Chương 77 /Ngoại truyện 1/
...
Đã một thời gian dài trôi qua kể từ khi rời Wano quốc.
Sau đó, với tư cách là đồng minh của Luffy, Yoko và nhóm của anh đã thực sự trải qua một chuyến đi thuyền đặc biệt thú vị.Sau này, ngay sau khi Luffy chinh phục thành công Tân Thế Giới và cuối cùng được cả thế giới gọi là Tân Vua Hải Tặc, Law và Luffy chia thành hai làn đường một lần nữa tiếp tục dong buồm ra khơi.
...Rời đi khỏi liên minh sôi động đó và trở về trạng thái ban đầu.
"Thuyền trưởng, chúng ta đã nắm được bí mật của thế giới. Mục tiêu tiếp theo của chúng ta là gì..." nghiêng cằm hỏi lại băng hải tặc Trái Tim - Kể từ khi Law và Luffy phát động hàng loạt chiến dịch hạ bệ Tứ Hoàng , và sau khi giải mã được bí mật của thế giới, một số thuyền viên mong muốn ổn định cuộc sống đã rời băng, giờ đây số lượng của băng hải tặc Heart đã giảm bớt nhưng họ vẫn duy trì chuyến hành trình của mình.
"Đồ ngốc, Bepo, trên Đại Hải Trình này còn có rất nhiều hòn đảo mà chúng ta chưa đặt chân lên!" Penguin trừng mắt khiên con gấu ngu ngốc Bepo kia rùng mình: "Không phải chúng ta đãthoong nhất từ lâu lúc mới vào Đại Hỉa Trình rồi sao? Chúng ta sẽ không dừng lại cho đến khi tìm được một người vợ!"
"Đúng vậy, Bây giờ chúng ta là những tên cướp biển đã đi khắp nơi trên nhiều tuyến đường và chúng ta rất nổi tiếng ở bất cứ nơi nào chúng ta đến!" Shachi khoanh tay, mặc dù họ sẽ không nói ra bí mật của thế giới ở khắp mọi nơi, nhưng chỉ cần đi trên đường với bộ đồng phục của băng hải tặc Heart là đủ để chiếm được lòng hiếu khách của dân làng khắp nơi.
"Lần này tôi phải tìm được một người vợ!!"
"Cô gái của tôi! Tôi muốn một cô gái!!!"
"Tôi thì đang tìm một con gấu cái dễ thương!!"
Ba tên ngốc đang nhảy nhót trên boong tàu, trong khi Yoko thì đang đọc sách dưới chiếc ô che nắng khổng lồ mà Law đặc biệt đặt cho cô trên boong, ngước nhìn ba tên ngốc đó, sau đó nhìn về phía Law đang không nói gì kia.
Người sau cũng nghiến răng nghiến lợi, liền đi tới giơ nắm đấm cho ba tên ngốc này, trong mắt chỉ hiện lên vẻ khinh thường và khinh thường: "...Sao tôi không nhớ mục đích của chuyến hành trình của băng hải tặc chúng ta là để tìm cho mấy người một cô vợ nhỉ ?"
"Đội trưởng,anh tự nhiên sẽ nói vậy khi đã có Yoko cạnh bên rồi!"
"Đúng vậy, đội trưởng, sao lúc nào anh cũng vui vẻ vậy!"
"Chúng ta cũng có tôn nghiêm và mục tiêu của mình! Đội trưởng khốn kiếp!"
Ba tên ngốc và Law ngày ngày cãi nhau, Law thiếu niên ngây thơ nghe được câu " có Yoko cạnh bên rồi " tai anh đột nhiên đỏ lên đáng ngờ, Yoko nhìn thấy từ xa, lại lắc đầu đọc tiếp cuốn sách của cô ấy— Chúng đều được Robin tặng cho khi cô tái hợp với băng hải tặc Mũ Rơm lần trước. Robin là một con mọt sách đã sưu tập rất nhiều sách trên đường đi. Nhiều cuốn sách có thể đọc đi đọc lại. Sau khi ghi nhớ xong, phần còn lại được chia sẻ cho Yoko.
Vì vậy hiện tại trong phòng của Yoko gần như đầy ắp những cuốn sách do Robin tặng.
Đều là những câu chuyện lịch sử và dân tộc khá thú vị, Yoko vừa hạ mắt xuống vừa đọc, một lúc sau, cô cảm thấy tiếng động từ mấy tên ngốc nhà mình quá sức chịu đựng , gập lại cuốn sách, ngẩng đầu nhìn khung cảnh phía trên boong tàu.
Cô đã lang thang trên vùng biển này bao nhiêu năm rồi... Cô rời đảo Enshi khi thân thể này mới mười tám tuổi, tính đến nay đã gần mười năm rồi.
Không biết tại sao, gần đây trong lòng cô luôn có một khát khao mãnh liệt, cô rất muốn quay trở lại đảo Enshi.
Nhưng Grand Line lại thực sự hơi xa so với hòn đảo nhỏ ở Biển Bắc đó.
Yoko bất lực mỉm cười, định về phòng nghỉ ngơi một lúc thì tiếng hét của Bepo lại vang lên: " Wow, tôi thấy một hòn đảo kìa! Theo khoảng cách này,chúng ta có thể đến đảo trong vòng nửa giờ nữa!!"
" Lần này xem ra việc tìm kiếm kéo dài hơn nửa ngày so với dự kiến tối qua?" Yoko có chút kinh ngạc nhìn Bepo, người sau gật đầu cười ngốc nghếch: "Vậy nên chị Yoko, đừng về ngủ nữa nhé chúng ta chuyển bị cập bến thôi!"
"Lộ ra rồi sao?" Yoko nhún nhún vai, gật đầu đồng ý: "Vậy để tôi đi đánh thức Dellinger."
"Mặc kệ thằng nhóc đó đi!" Law vẫn nghiến răng nghiến lợi khi nghe đến cái tên này, Dellinger đã lên tàu lâu rồi nhưng tính trẻ con của Law thì vẫn không hề thay đổi.
Yoko chỉ khinh thường liếc nhìn anh, sau đó quay người lại gần cabin.
Law đang rất khó chịu:...
......
Tân Thế Giới, Dragon's throat and the sea.
"Chúng ta sẽ tiến tới Thị trấn Dragon's...mà, trời lạnh quá à!"
Với tất cả những tiếng ồn ào và náo nhiệt, băng hải tặc Heart đã đặt chân lên một hòn đảo mà họ chưa từng đặt chân đến trước đây. Hòn đảo này có khí hậu mùa đông tương tự như Punk Hazzad, nhưng may thay hôm nay không phải ngày tuyết rơi nên trên đất chỉ có một lớp tuyết dày..
Penguin run rẩy ôm lấy thân mình, cậu ta sợ lạnh, nhìn chiếc mũ lông đội quanh năm là có thể biết - lần này lại đặt chân lên Đảo Mùa Đông, đến đó để mua đồ ăn, làm việc? Nó sẽ giết chết cậu ta mất!
"Chị Yoko, ở đây lạnh quá -"
Dellinger, người mang nửa dòng máu Người cá, có khả năng chống chịu khá tốt với khí hậu lạnh lẽo này, Yoko bất lực bước tới, cởi khăn quàng cổ của mình khoác lên người Dellinger, rồi đưa tay thu lại áo khoác.
Điều đáng nói nữa là vì Dellinger đã tránh xa sự kiểm soát ăn mặc lạ lùng của Jora nên dần dần quay lại mặc trang phục nam giới uy nghiêm dưới sự nài nỉ của Yoko, ban đầu Dellinger không quen cho đến khi Yoko ném tất cả giày cao gót và quần áo sang trọng xuống trong biển, Dellinger ngay lập tức phải nghe lời.
Delllllllllllllllinger : Tôi cũng thích tính cách quyết đoán của chị Yoko..
Nghĩ đến đây, một cơn gió lạnh thổi qua, khiến Dellinger vốn không giỏi mùa đông toàn thân run lên, trong tiềm thức tưởng tượng rằng mình phải cố gắng lao vào vòng tay của Yoko giống như khi còn nhỏ.
Nhưng tất nhiên, Dellinger vừa định lao tới, Law đã đưa tay ra nắm lấy cổ áo Dellinger, nhìn xuống Dellinger với ánh mắt nham hiểm và giọng nói trầm thấp tà ác: "... Nếu thằng nhóc mày đã nhất quyết muốn ôm , vậy thì ôm ta nhé , thế nào?"
Dell chán ghét inger: ...Trời hết lạnh rồi, sao cái kỳ băng hà này lại nóng thế nhỉ?
Yoko im lặng theo dõi cuộc chiến giữa một tập thể ngốc nghếch, bước lên một bước nhấc chiếc túi vải bên cạnh Penguin lên, rồi đi thẳng về phía trước. Penguin nhìn thấy hành động của Yoko, đôi mắt ngấn lệ, anh định gọi cô cùng ra ngoài.
Shachi: "Đừng nhắc đến nữa Penguin , không phải chị Yoko chăm sóc nó vì nó sợ lạnh sao? Cùng chị ấy đi mua đồ đi!"
Penguin: "Chị Yoko !!Tôi sẽ theo cô đến hết cuộc đời!!"
Bepo: "Chị Yoko... chị đúng là như một người đàn ông vậy."
Law lắc đầu, xung quanh anh không có tên thuyền viên xuất sắc nào, những người phụ nữ trên tàu hải tặc của Mũ Rơm đều rất có tài và được tôn sùng, cấp dưới của anh ở đây còn biết cách chăm sóc tốt cho Yoko từ khi nào? ? Không, nói đến, Yoko còn đáng tin cậy hơn ba người bọn họ.
Dellinger: "Tôi cũng thích những người như chị Yoko."
Law: "Được rồi, câm miệng đi, trưởng thành rồi thì xuống thuyền."
Dellinger: "Được rồi ~tôi sẽ nói lại với chị Yoko."
Law: "..."
Vì vậy, băng hải tặc Heart và thủy thủ đoàn của họ đã bổ sung lương thực cho chuyến hành trình sắp tới ở Thị trấn Dragon's. Bởi vì la bàn định vị cần một khoảng thời gian để ghi lại từ trường của một hòn đảo khác nên họ chỉ cần tìm thấy cùng một khách sạn trên đảo. Yoko sau khi làm việc cũng cảm thấy đói nên cùng Law đi bộ đến phòng ăn của khách sạn vào giờ ăn tối để chuẩn bị dung bữa, lúc đó cô nhìn thấy bóng dáng một chàng trai trẻ với mái tóc đen và đội chiếc mũ cao bồi——
Đôi mắt của Yoko mở to kinh ngạc, cậu ta nhìn nhau với những đốm tàn nhang trên mặt, rồi đồng thanh hét lên tên của người còn lại.
"...Yoko/Ace?"
Chàng trai không thích mặc quần áo tử tê ngay cả trong mùa đông đang cầm một chiếc chân gà trên tay nhìn thấy Yoko, cậu ta nhanh chóng đặt đồ ăn xuống, lấy khăn ăn ra lau tay vội vàng vui vẻ đi về phía Yoko, đi đến ôm lấy cô lên quay vòng vòng.
"Tôi không ngờ lại gặp cậu ở đây! Đã gần ba năm kể từ lần cuối chúng ta gặp nhau rồi phải không? Mặc dù tôi cũng thường thấy cậu trên trên bản tin "
Ace rõ ràng rất vui khi nhìn thấy Yoko, Yoko tất nhiên cũng vậy, cô mỉm cười với Ace, cô không bận tâm đến hành vi đón này của cậu ngay khi mới gặp - đặc biệt là thời tiết mùa đông này, máy sưởi ấm tự động của Ace . Yoko được Ace nâng cao, nhìn xuống khuôn mặt tươi cười rạng rỡ và nồng nhiệt của cậu ta, cô đã không gặp cậu ba năm, theo trí nhớ của cô, Ace bây giờ chắc đã hai mươi ba tuổi, sự trẻ con ba năm trước đã sớm phai nhạt, Ace của bây giờ có thể nói là một người đàn ông có vẻ ngoài đáng tin cậy vững vàng.
Ace đặt Yoko xuống, cậu ta, một người cao hơn cô một cái đầu và khỏe mạnh, đứng đằng sau Yoko, hai tay chắp lại, vui vẻ chào Law: " Ồ, anh chàng đã chăm sóc em trai tôi, anh là đồng minh của em trai tôi đúng không? Lẽ ra tôi phải chào anh từ lâu rồi. "Lông mày Ace nhướng lên, khi nhìn thấy những người đã chăm sóc em trai mình, thái độ của cậu đặc biệt thân thiện.
"Law, đây là cơ hội hiếm có, tối nay em sẽ cùng Ace ăn cơm, ôn lại chuyện cũ, sẽ không ngồi cùng anh đâu." Yoko cũng gật đầu, nàng có rất nhiều chuyện muốn nói với Ace, nàng đã không gặp lại cậu ta đã ba năm rồi, cô không biết lần sau gặp nhau là khi nào, cô không thể không ở lại.
Dưới vành mũ của Law, một đôi mắt màu xám dường như muốn giết người, nhìn cái tên Hỏa Quyền này đang tự động phát ra ánh sáng trước mặt mà nhìn người phụ nữ anh thương, trước khi để anh kịp nói một lời nào thì, Bepo, con gấu bắc cực hôm nay lại tinh ý đến bất thường, cậu ta đưa tay kéo anh lại, biến nỗi chán nản trong lòng anh thành một khối năng lượng đen lẩn quẩn sau lưng anh.
Bepo và ba tên ngốc khác run rẩy: Đội trưởng, nếu anh làm phiền trong tình huống này, chị Yoko sẽ tức giận ...
Law: Từ khi nào mấy người lại trở nên nghe lời cô ấy rồi?
Dellinger: Ồ, anh ta chính là người xuất hiện trong lệnh truy nã của chị Yoko...
Penguin: Suỵt! Im đi! Dellinger! Lần này thuyền trưởng sẽ thực sự nướng nhóc mày và ăn thịt mày đó!
Người đàn ông tóc đen đội mũ đốm đằng kia nhếch lên khóe miệng khinh thường khi nghe vậy, sau đó quay lại nhìn về phía Ace giơ lên ngón tay "thân thiện".
"Tôi không thể làm như không nghe thấy những gì cậu vừa nói đâu, Hỏa Quyền Ace——"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro