trình, Băng Hải Tặc Trái Tim.
Khi Yoko quay trở lại tàu ngầm của băng hải tặc Heart với tin vui về việc cô đã mang thai, Law cũng chính thức lên kế hoạch tìm một nơi thích hợp để sống để cùng sống với Yoko sinh con và nuôi con. Penguin và những người khác cũng rất vui khi biết tin này cả con tàu thậm chí còn bắt đầu cùng nhau chăm sóc Yoko.
Ví dụ như, lúc khi Yoko chuẩn bị giúp mọi người giương buồm một mình như mọi khi, mọi người sẽ vội vàng tiến đến và nói: "Không, không, không, chị Yoko,cái này quá nặng rồi. Hãy lại đó và nghỉ đi."!! Chết tiệt, sao cánh buồm này lại nặng thế này... Bepo ,Shachi, mau đến giúp tôi!"
Ví dụ như khi Yoko chuẩn bị kéo một chiếc lưới đánh cá trị giá hàng trăm kg cho mọi người, Shachi và Penguin cũng tình nguyện lao tới để bảo vệ chị dâu: "Làm sao công việc nặng nhọc như vậy có thể đệ cô làm được Yoko! Cô là người đang mang thai cô công chúa nhỏ hoặc hoàng tử bé đầu tiên của băng hải tặc Trái tim chúng ta mà!!! Thôi nào, để tôi kéo lưới... chết tiệt, tại sao lại nặng thế này?
"Yoko , đặt nó xuống nhanh đi!!!!"
"Yoko, để tôi làm cho ! Nằm xuống đi!!!"
" Yoko, hôm nay tôi sẽ chịu trách nhiệm dọn dẹp!!"
" Yoko..."
Yoko, người từng bị đối xử như một người đàn ông từ lúc mười tuổi, đã hoàn toàn trở thành nữ hoàng trên tàu, vì vậy, cảm thấy hôm nay mình không có việc gì làm, cô quay lại phòng làm việc của Law, định nói chuyện với cha của đứa trẻ, bày tỏ rằng cô vẫn có thể mang vật nặng nhưng lại bị người chồng nghiêm khắc mắng mỏ.
"Sao hôm nay em vẫn mặc bộ sườn xám thắt eo đó nữa rồi! Chẳng phải anh đã bảo em thay bộ đồ thoải mái hơn sao?"
"Anh định để em mặc đồng phục của anh á? Anh điên à?"
"Không còn cách nào khác. Anh sẽ mua cho em quần áo mới ở hòn đảo tiếp theo. Trước đó,em hãy tạ mặc chúng..."
"Nếu em muốn anh mặc nó , vậy anh mặc cùng em!."
"KHÔNG!!!"
Law nghĩ đến bộ trang phục có thể khiến não anh tắc nghẽn ngay lập tức, toàn bộ khuôn mặt đều đỏ bừng, đưa tay kéo Yoko đang định lục lọi quần áo của mình quay lại , đầu hàng thôi, nhưng anh lại cảm thấy tại sao cánh tay cô lại lạnh như vậy...
Law nắm lấy Yoko siết chặt nó một cách nghiêm túc, sau đó vội vàng khoác từng chiếc áo khoác lên người Yoko.
Yoko ở bên kia chỉ nhìn Law bằng một đôi mắt xanh và vẻ mặt hết nói nổi.
"Trong thời tiết này, anh có nghĩ em sẽ bị say nắng nếu ăn mặc như thế này không?"
"Cho dù là vậy... em cũng không thể để cho con gái chũng ta lạnh cóng được!"
"Không ai nói nó là con gái cả."
"Đừng nói nữa! Anh cảm nhận được đây là con gái của anh!"
"...Anh có dám nói mình là bác sĩ không?"
"Mặc quần áo vào nhanh lên!"
"Em không..." Yoko giằng co với Luo một lúc, nhưng vì không thể chống lại Law nên cuối cùng cô không thể kiềm chế được và vung nắm đấm vào má Law, khiến anh ta bay xuống đất, trong khi Law bị Yoko đẩy ra, sau khi đánh cô ngã xuống đất cũng không phàn nàn lấy một tiếng mà ngược lại chạy đến quan tâm cô: "...Em không thể đánh anh cẩn thận hơn à? Sẽ làm tổn thương đứa nhỏ!"
Một nửa khuôn mặt Yoko lập tức tối sầm lại lao ra khỏi cửa.
Đứa nhỏ , đứa nhỏ, sao cả thế giới cứ nói về đứa nhỏ vậy, tâm trạng của cô thì không cần quan tâm à?
Khóe miệng có giật,Yoko đơn giản nhốt mình trong phòng không ra ngoài.
Sự việc lần này khiến Law honagr sợ rồi, muốn sử dụng khả năng ngay lập tức để đi vào tìm Yoko, nhưng ngay khi bóng hình anh xuất hiện trong phòng, thì lại bị Yoko ném ra ngoài từ cửa sổ nếu không phải anh đang trong tình trạng tốt thì đã bị Yoko ném xuống biển dìm cho chết đuối rồi.
Nhưng Law không hề tức giận, anh chỉ cảm thấy gần đây tính tình Yoko ó chút cáu kỉnh, đây là sự thay đổi tâm lý bình thường khi mang thai nên anh chỉ biết chiều chuộng cô.
Vì vậy, từ đó về sau, mỗi khi Yoko cau mày, anh vẫn không nói một lời nào mà lao đến bên cô, xem cô cần gì, nếu cô đi chậm lại một chút, anh sẽ hỏi cô có cần anh bế không ,cô nói lạnh, anh lập tức cởi áo khoác đưa cho cô, nếu bụng đau, anh nhất định sẽ đứng dậy xoa xoa bụng cô ngay lập tức.
Việc Yoko cảm thấy khó chịu với cách chăm sóc đeo bám của ai đó không cũng không thành vấn đề.
Cho dù cô có nói không muốn anh, anh vẫn sẽ nhìn chằm chằm cô suốt ngày đêm.
Nếu cô ấy không quen, anh sẽ cô ấy làm quen với nó.
Vì vậy ở giai đoạn cuối của thai kỳ, sau khi bụng Yoko đã hoàn toàn sưng lên, cô đã quen với cách Law chăm sóc mình.
Ví dụ như mỗi đêm anh chàng đó phải áp tai vào bụng Yoko để cảm nhận chuyển động của thai nhi, đồng thời phải đọc truyện cho đứa trẻ nghe, dù Yoko cho rằng đó là hành vi kỳ lạ, anh cũng chấp nhận.
Rốt cuộc... Law vào lúc này đã trông có vẻ như đang hạnh phúc như những gì Franky đã nói.
Cô nhìn xuống người đàn ông đeo kính đang nghiêm túc kể chuyện cho đứa bé trong bụng nghe, thấy anh thỉnh thoảng nhìn chằm chằm vào bụng cô bằng ánh mắt đầy yêu thương, sự bất mãn của cô mới tan biến.
Yoko đột nhiên nhào vào vòng tay của Law ngửi thấy mùi hương quen thuộc và dễ chịu trên cơ thể anh.
Law, người hiếm khi được Yoko nũng nịu như thế này, cảm thấy tim mình thắt lại, lập tức ôm lấy người phụ nữ của mình hỏi xem cô ấy có chuyện gì: "Em có lạnh không? Hay anh kể chuyện quá ồn ào?"
"...Sau khi sinh đứa nhỏ, anh sẽ phớt lờ em à?"
"Hả? Em đang nói cái gì vậy?"
"Gần đây anh chỉ nhìn vào bụng em thôi."
Yoko nhắm mắt dường như nói một cách thản nhiên trong vòng tay của Law.
Những thứ khiến cô bất an đập vào tai Law như thể một mũi tên sắc nhọn đâm thẳng vào tim , khiến tim anh thình thịnh như sấm.
...Con thỏ nhỏ của anh quan tâm đến điều này? ! Hôm nay là ngày thứ mấy rồi, anh vui quá! !
Law cố nén khóe miệng không nổi bật của mình, muốn cười phá lên, run rẩy không thể trả lời câu hỏi của Yoko.
"...? Anh thật sự định phớt lờ em sao?" Người phụ nữ trong vòng tay có vẻ khó hiểu ngẩng đầu lên, cô không ngờ rằng người đàn ông của mình lại phải tốn nhiều thời gian như vậy chỉ để suy nghĩ, điều này khiến cô không hài lòng , giơ tay định đấm anh ta hai cái để trút giận, nhưng lần này, ngay lúc cô vừa ra nắm đấm đã bị Law bắt được kéo người phụ nữ quá dễ thương vào vòng lòng.
"...Chết tiệt."
"Chết tiệt?"
"Anh không biết em lại quan tâm đến anh nhiều đến như vậy!"
"..."
Anh tức giận hét lên, sau khi Yoko nghe được trọng điểm, không nói một lời, đấm vào đầu Law hất anh ta ra, Law che đầu vốn đã được Yoko huấn luyện để có khả năng phòng thủ giống như hợp kim titan, rồi hỏi cô lần nữa: "Sao lại đánh anh nữa rồi?"
"Ồn ào quá..." Yoko mặt đỏ như quả cà chua, một lúc lâu mới ngượng ngùng quay đầu lại: "Đồ ngốc."
Như thể đang mắng anh vì đã nói ra mà không biết xấu hổ, nhưng Law cảm thấy như mình lại bị đánh vào trái tim đỏ bừng, Yoko đã trở nên dễ thương gấp trăm lần do mang thai, bị tổn thương đến âm HP, sau khi suy nghĩ một lúc, chỉ đơn giản là kéo cô vào lòng, áp thẳng cô vào người , hôn cô và bắt nạt cô.
Một lúc lâu sau, cho đến khi ham muốn đặc biệt bị khơi dậy bởi phụ nữ đang mang thai này, nhìn Yoko khuôn mặt đỏ bừng đôi mắt mờ ảo, anh tự nhiên khao khát cô, khóe miệng cong lên một vòng cung nham hiểm, anh ta cởi quần áo của cả hai ra, để lộ cơ bắp săn chắc và đẹp đẽ.
Sau đó anh đưa mặt lại gần vùng nhạy cảm gần tai Yoko, dùng giọng nói khàn khàn từ tính thầm thì với cô: "..., quần áo thai phụ cởi ra dễ ghê , đúng không?"
"......cútttttttt!"
......
...
4.
Nhiều năm sau, Flevance, Law và Yoko đều có mặt ở nhà.
"Mama, con ra ngoài tìm Beira nha! Chúng con đã hẹn nhau đi gặp con gái của chú Shachi!"
"Con không định đưa em gái đi cùng à?"
"Không đâu, Terin không thể đi được đâu em ấy theo một lúc rồi lại đòi về..."
Cậu bé Ronnie đang định bí mật đi ra ngoài làm động tác rít lên với Yoko, Yoko không thuyết phục được con trai mình, không còn cách nào khác đành phải ngồi xổm xuống vẫy tay với con trai, để nó đến gần, đội mũ cho nó, chỉnh lại quần áo rồi đưa cho nó một chiếc ô để nó đi ra ngoài.
Ronnie cũng cư xử rất tốt, cậu bé tự nhiên bật cười trước khi ra ngoài với mẹ, rồi nhảy ra khỏi nhà .
Sau đó, Khi cậu con trai cả Ronnie chạy ra ngoài và nhảy lên "Ronnie" lớn hơn vài cỡ ở chiếc xe kia Thuyền trưởng của băng hải tặc Trái Tim, Law rốt cuộc trở về nhà với nguyên liệu trên tay, anh nbatws gặp Yoko đang dọn dẹp nhà cửa và hỏi cô: "...Thằng nhóc Ronnie đó lại đi chơi với con gái của Bepo à?"
"Không phải là thằng nhóc, nó là con trai của anh mà." Yoko ngơ ngác trả lời.
"...Tôi không có loại con trai ngu ngốc như vậy." ngày ngày bám lấy Yoko thì không nhắc đến, đến khi ra ngoài chơi cũng không bao giờ mang theo em gái Terin, cô con gái đáng yêu nhất của anh đi theo.
Law cầm nguyên liệu đặt lên quầy bếp, sau đó đuổi Yoko đang rửa bát trong bếp đi ra ngoài: "Hôm nay anh phụ trách nấu nướng, em đi nghỉ ngơi đi."
Yoko nhún vai, thực sự nghe lời anh, cởi tạp dề đưa cho Law, ngáp một cái rồi ngồi trên ghế sofa, lúc này con trai lớn ra ngoài chơi rồi, còn cô con gái út Terin cũng đang ngủ trưa. Cô cũng vui vẻ.
Yoko cảm thấy như mình đã bận rộn cả ngày, đơn giản ngủ trên ghế sofa.
Law nhìn thỏ bị sập nguồn kia vừa nằm xuống không lâu đã chìm vào giấc ngủ ngọt ngào, anh cũng tự giác lấy áo khoác ra đắp cho cô, sau đó thả lỏng tay chân tiếp tục chuẩn bị bữa tối. Trước khi vào bếp, liếc nhìn cuốn lịch đang treo trên tường.
Nhắc mới nhớ... Ronnie sẽ tròn sáu tuổi vào tháng tới.
Hóa ra đã sáu năm kể từ khi họ trở lại Flevance.
Hồi đó, sau khi ở trên tàu của băng hải tặc Mũ Rơm biết Yoko có thai, Law đã nói với Yoko rằng anh sẽ tìm một nơi thích hợp hơn cho con mình lớn lên và ổn định cuộc sống. trong những tháng đầu mang thai, họ cũng đã đến thăm rất nhiều thành phố, trong số đó có rất nhiều nơi phù hợp và sôi động...... Tuy nhiên, dù nhìn thế nào, anh cũng không thể quyết định được bởi vì trong anh sớm đã có một cái tên của hòn đảo nào đó được giấu kín trong lòng anh từ rất lâu.
...Đó là Frevans, quê hương của anh, nơi anh đã không trở lại gần hai mươi năm.
Một thánh địa khai thác đã cũng chính là quê hương của anh, bị Chính Phủ Thế Giới trực tiếp đốt cháy.
Hơn mười năm ra khơi, anh luôn nghĩ về Frevans, anh luôn muốn quay lại nhìn nó một chút, trong đầu anh cũng tưởng tượng ra cảnh tượng Yoko cũng mình sẽ định cư ở Frevans - dù sao thì , gần hai mươi năm đã trôi qua, đủ thời gian để hòn đảo bị phá hủy được phục dựng lại, vì các hoạt động khai thác đã bị cấm hoàn toàn nên Frevans có lẽ ra đã trở nên khá an toàn.
Bằng chứng là Frevans đã không còn trắng trẻo như hai mươi năm trước nữa, gần hầm mỏ chỉ còn lại mấy cây nhạt màu mà anh nhớ được, môi trường ở đây có thể coi là yên tâm và an toàn.
Vì vậy, anh đã đưa băng hải tặc Trái tim trở lại đây và quyết định sinh đứa con đầu lòng tại đây.
Tất nhiên, Shachi Penguin và Bepo lần lượt kết hôn sau khi Ronnie của họ được sinh ra, Bepo thậm chí còn sinh ra một bé gấu cái ngay sau Ronnie, và Law cũng tình cờ gặp lại một số người bạn thời thơ ấu của mình, những người đã bị chính phủ thế giới bức hại và được các nữ tu giải cứu khỏi biển ở lửa Frevans, những sự việc đó... tất cả chỉ còn là quá khứ.
Law mỗi ngày đều cảm thấy thực sự bận rộn, những việc trước đây gần như đã sớm quên. Hơn nữa, sau khi gia đình có thêm thành viên mang tên Ronnie, thì họ lại có thêm một bé gái dễ thương tên Terin khi Ronnie được hơn hai tuổi, kể từ đó, gia đình họ thường xuyên có khách đến thăm... ví dụ như những người trong băng hải tặc Mũ Rơm, hoặc Sabo và Koala, hay Ace...
Chậc, nghĩ đến Ace, bàn tay cầm con dao làm bếp của Lạw lại trở nên nham hiểm hơn một chút.
Mỗi khi nghĩ đến tên khốn đội mũ cao bồi đó, Law sẽ nhớ lại thời điểm tháng trước Ace đến Frevans để thăm Yoko , anh ta đặc biệt giỏi trong việc làm cho con gái họ vui vẻ, ngay khi Terin chuẩn bị bỏ trốn cùng Ace thì Dellinger, thằng nhóc đã gây rắc rối cho anh ta ở bên kia, lại bước ra và nói rằng Terin đã bị nó đặt trước rồi...
Đặt là đặt sao? Terin là con gái ông đây, được chứ? !
Còn Yoko vô lý bên kia nữa, đối mặt với cuộc chiến giữa Ace và Dellinger, cô chỉ dửng dưng nói một cách vô cảm rằng nếu trong hai người ai là người chiến thắng, cô sẽ đế con gái mình đi theo người đó, có quá tùy tiện không vây???????
Nếu ngày đó anh không lên đón con gái về, đoán chắc Yoko sẽ để cho con bé đi thật mất. Đây là sự khác biệt khủng khiếp trong việc nuôi dạy con cái giữa cuộc hôn nhân khác biệt chủng tộc, nhưng ngoài điều này ra, Law cảm thấy rằng... gia đình cùng Yoko làm nên khá thú vị đấy chứ.
Những đứa con giữa hai người cũng rất tài năng, chưa kể sức mạnh kỳ lạ của đứa em gái gần đây càng ngày càng đáng sợ, ngay cả Ronnie luôn nghịch ngợm đến mức khiến Law nghi ngờ nhân sinh ,y thuật của nó rất thiên phú, nói là đứa con của Frevans cũng không sai, không đúng, đó là do nó được thừa hưởng từ Trafalgar huyết mạch ưu việt.
Law càng nghĩ càng thấy tự mãn, động tác chặt trên tay lại bắt đầu trở nên nhanh hơn.
"Ưmm......"
Ngay khi Law vừa thái rau vừa ôn lại cuộc đời của mình mấy năm qua, có lẽ anh đang ồn ào hơn, và người vợ đáng yêu của mình đang phát ra âm thanh mơ hồ trên ghế sofa——
Nhận thấy hành động của mình có chút thô bạo, Law đặt đống rau đang cầm trên tay xuống, rửa sạch tay rồi đi đến bên cạnh cô, định an ủi Yoko mãi mới được chợp mắt một lát, giúp cô nằm sâu hơn vào ghế sofa, Yoko vốn đang ngủ không yên lăn qua lăn lại và suýt ngã từ sofa xuống đất.
Rốt cuộc chỉ là suýt chút nữa thôi, Law giơ tay bắt được cô.
Anh ôm chặt cô vào lòng, suy nghĩ một lúc rồi mới bế cô về phòng ngủ, đặt Yoko lên giường, đang định ra ngoài tiếp tục làm việc nhà thì phát hiện tay áo mình đang bị người phụ nữ đang ngủ ôm chặt.
Khuôn mặt luôn căng thẳng của Law dần dần thả lỏng, ngay cả khi Yoko đã ngủ, Law cảm thấy mình không thể từ chối yêu cầu của cô, cởi ra tạp dề và nằm cùng Yoko trên giường đôi, nhìn cô ngủ say.
Không biết, cô gái đang ngủ say này từ lúc nào lại tỉnh dậy.
Thấy Yoko chậm rãi mở một đôi mắt xanh ngái ngủ nhìn về phía Law, khi nhìn thấy anh nằm trước mặt, cô vươn tay ôm lấy anh mà không nói gì, sau đó dụ dỗ vùi mặt vào ngực anh. Law cũng khá tự nhiên ôm lấy Yoko, đưa tay vuốt tóc cô, trong mắt tràn đầy dịu dàng.
"Có chuyện gì đã xảy ra với anh hôm nay à?"
"...Để anh ôm em ngủ một lát nhé."
"Yoko, sống ở Frevans... em có cảm thấy vui không?"
"Đều như nhau." Yoko không suy nghĩ nhiều, nhắm mắt trả lời một cách mơ hồ.
"Tại sao vậy?"
"Bởi vì ở đây có anh."
Cô trả lời một cách lơ đễnh, thực ra lại rất thẳng thắn, dù sao cô cũng chưa tỉnh táo hoàn toàn nên thành thật trả lời như muốn đáp lại câu hỏi nhanh, Law nghe thấy lời này, trái tim anh rung động, lại nhẹ nhàng hôn cái chóc vào đỉnh đầu của Yoko.
"Yoko, anh cũng vậy... Bởi vì có em ở bên cạnh nên anh mới dám quay lại đây."
Law cụp mắt trả lời, bàn tay ôm lấy Yoko hơi siết chặt, như thể đang đối xử với báu vật quan trọng nhất trên đời của mình, nửa phút cũng không muốn buông ra.
"Dù sao Frevans trong lòng anh đã từng là một thành phố trắng xóa vô vọng." Law nhẹ nhàng nói, giọng nói trầm thấp cảm động: "Cho dù sau đó có ra khơi, biết nơi này đã được xây dựng lại, cho dù có đi qua bao nhiêu lần, anh cũng không dám quay lại nhìn."
"Nhưng sau này, anh thật sự muốn dẫn em về xem một chút, thậm chí là ở lại."
Law cụp mắt nhìn mái tóc của Yoko, cô chỉ nằm trong ngực anh nhắm mắt ngủ, mặc dù biết cô vẫn đang nghe anh nói nhưng anh cũng không ép buộc cô phải đáp lại anh.
...Rốt cuộc thì anh ấy không cần nó.
Ánh mắt anh khi nhìn Yoko tràn ngập sự yêu thương tràn trề, anh ước mình có thể trao tất cả những gì mình có cho cô, bởi vì cô chính là cô... chỉ có ở bên cô, anh mới có thể tiếp tục nuôi sống bản thân.
Hãy để anh nói cho cô biết rằng anh biết ơn cô như thế nào.
Nghĩ đến đây, người phụ nữ trong tay bắt đầu thở đều đặn rồi lại chìm vào giấc ngủ.
Law cũng không buông cô ra, chỉ dùng ánh mắt trìu mến nhìn khuôn mặt đang say ngủ của cô, thật lâu sau, anh mới chậm rãi đưa môi đến gần tai cô, trầm giọng nói cẩn thận bằng giọng mà chỉ có cô mới có thể nghe thấy - —
"......Yêu em."
Năm tháng trôi qua êm đềm và bình yên.
......
...
END
<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<
Hết thiệc r á
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro